Amitriptyline for Back Pain
buy antidepressants
click here buy amitriptyline
Cuốn sách nhỏ này là cuốn thứ năm trong một loạt các bài nghiên cứu về các giáo lý nền tảng của đức tin Cơ Đốc mà chúng được liệt kê trong Hê-bơ-rơ 6: 1–6. Trước bài nghiên cứu này, chúng ta đã xem xét hai điểm đầu tiên cách chi tiết trong số những giáo lý nầy: sự ăn năn những công việc đã chết và niềm tin đối với Đức Chúa Trời.
Trong bài nghiên cứu vừa rồi của chúng ta, Đức tin và Công việc, chúng ta xem xét mối quan hệ của đức tin và công việc thật của con người như được trình bày trong Tân ước. Từ bài nghiên cứu của chúng ta, chúng ta hiểu rằng niềm tin vào những gì Đức Chúa Trời đã làm cho chúng ta trong Đấng Christ là phương tiện duy nhất cho sự công chính chân thật. Bất kỳ nỗ lực nào về phần của chúng ta để kiếm được hay xứng đáng có thế đứng ngay thẳng với Đức Chúa Trời bởi những việc chúng ta làm, đều là một lỗi lầm nghiêm trọng bị lên án rất nhiều ở nhiều nơi trong Tân Ước.
Trong bài nghiên cứu của chúng tôi, chúng ta thấy rằng có một nơi thích hợp cho các công việc: -các công vệc tốt tuân theo và tiến hành từ niềm tin thực sự. Một trong những hành vi vâng phục đầu tiên mà nên tiến triển từ đức tin thực sự là tiếp nhận báp têm bằng nước, mà chúng ta sẽ xem xét trong bài nghiên cứu này. Tuy nhiên, trước khi chúng ta nghiên cứu lời dạy dỗ Tân Ước về các loại báp-têm, chúng ta sẽ xem xét việc dạy dỗ chung của Kinh Thánh về các báp-têm (số nhiều) hoặc “giáo lý về các phép báp-têm”, đó là điều thứ ba của các giáo lý nền tảng được liệt kê trong Hê-bơ-rơ 6.
Báp têm là một sự chuyển tiếp - từ lối sống cũ và cách sống cũ sang một lối sống hoàn toàn mới. Đó là sự nhận chìm trọn vẹn; tất cả bản thể của chúng ta đều được tham gia.
Chúng ta hãy nhìn lại đoạn Kinh thánh mà chúng ta đang nghiên cứu: “Vậy, chúng ta phải bỏ qua các điều sơ học [các lẽ thật căn bản] về đạo Đấng Christ mà tiến tới sự trưởng thành [sự hoàn bị, hoàn hảo]; đừng đặt lại những vấn đề nền tảng nữa, như: sự ăn năn các công việc chết, đức tin nơi Đức Chúa Trời, sự dạy dỗ về các báp-têm, sự đặt tay, sự sống lại từ cõi chết và sự phán xét đời đời” (Hê-bơ-rơ 6: 1–2).
“Giáo lý” báp têm đơn giản có nghĩa là “lời dạy dỗ về” báp têm. Chú ý rằng báp-têm là từ ngữ số nhiều: các báp têm. Thực ra có ba báp têm khác nhau được đề cập trong Tân ước, chúng ta sẽ học mỗi loại trong một bài học xứng hợp.
Những báp têm này là: số một, báp-têm của Giăng, báp têm của Giăng Báp-tít; số hai, báp têm Cơ đốc, không giống như báp têm của Giăng; và số ba, báp têm trong Đức Thánh Linh. Đây là ba loại báp têm riêng biệt, tất cả đều góp một phần quan trọng trong Tân ước.
--Báp-Têm— Một Sự Chuyển Tiếp
Từ ngữ báp-têm không thực sự là một từ ngữ tiếng Anh, mà là một từ ngữ tiếng Hy lạp được viết bằng chữ tiếng Anh. Về mặt kỹ thuật, đó là một phiên âm. Từ ngữ này được lấy trực tiếp từ tiếng Hy Lạp, baptizo, không được dịch nhưng chỉ viết bằng chữ cái tiếng Anh. Có nhiều khả năng khác nhau về lý do tại sao từ ngữ này được chuyển ngữ hơn là được dịch theo ý nghĩa thực sự của nó. Có thể chỉ là truyền thống hội thánh hoặc có thể những dịch giả của phiên bản King James không muốn xúc phạm Anh quốc giáo, nếu sử dụng ý nghĩa chính xác của từ ngữ này. Tôi không khẳng định bất kỳ vị trí cụ thể nào.
