Nhã Ca chương 8 bày tỏ hi vọng được cất lên của người yêu. Su-la-mít đã trưởng thành trong sự sống đến mức nàng đã trở nên Sa-lô-môn trong mọi phương diện và từ mọi góc độ, ngoài sự kiện nàng vẫn có xác thịt.
I. THAN THỞ VÌ XÁC THỊT
“Ồ, chớ chi chàng làm anh em tôi, / Kẻ đã bú mớm vú của mẹ tôi!/ Nếu tôi gặp chàng ở ngoài, / Ắt tôi sẽ hôn chàng, không ai khinh bỉ tôi được” (8:1). Nhận thức rằng mọi rắc rối đều đến từ xác thịt mình, người yêu mong ước Chúa làm Anh của nàng trong xác thịt, Người đã được sanh bởi ân điển, giống như nàng, và nàng có thể hôn Ngài như một Người giống như nàng trong xác thịt và không ai sẽ khinh bỉ nàng. Điều này ngụ ý đến sự than thở của người yêu vì xác thịt mình. Sự thiếu hụt này, nan đề này, chỉ có thể được giải quyết bằng sự cất lên
II. HI VỌNG ĐƯỢC CỨU
KHỎI SỰ THAN THỞ VÌ XÁC THỊT
Trong các câu 2 đến 4, chúng ta thấy người yêu đang hi vọng được cứu khỏi sự than thở vì xác thịt (La 8:19-25). Điều này cho thấy rằng nàng hi vọng được cất lên qua sự cứu chuộc của Đức Chúa Trời cho thân thể nàng (La 8:23b; Eph.4:30b)
A. Hi Vọng Rằng Nàng Và Lương Nhơn
Có Thể Gặp Nhau Trong Giê-ru-sa-lem Thuộc thiên
“Tôi sẽ dẫn chàng vào nhà mẹ tôi; / Tại đó chàng sẽ dạy dỗ tôi; / Tôi sẽ cho chàng uống rượu thơm, / Nước ngọt của trái thạch lựu tôi. / Tay tả người sẽ kê dưới đầu tôi, / Còn tay hữu người ôm lấy tôi” (8:2-3). Ở đây, người yêu hi vong rằng nàng và Lương Nhơncó thể gặp nhau trong Giê-ru-sa-lem thuộc thiên, nơi nàng sẽ được hoàn hảo bởi ân điển, và nàng có thể cung ứng cho Lương Nhơncách vui hưởng các sự phong phú về việc nàng kinh nghiệm sự sống thần thượng vì sự thỏa mãn của Ngài trong sự ôm ấp của Ngài, như điều Ngài đã làm cho nàng trước khi được cất lên (2:6)
B. Lương Nhơn Khuyên
Các Tín Đồ Hay Xen Vào Việc Người Khác
Chớ Đánh Thức Nàng Khỏi Hi Vọng Đúng Đắn
Về Sự Cất Lên
“Hỡi các con gái Giê-ru-sa-lem, ta ép nài các ngươi, / Chớ kinh động, chớ làm tỉnh thức bạn tình ta/ Cho đến khi nàng vui thỏa” (c.4). Lương Nhơn khuyên các tín đồ hay xen vào việc người khác chớ đánh thức nàng khỏi hi vọng đúng đắn về sự cất lên cho đến khi nàng thức giấc trong vẻ mặt Ngài, nghĩa là, cho đến khi người yêu gặp Ngài mặt đối mặt trong sự cất lên
III. TRƯỚC SỰ CẤT LÊN
Các câu 5 đến 14 có liên quan đến những vấn đề trước sự cất lên
A. Linh Phát Ngôn Qua Người Thứ Ba
“Người nữ này là ai, từ đồng vắng đi lên, / Nương dựa Lương Nhơn của nàng?” (c.5a). Linh, phát ngôn qua người thứ ba, hỏi người yêu của Đấng Christ là ai, có phải là người mà trước kia đã một mình đi lên từ đống vắng thuộc linh (3:6) và bây giờ đi lên từ đồng vắng xác thịt bởi Lương Nhơn của nàng
B. Đấng Đấng Christ Đáp Rằng Người Yêu Là Một Tội Nhân
Đã Ăn Năn Và Được Cứu Bởi Ân Điển
“Ta đã đánh thức mình tại dưới cây táo; / Ở đó mẹ bị đau đớn mà sanh mình ra, / Ở đó người mà đã sanh đẻ mình bị cơn lao khổ” (8:5b). Ở đây, Đấng Christ đáp lời rằng nàng là một tội nhân đã ăn năn và được cứu bởi ẩn điển qua sự tái sinh trong Ngài như Đấng cung ứng sự sống (2:3)
C. Người Yêu Thừa Nhận Rằng Tự Mình Nàng
