Thi thiên 150 bắt đầu bằng lời kêu gọi thờ phượng. Câu một nói: “Hãy ngợi khen Đức Giê-hô-va. Hãy ngợi khen Đức Chúa Trời trong nơi thánh Ngài: ngợi khen Ngài trong bầu trời quyền năng Ngài” (Thi Thiên 150:1).
Chú ý giới từ “trong.” Tác giả thi thiên sử dụng nó hai lần. Chúng ta phải ngợi khen Chúa “trong” nơi thánh và “trong” bầu trời quyền năng của Ngài. Điều này cho thấy một khu vực, một địa điểm, một vị trí cụ thể.
Từ ngữ “nơi thánh” không chỉ nói đến đền thờ thánh mà còn nói đến Nơi Chí Thánh nơi có sự hiện diện của Đức Chúa Trời. Chỉ thầy tế lễ thượng phẩm mới có thể vào được khu vực thần thượng đó, và ông ta chỉ có thể làm như vậy bằng máu hiến tế. Do đó, khi tác giả Thi thiên ghi lại lời tuyên bố: “Hãy ngợi khen Đức Chúa Trời trong nơi thánh Ngài”, ông đã có sự chuộc tội trong lòng. Các tín đồ Tân Ước là đền thờ của Chúa Thánh Linh, chúng ta có sự hiện diện vĩnh viễn của Đức Giê-hô-va sống bên trong chúng ta. Việc ngợi khen danh Ngài trong “nơi thánh bên trong” của chúng ta có thể thực hiện được nhờ máu của Con của Ngài, Chúa Giê Su Christ, Chiên Con không tì vết. Về điều này, chúng ta có cả một vùng khen ngợi!
Chúng ta không chỉ ngợi khen Ngài “trong” nơi thánh, mà còn “trong” bầu trời quyền năng của Ngài. Đây thực sự là thiên đường ở trên. Vì vậy, mọi nơi dưới tán vinh quang đều là nơi chính đáng để khen ngợi. Chúng tôi có một khu vực khen ngợi, và nó ở khắp mọi nơi!
T A S