1/. Câu Đố 1- Ê xê chi ên 17:1-4-
“1.Lại có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta như vầy:
2 Hỡi con người, khá ra câu đố, kể lời ví dụ cho nhà Y-sơ-ra-ên.
3 Ngươi khá nói rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Có một chim ưng lớn, cánh lớn, lông dài, đầy lông và có nhiều sắc, đến Li-ban và lấy ngọn cây hương bách đi.
4 Nó bẻ nhành non rất cao, đem đến trong một đất thương mại, và để trong một thành của người buôn bán”.
Khi nghe những lời nầy từ miệng tiên tri Ê xê-chi-ên rao giảng tại Ba by lôn, dân Israel tại đó không hiểu và đa số dân Chúa ngày nay cũng vậy. Đây là câu đố ám chỉ đến vua Giê-hô-gia kim, đã làm vua tại Giê-ru sa lem.
2 Các vua 24:8-16, 2 Sử. 36:9-10 và Giê rê mi 22:24-30 kể rằng vào năm thứ nhất triều đại của vua Giê hô gia kin hay Giê cô nia, Nê bu cát nết sa, vua Ba by-lôn, đã lần thứ hai đến Jerusalem bắt vua và những con cháu hoàng gia, những người thợ lành nghề, có cả tiên tri Ê-xê-chi-ên về Ba by lôn. Nên Ezekiel nói Nê-bu-ca-nết-sa lấy nhành non cây hương bách đem về trồng ở đất thương mãi, là vùng đất Si-nê-a. Sau khi Nê bu cát nết sa chết, vua Giê hô gia kin sống ở Babylon dưới sự ưu đãi về vật chất của vua Ba-by-lôn mới đăng quang đến mãn đời của vua, Giê 52: 31-34.
Tại sao một vị vua, tương tự mục tử chăn dân ngày nay, và tại sao Kinh thánh chép về ông quá nhiều lần. Chúa ví sánh vua Giê-hô-gia kin như nhành cây non, vì vua còn trẻ, chưa có kinh nghiệm thuộc linh sâu nhiệm, rồi ngụ ý vua như là cái bình khinh dể và bị bể, vì vua mất vương vị.- “Vậy Giê-cô-nia nầy há phải cái bình khinh dể và bị bể sao? Há phải cái bình không ai ưa thích sao?”
Rất nhiều mục tử như Giê cô nia là chiếc bình bể, nhưng vẫn được Chúa cho sống còn trong sự chăm sóc vật chất của Chúa cho tới lúc chết, dù họ không có sự hữu dụng thuộc linh gì cho Ngài- “Giê-hô-gia-kin còn sống bao lâu, thì vua Ba-by-lôn ban đồ cần dùng hằng ngày cho mãi mãi, trọn đời người”.
2/ Câu Đố Hai- Giê 17:5-8-
5 Sau rồi nó lấy giống của đất ấy đem trồng nơi đất tốt; đặt gần nơi nhiều nước, và trồng như cây liễu.
6 Cây nứt lên, trở nên một gốc nho diềm dà, nhưng không cao mấy: những nhánh nó hướng về phía chim ưng, rễ nó căng ra ở dưới; vậy nó trở nên một gốc nho, sanh ra những tượt và nứt chồi.
7 Nhưng có một chim ưng lớn khác, cánh lớn, lông nhiều; nầy, gốc nho từ chỗ đất mình đã được trồng, căng rễ ra và ngả nhành hướng về nó, hầu cho chim ưng ấy đến tưới mình.
8 Gốc nho đã được trồng nơi đất tốt, gần nơi nhiều nước, hầu cho nứt tượt, ra trái, trở nên cây nho tốt.
Gốc nho diềm dà nầy là vua Sê-đê kia, vua cuối cùng của triều David. Vua là con của vua Giô-si-a, và là chú ruột của Giê hô gia kin trên đây.
Vua Ba bylon chế phục người, bắt vua chịu thần phục mình thì sẽ được làm vua bù nhìn lâu dài, nhưng Sê đê kia lại quy hướng về chim ưng khác là vua Pha ra ôn, Ai cập. Đó là lí do vua Babylon, lần thứ ba nổi giận, sai quân đội vây thành Jerusalem một năm, và cuối cùng san bằng đền thờ cùng thành thánh và bắt lưu đày hầu hết dân Giu đa, chỉ dành lại những người dân nghéo khổ trong xứ.
Thật là một câu đố, khi theo mắt thấy của người dân đương thời, vua Sê đê kia đã bội ước, đã phản Babylon và chạy theo Ai cập, nên bị móc mắc và đày qua Babylon đến chết.. Nhưng Lời Chúa qua Giê rê m nói rằng vua quan Giu đa phản bội và bất tuân Chúa? Điều nào đúng và làm sao giải thích câu đó nầy?
Lắm khi, vì cớ tội lỗi của mình, Chúa đặt chúng ta phục dưới thẩm quyền nào đó. Nếu chúng ta không thích và chống lại thẩm quyền đó, chúng ta đang chống lại Chúa và bị trừng phạt chẳng sai.