Tuy nhiên, nếu chúng ta quay lại tiếng Hy Lạp, hoàn toàn không có câu hỏi nào về ý nghĩa chính xác của từ ngữ đó. Nó có nghĩa là "nhận chìm". Nó xuất phát từ một từ ngữ gốc, bapto, có nghĩa là "nhúng".
Việc nhận chìm có thể diễn ra theo một trong hai cách, và cả hai cách đều liên quan đến Tân ước. Bạn có thể nhúng một thứ gì đó xuống nước bằng cách đặt nó xuống nước để nó được nước bao phủ hoàn toàn, hoặc bạn có thể nhúng một thứ gì đó bằng cách đổ nước lên nó. Nhưng bất kì bạn làm điều đó theo cách nào, đó là sự nhận chìm toàn bộ, không phải là một phần. Do đó, khi chúng ta nghĩ về một báp têm trong kinh Tân Ước, chúng ta phải nghĩ về nó như một sự trầm mình trọn vẹn.
Mỗi loại báp-têm được nói đến trong Tân Ước đều là một sự chuyển tiếp hoàn toàn. Chúng ta di chuyển ra khỏi nơi này sang nơi khác. Toàn bộ con người chúng ta di chuyển, không chỉ là một phần mà thôi. Vì lý do đó, tôi cần nhấn mạnh rằng báp-têm là sự nhận chìm trọn vẹn. Toàn bộ bản thể chúng ta bị quá trình báp têm này ảnh hưởng.
-Trong Hoặc Vào Trong Cái Gì?
Từ ngữ báp-têm được sử dụng với hai hoặc ba giới từ khác nhau cần được giải thích. Phép báp-têm được sử dụng với giới từ “trong” [in] hoặc “vào trong” [into], hoặc đôi khi “đến” [to].
Giới từ “trong” đề cập đến yếu tố mà bạn được nhận chìm trong đó. Có thể là nước hoặc có thể là Đức Thánh Linh. Khi chữ "vào trong" được sử dụng, nó mô tả kết quả cuối cùng, và kết quả việc được đắm mình là gì. Đó là những gì chúng ta đi vào như là kết quả của việc chuyển tiếp của báp têm.
Ví dụ, báp têm của Giăng Báp-tít ở trong nước chuyển thành sự hối cải, hoặc tha thứ các tội lỗi. Có cả chữ “trong” và “vào trong”.
Phép báp têm trong Đức Thánh Linh (được giải luận trong tập sách Sự nhận chìm trong Thánh Linh) ở trong Đức Thánh Linh và kết quả là vào trong Thân Thể của Jesus Christ.
Khi xem xét báp têm, chúng ta cần hỏi hai câu hỏi sau đây: ở “trong” nghĩa là gì? Và “vào trong” nghĩa là gì? Để làm cho điều này rõ ràng hơn, và để làm rõ thêm những điểm tương đồng giữa các báp-têm khác nhau trong Tân Ước, chúng ta sẽ tham khảo bảng sau đây. Lưu ý rằng mỗi báp-têm - báp-têm của Giăng, báp têm Cơ Đốc (hoặc nước), và báp têm trong Đức Thánh Linh— đều được liệt kê trong ba hàng. Mỗi hàng của bảng là các yêu cầu để tiếp nhận báp têm đó, yếu tố trong đó phép báp têm diễn ra, và cuối cùng, trạng thái hoặc vị trí mà trong đó một người chịu báp têm có được. Các chi tiết cụ thể của mỗi báp têm sẽ được làm rõ hơn khi chúng ta tiến tới.
- Sơ Đồ Ba Loại Báp-têm Tân Ước
1-Báp-têm của Giăng Báp-tít:
->ăn nănà xưng tội à bằng nước àtha thứ các tội lỗi.
2-Báp-têm Cơ Đốc:
ànghe phúc âm àăn nănàtinà lương tâm tốtàbằng nước àsự mới mẻ của cuộc sống.
