"CẢ KINH THÁNH LÀ BỞI ĐỨC CHÚA TRỜI SOI DẪN ... HẦU CHO NGƯỜI THUỘC VỀ ĐỨC CHÚA TRỜI ĐƯỢC TRỌN VẸN VÀ SẮM SẴN ĐỂ LÀM MỌI VIỆC LÀNH"
II Timothy 3:16a, 17
  

HỘI TRUYỀN GIÁO PHÚC ÂM VIỆT NAM
(Vietnamese Full Gospel Missions)
TRƯỜNG KINH THÁNH TẠI GIA
(Home Bible School) www.HomeBibleSchoolVietnam.com

Học Báo:
"SỨ GIẢ TÌNH YÊU"

(The Love Ambassadors)
P.O.Box 565, Westminster, CA 92684-USA
Email: VNFGMissions@Yahoo.com

TIẾNG NÓI CHÂN LÝ
(The Voice of Truth)
www.TiengNoiChanLy.com
HỘI THÁNH PHÚC ÂM VIỆT NAM
tại Westminster
(Vietnamese Full Gospel Church)
14381 Magnolia Ave. Westminster, CA 92683-USA
ĐỘC QUYỀN PHIÊN DỊCH VÀ PHỔ DỤNG
© 1979, 1996 GLOBAL YOUTH EVANGELISM
P.O. Box 1019, Orland, CA 95963 - USA
(Giữ bản quyền. Cấm in sao lại từng phần hay toàn bản dưới mọi hình thức hoặc bằng mọi phương tiện).

  

THỐNG KÊ

Đã truy cập:7648083
Đang truy cập:258

ĐIỀU TỐT NHẤT CHƯA ĐẾN-

 
 