Sê-đê kia đại diện những mục tử ngày nay, những người chống lại các bậc thẩm quyền mà Chúa đặt trên họ. Hội thánh không nên làm chính trị, mục tử không nên chống lại đất nước mình. Nhiều tín đồ tham gia một trong hai đảng phái tại Hoa kì. Chúng ta chỉ phải sống tuyệt đối tín cậy sự bảo vệ của Chúa, không nên dựa vào hay chạy theo bất cứ quyền lực thế giới nào, như Sê đê kia đặt hi vọng nơi Ai cập. Tôi thấy nhiều mục tử không giảng lời Kinh thánh, mà giảng chính trị. Đó là đi theo vết xe đổ của Sê-đê kia.
3/ Câu Đố Ba: Giê 17:22-24
22. Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Chính ta cũng sẽ lấy ngọn cây hương bách cao, và ta sẽ trồng. Ở nơi cuối cùng những nhánh nó, ta sẽ bẻ một chồi non, và chính ta sẽ trồng nó trên hòn núi cao chót vót.
23 Thật, ta sẽ trồng nó trên núi cao của Y-sơ-ra-ên; nó sẽ nứt nhành, và ra trái; sẽ trở nên cây hương bách tốt, cả loài chim sẽ đến núp dưới nó; hết thảy những giống có cánh sẽ ở dưới bóng của nhánh cây.
24 Mọi cây ngoài đồng sẽ biết rằng ta, Đức Giê-hô-va, đã hạ cây cao xuống và cất cây thấp lên, ta đã làm khô cây xanh, và làm cho cây khô tốt lên. Ta, Đức Giê-hô-va, đã phán và làm thành sự đó.
Trong câu đố thứ ba, Chúa nói cách khó hiểu rằng Ngài sẽ lấy một ngọn hương bách cao, một chồi non khác, không biết Ngài lấy từ đâu, trồng trên hòn núi cao chót vót. Nhành non nầy chính là Đấng Christ được lập lên là Muc Tử, trong sự phục sinh của Ngài, khi Ngài được tôn lên là Chúa vũ trụ, Ngài thu hút mọi loài chim chóc, mọi giống có cánh đến ẩn mình nương dựa dưới bóng cánh của Ngài. Chúa từng nói trong Giăng 12:32 “Còn Ta, khi Ta đã được treo lên khỏi đất, Ta sẽ kéo mọi người đến cùng Ta”.
Sau khi Đấng Christ được trở nên Nguyên Thủ và Cứu Chúa (Công 5:31), Đức Chúa Trời sẽ thi hành môt công việc thanh lọc hàng ngũ các tôi tớ của Ngài như sau:
-- Hạ cây cao xuống và cất cây thấp lên:
Biết bao cây cối tự cao, tự lập mình làm thầy, tự giành địa vị tổng quản nhiệm trong hội thánh. Trước ngày vương quốc ngán năm hiển lộ, Chúa sẽ hạ những cây cao xuống, và cất nhắc những kẻ đã bị bạn đồng lao chà đạp, đã cam chịu dìm đầu lâu năm, và khi nào họ được tôn cao xong, Chúa sẽ tái lâm ngay.
-- Làm khô cây xanh, và làm cho cây khô tốt lên. Bản Jubilee dịch rất hay: “dried up the green tree, and have made the dry tree to flourish”—Chúa sẽ làm cạn kiệt nhựa sống, làm khô hạn sự xức dầu trong các đầy tớ bất pháp, bất nghĩa, và làm cho các tôi tớ mà Ngài đã chọn, họ sẽ đươc thịnh vượng thuộc linh trong những năm sau cùng trước khi con thú hiển lộ. Khi ấy “mọi cây ngoài đồng sẽ biết…”- mọi tín đồ sẽ biết, sẽ hiểu sự phán xét khởi từ nhà Đức Chúa Trời là như thế nào.
Tóm lại, có ba loại mục tử trong dân Chúa ngày nay:
--Giê cô nia (Giê-hô-gia-kin), còn non trẻ thuộc linh, là chiếc bình bể, vô dụng cho Chúa, nhưng vẫn được Chúa nuôi dưỡng vật chất cách phong phú đến ngày mản phần.
--Sê-đê-kia- hạng mục tử ba phải, có xu hướng dựa vào thế quyền, chạy theo đế quốc loài người. Họ không có lời hiện hành của Chúa, nhưng vì sự hỗ ngươi nên họ lén lút tìm kiến lời khải thị của Chúa, nhưng sợ người ta biết thì sẽ cười mình- Giê 37-38.
--Hai loại cây cối : cây cao và cây xanh (nhân tạo) sẽ bị hạ xuống và bị làm khô cạn nhựa sống- Còn cây thấp, và cây khô (ngụ ý cây chết) sẽ được nhấc lên và thịnh vượng. Đó là hai hạng tôi tớ và con dân của Chúa ngày nay.
Bạn là Giê-cô-nia, Sê đê kia hay là cây thấp,cây khô chết?
Minh Khải