3.Báp-têm Đức Thánh Linh:
-->ăn nănà chịu báp-têm àđến với Chúa Jesusàbằng Đức Thánh Linhà sống trong Thân Thể Đấng Christ.
--Báp-Têm Của Giăng-
Giăng Báp-tít được có tên của mình như vậy từ thực tế ông là người làm báp-têm. Chúng ta đọc trong phúc âm của Mác:
“Như đã chép trong sách tiên tri Ê-sai: “Nầy, Ta sai sứ giả Ta đi trước mặt Con, Người sẽ dọn đường cho Con. Có tiếng người kêu lên trong hoang mạc: Hãy dọn đường cho Chúa, Làm thẳng các lối Ngài”. Giăng đã đến trong hoang mạc, vừa rao giảng vừa làm báp-têm về sự ăn năn để được tha các tội lỗi”.
Chức vụ của Giăng Báp-tít phải đi trước Đấng Mê-si-a và chuẩn bị đường lối của Ngài. Thông điệp của ông rất đơn giản. Nó có thể tóm tắt bằng một từ ngữ: ăn năn. Câu bốn nên được dịch ra, “vào trong sự tha thứ các tội lỗi”. Mọi người đã chịu phép báp têm bằng báp têm sự ăn năn dẫn đến sự khoan hồng (hay tha thứ) các tội lỗi của họ. Xin lưu ý điều này trong sơ đồ ở trên: “báp-têm trong nước”, “vào sự tha thứ các tội lỗi”.
Mục đích báp têm của Giăng là chuẩn bị con đường cho sự ra đời của Đấng Mê-si-a, mà đã được chờ đợi từ lâu, là Jesus Na-xa-rét. Điều rất quan trọng là Chúa Jêsus không thể đến được - Đức Chúa Trời sẽ không cho Ngài đến - cho đến khi lòng dân của Đức Chúa Trời được chuẩn bị bằng sự ăn năn.
Tôi có khuynh hướng nghĩ rằng điều đó cũng đúng với sự tái lâm của Chúa Jêsus. Tấm lòng của dân Đức Chúa Trời sẽ phải được chuẩn bị bởi sự ăn năn. Trong một số cách, sự ăn năn là thông điệp quan trọng nhất mà dân của Đức Chúa Trời cần ngày nay.
--Liên Kết Quan Trọng
Chức vụ của Giăng cũng là một mối liên hệ rất quan trọng giữa hai giai đoạn khác nhau trong các giao dịch của Đức Chúa Trời với dân của Ngài, hoặc hai sự phân phát khác nhau. "Sự phân phát" là một khoảng thời gian nhất định trong đó Đức Chúa Trời liên quan đến dân của Ngài theo những nguyên tắc nhất định mà chính Ngài đặt ra. Giăng là mối liên kết giữa việc phân phát luật pháp cùng các vị tiên tri, bắt đầu với Môi-se; và sự phân phát ân sủng cùng phúc âm đi kèm với Chúa Jêsus.
Giăng là một nhân vật chủ yếu trong việc mở ra toàn thể mục đích của Đức Chúa Trời và ông đứng vững như một mối liên kết giữa hai giai đoạn lịch sử khác biệt này. Nói về Giăng trong Ma-thi-ơ 11:13, Chúa Jesus nói: “Vì tất cả các nhà tiên tri và luật pháp đã nói tiên tri cho đến thời Giăng”.
Giăng Báp-tít đã đánh dấu sự kết thúc thời kì phân phát luật pháp. Như vậy, ông là một liên kết chuyển tiếp đến sự phân phát mới của ân sủng phúc âm. Điều đó khiến ông trở thành một người quan trọng. Theo một nghĩa nào đó, ông đã chia đôi lịch sử của dân Chúa. Ông kết thúc một giai đoạn và bắt đầu một giai đoạn khác.
Chúng ta biết tương đối ít về Giăng, và tôi đã có khuynh hướng đánh giá thấp tầm quan trọng chức vụ của ông. Chức vụ của ông rất ngắn gọn, nhưng điều đó rất quan trọng vì nó đã chuẩn bị con đường cho Chúa Jesus. Tác động của ông đối với dân Y-sơ-ra-ên là rất lớn.
“Dân chúng khắp miền Giu-đê và thành Giê-ru-sa-lem đều đến với ông, xưng nhận tội mình và được ông làm báp-têm dưới sông Giô-đanh” (Mác 1: 5).