Chúa Giê-su tiếp tục gây ra sự khó chịu cho những người gặp khó khăn trong việc tin rằng Chúa đang ứng nghiệm lời tiên tri vào thời của họ. Có ai nhớ thời điểm Mary và Joseph mất Chúa Giê-su không? Họ đã đi đến Jerusalem để ăn mừng.
"Và khi Ngài được mười hai tuổi, họ lên Jerusalem theo tục lệ của kỳ lễ." (Lu-ca 2:42).
Họ đã đến đó với bạn bè, và đó là một chuyến đi vui vẻ. "Và khi họ đã hoàn thành các ngày, khi họ trở về, đứa trẻ Jesus đã ở lại Jerusalem; và Joseph và mẹ của Ngài không biết điều đó" (Lu-ca 2:43).
Họ không theo dõi Chúa Giê-su mà chỉ cho rằng Ngài đang ở cùng những người khác trong nhóm. Phải mất một ngày họ mới nhận ra Ngài không có trong số những người bạn và gia đình mà họ đang đi cùng. Ngài không có trong đám đông, vì vậy họ phải quay trở lại Jerusalem để xem họ có thể tìm thấy Ngài ở đó không.
"Và nó đã xảy ra, rằng sau ba ngày, họ tìm thấy Ngài trong đền thờ, đang ngồi giữa các bác sĩ, vừa nghe họ vừa hỏi họ" (Lu-ca 2:46).
Ngay cả Mary và Joseph cũng phải tìm kiếm Chúa Jesus. Khi họ tìm thấy Ngài trong đền thờ, họ thấy các học giả Do Thái đang nói chuyện với Ngài, và tất cả đều kinh ngạc trước những gì đang được nói. Họ không hiểu hết đứa trẻ này là ai, nhưng cuối cùng họ cũng hiểu ra.
Nhiều người ngày nay nghĩ rằng họ biết Chúa Jesus nhưng không phải vậy. Giống như Mary và Joseph, tất cả chúng ta đều phải tìm Chúa Jesus và hiểu Ngài là ai. “Khi thấy Ngài, họ ngạc nhiên; mẹ Ngài nói với Ngài rằng: Hỡi con, sao con lại đối xử với chúng ta như vậy? Kìa, cha con và mẹ đã buồn rầu tìm con” (Lu-ca 2:48).
Mary không hiểu, và giống như nhiều người khác, bà đổ lỗi cho Chúa Jesus về những thất bại của chính mình. Bà đáng lẽ phải biết tìm Ngài ở đâu vì bà đáng lẽ phải biết Ngài là ai.
“Ngài đáp rằng: Sao các ngươi tìm ta? Các ngươi không biết rằng ta phải lo việc của Cha ta sao? Nhưng họ không hiểu lời Ngài đã phán cùng họ” (Lu-ca 2:49-50).
Chúa Giê-su trở về Nazareth với họ và tiếp tục lớn lên và gia tăng sự khôn ngoan. Ngài là Đức Chúa Trời trong xác thịt và đang chuẩn bị cho chức vụ được giao phó cho Ngài.
Bây giờ Ngài đang bị đóng đinh. Sau khi bị đánh đập, chế giễu và đóng đinh vào tay chân, Chúa Giê-su chỉ cảm thấy buồn vì sự ngu dốt của những người đã từ chối Ngài (Thi thiên 22). Khi Ngài nhìn xuống và thấy những người lính đang đánh bạc để giành quần áo của Ngài, Ngài đã tha thứ.
“Bấy giờ, Đức Chúa Jêsus phán rằng: Lạy Cha, xin tha cho họ; vì họ không biết mình làm điều gì. Họ chia nhau áo xống của Ngài, và bắt thăm” (Lu-ca 23:34; cũng xem Thi thiên 22:18).
Sau đó, Ngài nói những lời cuối cùng của mình. “Khi Đức Chúa Jêsus đã nhận được giấm, Ngài phán rằng: Mọi sự đã trọn; rồi Ngài cúi đầu và trút linh hồn” (Giăng 19:30).
Sa-tan đã thua, và Đức Chúa Trời đã thắng. Trời đã muộn, và các nhà lãnh đạo Do Thái muốn hạ xác xuống khỏi thập tự giá trước ngày Sa-bát. Người ta ra lệnh bẻ gãy chân những người bị đóng đinh.
“Nhưng khi đến gần Đức Chúa Jêsus, thấy Ngài đã chết rồi, thì không bẻ gãy chân Ngài; nhưng một người lính lấy giáo đâm vào hông Ngài, tức thì máu và nước chảy ra” (Giăng 19:33-34; cũng xem Xuất Ê-díp-tô Ký 12:46).
Thập tự giá đã làm trọn Lễ Vượt Qua (Xuất Ê-díp-tô Ký 12:21-29), chỉ khác là thay vì một con chiên nhỏ dễ thương bị hy sinh để chuộc tội, Chúa Giê-xu Christ, Chiên Con hoàn hảo của Đức Chúa Trời, đã đổ huyết Ngài ra để cất tội lỗi đi. Ngài đã phó chính mình làm của lễ một lần đủ cả để cất tội lỗi đi. “Theo ý muốn đó, chúng ta được nên thánh nhờ sự dâng thân thể của Đức Chúa Jêsus Christ một lần đủ cả” (Hê-bơ-rơ 10:10).
Ha-lê-lu-gia cho thập tự giá! Nhưng điều tốt đẹp nhất vẫn chưa đến.
Một số người ở thập tự giá không chế giễu cái chết của Ngài mà than khóc cho sự mất mát của họ. Ví dụ, mẹ của Ngài đã ở đó, cũng như môn đồ John, Mary Magdalene và một số người khác yêu mến Chúa Jesus. Mẹ của Ngài có nhớ những lời của Simeon trong Đền thờ không? Một số người chứng kiến ​​Ngài chết đã suy nghĩ hợp lý về bước tiếp theo: chôn cất. Thi thể của Chúa Kitô phải được hạ xuống và chôn cất vội vàng vì thời gian hạn hẹp. Hai người đàn ông, Nicodemus và Joseph of Arimathae, chăm sóc thi thể của Chúa Jesus. Joseph of Arimathae yêu cầu được sở hữu thi thể, và Nicodemus đã mang theo một dược và lô hội để xử lý thi thể.
“Khi Joseph đã lấy thi thể, ông đã quấn nó trong một tấm vải lanh sạch, và đặt nó trong ngôi mộ mới của riêng mình, mà ông đã đục trong đá: và ông lăn một tảng đá lớn đến cửa mộ, và ra đi” (Ma-thi-ơ 27: 59-60).
Nhiều người đã than khóc cho cái chết của Chúa Jesus, nhưng điều tốt nhất vẫn chưa đến!
 
Chúa Jesus phán cùng họ rằng: Mùa gặt thì lớn song con gặt thì ít. Vậy, hãy cầu nguyện Chúa mùa gặt sai con gặt đi vào mùa của Ngài".

Luke 10: 2