Không Thể Đứng Vững Và Sống Trong Người Yêu Dấu
Cho Đến Khi Được Cất Lên
“Hãy để tôi như một cái ấn nơi lòng chàng, / Như một cái ấn trên cánh tay chàng; / Vì ái tình mạng như sự chết, / Lòng ghen hung dữ như Ha-đét; / Sự nóng nó là sự nóng của lửa, / Thật một ngọn lửa của Đức Giê-hô-va. / Nước nhiều không tưới tắt được ái tình/, các sông chẳng nhận chìm nó được; / Nếu ngày nào đem hết tài sản nhà mình, / Đặng mua lấy ái tình, / Ắt người ta sẽ khinh dễ nó đến điều” (9:6-7). Ở đây, chúng ta thấy rằng khi nghe những lời Lương Nhơnnói trong câu 5, người yêu thừa nhận rằng tự mình nàng không thể đứng vững và sống trong Lương Nhơn cho đến khi được cất lên. Nàng xin Lương Nhơn gìn giữ nàng bởi tình yêu và sức mạnh của Ngài, vì tình yêu của Ngài mạnh như sự chết không lay chuyển và lòng ghen của Ngài hung dữ như Ha-dét không thể chế ngự, điều này giống như Đức Giê-hô-va là Đấng ghen tương (Xuất. 20:5; 2 Cô.11:2), Đấng là đám lửa hay tiêu diệt (Hê.12:29) thiêu rụi mọi điều tiêu cực. Tình yêu của Ngài không thể bị dập tắt bởi những thử thách cũng không bị nhận chìm bởi sự bắt bớ cũng không bị thay thế bởi bất kỳ tài sản nào. Nếu người nào muốn thay thế nó ắt sẽ bị khinh miệt cực kỳ
D. Quan Tâm Đến
Những Người Yêu Trẻ Hơn Của Đấng Christ
“Chúng tôi có một em gái nhỏ, chưa có nương long. / Phải làm gì cho em gái chúng tôi, / Trong ngày người ta hỏi nó? (Nhã.8:8) Vì người yêu đã trưởng thành trong sự sống trong việc theo đuổi Đấng Christ và trong sự hoàn thành sau cùng của nàng về kinh nghiệm Đấng Christ, trước khi cất lên, người yêu cùng với Đấng Christ. Nàng quan tâm về việc làm thế nào để hoàn hảo họ hầu cho họ trưởng thành trong sự sống vì sự xây dựng Thân thể Đấng
Christ và yêu Đấng Christ cho đến khi họ được đính ước với Ngài trong tình yêu vì sự cấu thành Cô Dâu của Đấng Christ (c.8;2 Cô.11:2)
E. Nàng Và Người Yêu Dấu
Hoàn Hảo Người Là Vách Thành Và Người Là Cửa
“Nếu nó là một vách thành, / chúng tôi sẽ xây tháp bạc trên nó; / Nếu nó là một cái cửa/ Chúng tôi sẽ đóng bít lại bằng ván hương nam” (Nhã 8:9). Nếu em gái ấy là một vách thành vì sự phân rẽ của sự thánh hóa, thì nàng với Lương Nhơn sẽ hoàn hảo người ấy bằng cách xây trên người một bức tường chắn dựa trên sự cứu chuộc của Đấng Đấng Christ (La.3:24). Nếu em gái ấy là một cánh cửa như lối vào để nhiều người vào trong Đấng Christ, nàng với Lương Nhơn sẽ hoàn hảo người ấy bằng cách xây dựng một hàng rào bao quanh người với nhân tính thuộc thiên và được tôn vinh của Đấng Christ (Mat.26:64; Công 3:13) và đời sống con người thuộc thiên của Ngài (Phil 2:7-8)
F. Làm Chứng Rằng Người Yêu Là Một Bức Tường
Phân Rẽ Với Hai Ngọn Tháp Đức Tin Và Tình Yêu
“Tôi là một tường thành, / Hai nương long tôi như những ngọn tháp; / Bấy giờ tôi ở trước mặt người như kẻ đã được bình an” (Nhã 8:10) Ở đây, người yêu làm chứng rằng nàng là một bức tường phân rẽ với hai ngọn tháp là đức tin và tình yêu (1 Ti.1:14) đã được phát triển; vì thế, trong cách nhìn của Người Yêu Dấu, nàng là người đã có được sự bình an dựa trên sự thánh hóa