--- Tác Động Của Giăng
Thật không nghi ngờ gì, trong một thời gian rất ngắn, Giăng đã chạm tới hàng trăm nghìn người - toàn bộ dân chúng của Giê-ru-sa-lem, Giu-đa, và phần lớn khu vực xung quanh.
Tôi thường suy ngẫm về cách duy nhất mà Đức Chúa Trời làm mọi việc. Ngài không thuê một ủy ban, thuê một sân vận động, tổ chức một dàn hợp xướng và nói, “Bây giờ chúng ta sẽ có một cuộc nhóm họp”. Ngài hoàn thành mục đích của Ngài theo những cách không thể xảy ra nhất.
Trong trường hợp này, Ngài đã chỉ gọi một con người, mặc quần áo lông lạc đà, đi ra ngoài vùng hoang dã, và tất cả mọi người đều đến gặp ông. Dân chúng được đưa đến cho Giăng, không phải bởi tổ chức, không phải bởi quảng cáo hay chiến dịch mời gọi, mà bởi sự chuyển động siêu nhiên của Đức Chúa Trời. Điều đó có xu hướng là cách Đức Chúa Trời làm mọi việc - theo một cách bất ngờ.
Chúng ta cần điều như vậy ngày hôm nay. Nơi nào lửa của Đức Chúa Trời đang cháy, mọi người sẽ đi đến. Dù đó là nơi nào cũng không quan trọng. Dù tính cách mà người thuyết giảng có là gì, hay người đó được giáo dục học vấn hay không, tất cả đều không là vấn đề. Điều quan trọng duy nhất là có Đức Chúa Trời ở đó.
Theo như chúng ta biết, Giăng Báp-tít không có học vấn chính thức, nhưng ông là một người được Đức Chúa Trời đốt cháy. Chúa Jêsus đã nói với dân chúng trong thời của Ngài, “Giăng là ngọn đèn thắp sáng, còn các ngươi thì muốn tạm vui hưởng trong ánh sáng của người” (Giăng 5:35).
Thật không may, những người mà Chúa Jesus đã rao giảng lại không bao giờ bắt lửa. Họ đã đi đến ánh sáng, họ đã nhận được lợi ích của ánh sáng, nhưng họ không bao giờ bắt lửa. Sự khen ngợi của Chúa Jesus đối với Giăng rất mạnh mẽ: “Giăng là ngọn đèn thắp sáng” Đúng theo khoa học, là nếu bạn muốn tỏa sáng, bạn phải được đốt cháy. Không có ánh sáng không có nhiệt.
Hãy ghi điều đó vào lòng. Nếu chúng ta muốn tỏa sáng cho Chúa Jesus, chúng ta phải được đốt cháy. Hãy cầu nguyện, bất cứ nơi nào Đức Chúa Trời đặt chúng ta, chúng ta sẽ là một ánh sáng bùng cháy và rực rỡ.
- Yêu Cầu Trong Báp-Têm Của Giăng
Báp têm của Giăng đòi hỏi ba hành động về phần của những người đã chịu báp têm.
Thứ nhất, đó là một báp têm sự ăn năn. Do đó, những người mong muốn nhận báp têm nầy cần phải ăn năn. Ăn năn, bạn sẽ nhớ từ các bài học trước đây của chúng tôi, không phải là một cảm xúc mà là một quyết định. Nó sắp kết thúc một cái gì đó, quay lại đối diện với hướng đi ngược lại, và đi theo hướng ngược lại. Giăng yêu cầu những người đến với ông chịu báp têm phải đáp ứng điều kiện sự ăn năn đó. Đó là, trước tiên, một quyết định, và sau đó là một hành động.
Thứ hai, Giăng yêu cầu công khai xưng tội. Điều này dường như đã nằm bên ngoài suy nghĩ của rất nhiều người trong hội thánh ngày nay. Tôi đã học bằng cách quan sát điều cực kỳ mạnh mẽ khi dân của Đức Chúa Trời được Đức Thánh Linh thuyết phục đầy trọn thì họ thú nhận tội lỗi của họ. Đó đã là chìa khóa khơi ngọn lửa nhiều cuộc phục hưng trong quá khứ, đặc biệt là cuộc phục hưng xứ Wales (Anh quốc) năm 1904, được đánh dấu bởi việc dân chúng thú nhận tội lỗi của họ.
