Tân Ước cho thấy ở nhiều chỗ rằng các tín đồ trong thời đại hiện tại (Cơ Đốc giáo) đều sở hữu Đức Thánh Linh. Ngài ngự trong chúng ta (ví dụ: Rô-ma 8:9, 11; 1 Cô-rinh-tô 6:19). Chính Chúa chúng ta đã phán rằng Đức Thánh Linh sẽ ngự trong chúng ta mãi mãi (Giăng 14:17). Việc sở hữu Đức Thánh Linh là một trong những phước lành quan trọng của các tín đồ trong thời kỳ ân điển.
Câu hỏi mà nhiều Cơ Đốc nhân tự hỏi mình là: Người ta phải làm gì để nhận được Đức Thánh Linh? Một số người nghĩ rằng người ta phải cầu nguyện đặc biệt tha thiết để có được ân tứ này. Những người khác tin rằng người ta phải làm việc lành. Một số khác lại liên kết ân tứ Đức Thánh Linh với việc đặt tay bởi một người thứ ba.
Tất cả những câu trả lời này đều gây hiểu lầm. Nhưng làm thế nào một người nhận được Đức Thánh Linh?
Câu trả lời cho câu hỏi quan trọng này thực ra rất đơn giản. Phao-lô đã đưa ra câu trả lời trong Ê-phê-sô 1:13. Chúng ta đọc thấy:
“…trong Ngài (tức là Đấng Christ), anh em cũng vậy, sau khi đã nghe lời chân lý, là Phúc Âm cứu rỗi anh em—trong Ngài, sau khi đã tin, anh em đã được ấn chứng bằng Đức Thánh Linh đã hứa…”
Vậy, có hai điều kiện để nhận được Đức Thánh Linh:
Một người phải đã nghe lời chân lý, là Phúc Âm cứu rỗi.
Một người phải đã tin vào sứ điệp này.
Phúc Âm là tin mừng của Đức Chúa Trời dành cho loài người chúng ta. Đó cũng là lời chân lý. Trong Phúc Âm, trước tiên Đức Chúa Trời cho chúng ta thấy rằng loài người chúng ta là những tội nhân mà Đức Chúa Trời phải lên án vì chúng ta không đúng với Ngài. Đây là một sự thật khó chịu và đáng lo ngại. Trong Phúc Âm, Đức Chúa Trời tiếp tục cho chúng ta thấy rằng Ngài có giải pháp cho vấn đề này. Ngài đã ban Con Ngài, Đấng đã chết vì tội nhân trên đồi Calvary. Một người phải chấp nhận sứ điệp này bằng đức tin. Khi đó, họ không chỉ được cứu mà còn nhận được Đức Thánh Linh như ấn chứng chấp thuận của Đức Chúa Trời, xác nhận rằng giờ đây họ đã được Đức Chúa Trời chấp nhận.
Phúc Âm này, với tư cách là chân lý thiêng liêng, được công bố và chấp nhận trong thời đại ân điển hiện tại. Nó bao gồm ba sự kiện trọng đại của sự cứu rỗi: Đấng Christ đã chết, Ngài đã được chôn cất, và sau đó đã sống lại (1 Cô-rinh-tô 15:3,4). Sự kiện này phải được nắm bắt bằng đức tin.
Phao-lô không nói rằng chúng ta phải hiểu mọi điều, nhưng chúng ta nên, trong đức tin, đặt tay trên những gì Đức Chúa Trời phán dạy chúng ta trong Phúc Âm của Ngài. Ân tứ Đức Thánh Linh không phụ thuộc vào sự hiểu biết hay sự tăng trưởng thuộc linh của chúng ta, mà chỉ phụ thuộc vào việc chúng ta đặt niềm tin vào những gì Đức Chúa Trời phán dạy chúng ta trong Phúc Âm. Bất cứ ai tin bây giờ, trong thời kỳ ân điển, không chỉ nhận được sự sống đời đời (Giăng 3:16), mà còn nhận được Đức Thánh Linh.
Với Đức Thánh Linh, Đức Chúa Trời đặt dấu ấn của Ngài trên chúng ta và sự cứu rỗi của chúng ta. Việc sở hữu Đức Thánh Linh là bằng chứng thiêng liêng cho thấy chúng ta đã được Đức Chúa Trời chấp nhận. Một khi đã sở hữu, chúng ta không bao giờ có thể mất Đức Thánh Linh này. Ngài ở cùng chúng ta mãi mãi. Do đó, bất cứ ai đã tin vào Phúc Âm sẽ không bao giờ bị lạc mất nữa.
st