Ma-thi-ơ 16:18,
“Nhưng Ta cũng bảo ngươi rằng: Ngươi là Phi-e-rơ, và trên đá nầy, Ta sẽ xây Hội Thánh của Ta” (Ma-thi-ơ 16:18).
Trong câu Kinh Thánh được trích dẫn, chúng ta đọc về Hội Thánh của Đức Chúa Trời lần đầu tiên trong Kinh Thánh. Chính Con Đức Chúa Trời đã vén bức màn vĩnh cửu che phủ mầu nhiệm này. Mặc dù thời điểm để vén bức màn về “Đấng Christ và Hội Thánh” chưa đến, nhưng Chúa Giê-su vẫn nhất quyết muốn là người đầu tiên nói về Hội Thánh. Ngài đã không làm như vậy ngay từ đầu chức vụ của mình. Lý do rất rõ ràng: Trước tiên, cần phải làm rõ rằng dân sự trần thế của Ngài, với tư cách là Vua của họ, sẽ chối bỏ Ngài.
Sự chối bỏ của con người
Chúa Giê-su đã dạy dỗ đám đông một cách chi tiết về bản chất vương quốc của Ngài (Ma-thi-ơ 5–7) và đã chứng minh một cách ấn tượng rằng Ngài chính là Đấng Mê-si đã được hứa ban qua vô số phép lạ (Ma-thi-ơ 9–11). Tuy nhiên, dân chúng vẫn không ăn năn. Các nhà lãnh đạo tôn giáo đã phản kháng gay gắt, thậm chí còn đi xa đến mức tuyên bố một cách phạm thượng rằng quyền năng của Chúa là quyền năng của ma quỷ (Ma-thi-ơ 12:24).
Việc Chúa Giê-su gặp phải sự hoài nghi và chối bỏ rộng rãi cũng được chứng minh qua phần mở đầu của Ma-thi-ơ 16. Câu chuyện bắt đầu với việc người Pha-ri-si và Sa-đu-sê đòi Chúa Giê-su một dấu lạ. Một dấu lạ! Chẳng phải họ đã thấy đủ dấu lạ rồi sao? Chẳng phải đó là lời chứng hùng hồn về việc người mù được sáng mắt, người phong được sạch, và người chết được sống lại sao? Và chẳng phải chính dấu lạ vĩ đại đã hiện ra trước mắt họ: Con Đức Chúa Trời nhập thể, Emmanuel (Ê-sai 7:14) sao? Đòi hỏi một dấu lạ trong tình huống này cũng ngu ngốc như đứng dưới ánh sáng mặt trời chói chang và xin một ngọn nến. Chúa Giê-su đã nói rõ với những kẻ đạo đức giả giả dối, cứng lòng này rằng họ sẽ chỉ nhận được dấu lạ của Giô-na, và Ngài đã quay lưng lại với họ (Ma-thi-ơ 16:4).
Sau một chuyến đi mà sự thiếu đức tin của các môn đồ đã được tiết lộ, Chúa muốn nghe từ các môn đồ những gì mọi người đang nói về Ngài (Ma-thi-ơ 16:13). Trong câu trả lời của họ, họ chỉ lặp lại những người coi Thầy mình là một nhà tiên tri. Đối với bất kỳ ai khác, đây chắc chắn là một lời khen ngợi rất tâng bốc, nhưng đối với Con Đức Chúa Trời, đó là một sự coi thường đã bộc lộ sự vô tín của dân chúng. Họ không nhận ra Ngài là Đấng Christ và không hiểu được vinh quang độc nhất của thân vị Ngài.
--Đức Tin của các Môn Đồ
Còn các môn đồ, họ đã nói gì về Ngài (Ma-thi-ơ 16:15)? Phi-e-rơ trở thành người phát ngôn của họ và nói với sự chắc chắn của đức tin: "Thầy là Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời hằng sống." Việc Chúa Giê-su được công nhận là Đấng Christ và Con Đức Chúa Trời cũng là điều chúng ta thấy ở những nơi khác (ví dụ như trong Giăng 1:41, 49), nhưng chỉ ở đây Ngài mới được xưng nhận là Con Đức Chúa Trời hằng sống. Phi-e-rơ nhấn mạnh đến sự sống của Đức Chúa Trời và Con Ngài - một sự sống không bao giờ bị sự chết chạm đến, và do đó, trái ngược với sự sống tự nhiên của con người. Chúa đã dùng lời tuyên xưng tuyệt vời này, một lời tuyên xưng nổi bật giữa muôn vàn ý kiến khác nhau của loài người, như một cơ hội để chỉ cho Si-môn Phi-e-rơ thấy rằng ông chỉ có thể biết Ngài là ai qua sự mặc khải từ Đức Chúa Cha (Ma-thi-ơ 16:17).
Sau đó, Chúa cho môn đồ thấy ông đã trở thành ai bởi ân điển, và, liên quan đến lời tuyên xưng này, Ngài đã ban cho ông một sự mặc khải về Hội Thánh: "Nhưng Ta cũng bảo ngươi rằng: Ngươi là Phi-e-rơ, và trên đá nầy, Ta sẽ xây Hội Thánh Ta." Lời tuyên xưng sâu xa này của Chúa Giê-su chứa đựng nhiều giáo huấn quan trọng về Hội Thánh. Vì vậy, chúng ta hãy xem xét kỹ hơn, nhớ rằng Hội Thánh được nhìn thấy ở đây qua hình ảnh của một ngôi nhà.
--Nền tảng của công trình xây dựng
Khi xây dựng một ngôi nhà, trước tiên chúng ta phải chú ý đến nền móng. Nếu điều này không đúng, cấu trúc sẽ không vững chắc và an toàn. Nền móng của Hội Thánh là một tảng đá; và tảng đá này chính là Đấng Christ (xem 1 Cô-rinh-tô 10:4). Đức Chúa Trời tự gọi mình là tảng đá ở nhiều chỗ trong Cựu Ước (Phục truyền Luật lệ Ký 32:4; Ê-sai 44:8, v.v.), và chỉ vì lý do này, Phi-e-rơ không thể là tảng đá. Không, tảng đá chính là Con Đức Chúa Trời hằng sống, Đấng mà Phi-e-rơ đã nói đến. Và nếu Con là nền tảng, thì Ngài sẽ ban cho toàn bộ tòa nhà sự vững chắc và an ninh biết bao!
Trong Ma-thi-ơ 7:24, 25, Chúa so sánh những người nghe và làm theo lời Ngài với một người khôn ngoan đã xây nhà trên tảng đá. "Mưa xuống, nước lụt tràn đến, gió thổi và đập vào nhà ấy; nhưng nhà không sụp đổ, vì đã được xây trên tảng đá." Tất nhiên, đoạn văn này không nói về hội thánh, mà nói về từng môn đồ xây dựng "ngôi nhà sự sống" của mình trên lời Chúa. Tuy nhiên, có một điều rõ ràng: Tảng đá mang lại sự an toàn. Nhiều cơn gió đã nổi lên chống lại hội thánh trong suốt lịch sử hội thánh. Những cuộc bắt bớ dữ dội ở đây, những tà giáo hủy diệt ở kia. Vậy mà hội thánh vẫn chưa bị hủy diệt. Vì hội thánh được xây trên đá!
Còn nữa--