Bạn không nhất thiết phải thú nhận tội lỗi của bạn trước công chúng, nhưng bạn phải thú nhận tội lỗi của mình. Nhưng tội lỗi duy nhất mà Đức Chúa Trời cam kết tha thứ là các tội lỗi chúng ta thú nhận. Sứ đồ Giăng nói trong thơ đầu tiên của mình:
“Còn nếu chúng ta xưng tội mình thì Ngài là thành tín, công chính sẽ tha tội cho chúng ta và tẩy sạch chúng ta khỏi mọi điều bất chính” (1 Giăng 1: 9).
Câu đó bắt đầu bằng một từ ngữ nhỏ, “nếu”. Nếu chúng ta xưng các tội mình. Nếu chúng ta không thú nhận, chúng ta không có sự bảo đảm rằng Đức Chúa Trời sẽ tha thứ. Nhiều tín đồ có một đống tội lỗi không thú nhận, đang ở sau lưng họ. Họ đến mong được chữa lành hoặc nhận một phước lành và tự hỏi tại sao họ không nhận được. Họ có một gánh nặng kinh khủng. Đa-vít nói tội lỗi của ông “khác nào một gánh nặng” (Thi-thiên 38: 4).
Bạn thân mến, bạn có thể đọc điều này với một gánh nặng đè nặng lên bạn bởi vì bạn đã chất đống tội lỗi mà mình chưa thú nhận. Bạn nên làm tốt để ở riêng với Đức Chúa Trời, mở lòng mình cho Đức Thánh Linh và thưa, “Đức Chúa Trời ơi, cho con thấy điều con cần thú nhận”. Hãy nhớ, nếu bạn không thú nhận, bạn không có sự bảo đảm rằng Đức Chúa Trời sẽ tha thứ. Nếu chúng ta thú nhận, Ngài sẽ tha thứ.
Yêu cầu thứ ba của Giăng Báp-tít là bằng chứng về một cuộc sống thay đổi. Ông yêu cầu bằng chứng của mọi người đã ăn năn. Khi mọi người đến với ông ta dường như đã không ăn năn bởi vì họ không biểu lộ bằng chứng rõ ràng về sự ăn năn của họ, Giăng từ chối làm báp-têm cho họ (Ma-thi-ơ 3: 8). Đặc biệt, đó là dân tôn giáo trong ngày đó— những người Pha-ri-si và Sa-đu-sê.
Sau đó, Chúa Jesus đã chỉ ra điều này cho người Pha-ri-si, bằng cách nói, “những người thu thuế và gái mại dâm sẽ được vào vương quốc Đức Chúa Trời trước các ngươi- nhưng các ngươi không tin; còn những người thu thuế và gái mại dâm đã tin người” (xem Ma thi ơ 21: 31–32.)
Rất khó cho dân tôn giáo mạnh mẽ nắm bắt được chuyển động mới của Đức Chúa Trời. Tôi thường diễn tả nó theo cách này: Khi một chuyển động mới xảy đến trong hội thánh, một câu chuyện khác được thêm vào tòa nhà. Sau đó, nói chung, những người đáng lẽ là một phần của sự chuyển động đó lại tạo ra mái nhà để che chở những gì họ tin rằng Đức Chúa Trời sẽ làm, họ sẽ nói, "Đây là điều đó; không còn gì nữa”. Rồi lần sau khi cơn gió của Đức Chúa Trời di chuyển, điều đầu tiên Ngài phải làm là thổi bay mái nhà của họ đi!
Những người đồng nhất hóa với chuyển động cụ thể của Đức Chúa Trời có xu hướng khá bực tức và cảm thấy khó di chuyển với những gì Đức Chúa Trời mong muốn làm tiếp theo. Điều này cũng giống như người Pha-ri-si, và Giăng là một người rất thông minh khi ông đối đầu với họ về điều đó.
--Những Người Nói Năng Rõ Ràng
Một lần kia tôi đã thực hiện một nghiên cứu nhỏ về các đặc tính của dân mà Tân ước nói, “họ đã đầy dẫy Đức Thánh Linh”. Người đầu tiên được nhắc đến là Giăng Báp-tít, người được đầy dẫy Đức Thánh Linh từ trong lòng mẹ mình. Những người khác là Chúa Jesus, Phi-e-rơ, Phao-lô, và Ê-tiên. Tôi đã khám phá cách khá đáng sợ rằng hầu hết họ đã kết thúc cuộc đời của mình với tư cách là người tuận đạo.
Tôi cũng phát hiện ra rằng tất cả họ đều là những người nói năng bình thường. Họ không sử dụng ngôn ngữ tốt đẹp, theo tôn giáo. Đức Thánh Linh không thể chứng thực bất cứ điều gì hời hợt, lung tung hoặc không rõ ràng. Ngài muốn chúng ta nói năng giản dị, rõ ràng. Những gì Giăng nói thì rất nhiều người giảng đạo hôm nay sẽ không bao giờ nói. Ví dụ:
“Khi thấy nhiều người Pha-ri-si và Sa-đu-sê đến chịu báp-têm, Giăng bảo họ rằng: “Hỡi dòng giống rắn độc kia, ai đã báo cho các người biết để chạy trốn cơn thịnh nộ sắp đến? Vậy hãy kết quả xứng đáng với sự ăn năn, và đừng tự nói rằng: ‘Áp-ra-ham là tổ tiên chúng tôi’; vì tôi nói cho các người biết rằng Đức Chúa Trời có thể khiến những đá nầy trở thành con cháu Áp-ra-ham” (Ma thi ơ 3: 7–9).
Đó là một tuyên bố tuyệt vời! Chúng ta không thể dựa vào gia phả hoặc dựa trên bối cảnh của mình. Mỗi người chúng ta phải đáp ứng các điều kiện của Đức Chúa Trời cách cá nhân.
Đó là ba yêu cầu trong báp têm của Giăng: sự ăn năn, sự xưng tội công khai, và bằng chứng về một cuộc sống thay đổi.
Tôi muốn chỉ ra một cái gì đó khác biệt ở đây, bởi vì nó áp dụng ở mọi nơi mà từ ngữ báp têm được sử dụng. Họ nói rằng Giăng làm báp têm họ vào trong sự ăn năn. Nhưng, hãy nhớ rằng ông sẽ không làm báp têm cho họ trừ khi họ đã ăn năn. Báp-têm không tạo ra sự ăn năn - đó là dấu ấn và bằng chứng cho thấy họ đã ăn năn.
Bạn sẽ thấy điều này chính xác ở mọi nơi trong đó cụm từ "báp têm vào" được sử dụng. Không chỉ ra rằng phép báp têm đã mang họ vào, nhưng nó được sử dụng để chỉ ra rằng phép báp têm là dấu ấn khi họ bước vào trạng thái hay tình trạng đặc biệt đó. Chúng ta sẽ xem xét lại điều này sau đây trong tập sách này.
- Những Giới Hạn Trong Báp-Têm Của Giăng-
Báp têm của Giăng chỉ nắm được con người một khoảng cách nhất định, do đó nó có những hạn chế nhất định. Trước hết, nó không tạo ra sự tân sinh.
Chúa Jesus nói về Giăng Báp-tít: “Thật, Ta bảo các ngươi, trong những người do người nữ sinh ra, không ai cao trọng hơn Giăng Báp-tít; tuy nhiên, người nhỏ nhất trong vương quốc thiên đàng còn cao trọng hơn ông ấy” (Ma-thi-ơ 11:11)
Điều này cho thấy Giăng đã được “người nữ” sinh ra, nhưng ông không bao giờ được sinh ra một lần nữa theo nghĩa Tân ước. Ông đã không bước vào sự tân sinh [“vương quốc thiên đàng”] bởi vì điều đó là không thể có cho đến khi Chúa Jêsus được sống lại. Ông là một trong những người lớn nhất của những người do phụ nữ sinh ra, nhưng kẻ nhỏ nhất trong vương quốc của Đức Chúa Trời lại lớn hơn Giăng.
Chúng ta không lớn hơn Giăng vì chúng ta là gì, nhưng vì cớ Đức Chúa Trời đã đặt chúng ta vào trong Đấng Christ. Đức Chúa Trời đã đưa chúng ta vào vương quốc qua sự tân sinh. Hãy nhớ rằng Chúa Jêsus phán, “nếu một người không được sinh lại, thì không thể thấy [hay vào] vương quốc Đức Chúa Trời” (Giăng 3: 3, 5). Vì thế, Giăng có những giới hạn do Đức Chúa Trời ban cho.
Thứ hai (và điều này rất quan trọng), sau lễ Ngũ tuần, lễ báp-têm của Giăng không còn được chấp nhận là có giá trị nữa. Điều này được tiết lộ trong Công vụ 19.
Và điều đó xảy ra, trong khi A-bô-lô ở Cô-rinh-tô, Phao-lô đã đi qua các vùng trên, và đã đến Ê-phê-sô. Khi tìm thấy một số môn đồ rồi ông đã nói với họ, "Từ khi tin, anh em đã nhận lãnh Đức Thánh Linh chưa?” (Công vụ 19: 1–2).
Lưu ý rằng chúng ta không được nói về họ là môn đồ của điều gì hay của ai. Rõ ràng, Phao-lô không sáng tỏ về họ khi ông gặp họ. Vì vậy, ông hỏi một câu hỏi, tôi tưởng tượng, ông cũng đã hỏi như vậy ở khắp mọi nơi ông đi: "Từ khi tin, anh em đã nhận lãnh Đức Thánh Linh chưa?" Điều này chứng minh rằng có thể tin mà không nhận được Đức Thánh Linh.
Sau đó, Phao-lô đã khám phá ra: “Họ trả lời “Chúng tôi chưa từng nghe nói có Đức Thánh Linh nào cả.” Ông lại hỏi: “Vậy anh em đã nhận báp-têm nào?” Họ đáp:“Báp-têm của Giăng”(Câu 2–3).
Có nhiều cách khác nhau để hiểu điều này. Khi họ nói, “Chúng tôi chưa từng nghe nói có Đức Thánh Linh nào cả” thì tại sao Phao-lô nói: “Vậy anh em đã nhận báp-têm nào?” Tại sao Phao-lô dùng từ ngữ này? Làm thế nào mà họ có thể là môn đồ mà không được nghe về Đức Thánh Linh chứ?
Một lời giải thích là Chúa Jêsus đã nói với các môn đồ của Ngài trong Ma thi ơ 28 họ phải chịu phép báp têm “nhân danh Đức Chúa Cha, Đức Chúa Con và Đức Thánh Linh” (câu 19). Nếu những người nầy đã kinh nghiệm báp têm đó, họ sẽ nghe về Đức Thánh Linh rồi . Chính lúc bấy giờ Phao-lô mới nhận ra rằng họ chưa bao giờ chịu phép báp têm như các tín đồ trong Chúa Jêsus. Thay vào đó, họ chỉ chịu phép báp têm bằng báp-têm của Giăng. Phao-lô tiếp tục: “Giăng đã làm báp-têm về sự ăn năn tội, bảo dân chúng phải tin Đấng sẽ đến sau mình, nghĩa là tin Đức Chúa Jêsus” (Công vụ 19: 4).
Phao-lô đang nói với họ rằng báp têm của Giăng là một báp têm chuẩn bị. Nhưng bây giờ Chúa Jêsus đã đến, đã chết và đã sống lại, báp-têm đó không còn đầy đủ nữa.
“Nghe vậy, họ nhận báp-têm nhân danh Chúa là Đức Chúa Jêsus. Khi Phao-lô đặt tay lên thì Đức Thánh Linh giáng trên họ; họ nói tiếng lạ và lời tiên tri” ( câu 5–6).
Phao-lô đã thấu đáo. Ông không chấp nhận bất cứ thứ gì hời hợt. Ông muốn chắc chắn rằng họ là những tín đồ chân chính trong Chúa Jesus. Họ được báp-têm trong nước, và sau khi họ chịu báp têm trong nước, Phao-lô đặt tay lên họ. Sau đó, như một kinh nghiệm riêng biệt, họ được đầy dẫy Đức Thánh Linh, rồi nói tiếng lạ và tiên tri.
Những câu này đặt ra những giới hạn cho báp têm của Giăng Báp-tít. Nó đã không đưa mọi người vào một kinh nghiệm tân sinh và nó không đủ để tiếp nhận Đức Thánh Linh.
--Báp-Têm Cơ Đốc
Phép báp têm Cơ Đốc bao gồm ý nghĩa của việc chịu báp têm như một tin đồ trong Chúa Jêsus. Tôi sẽ phải nói rằng điều này quan trọng hơn nhiều so với điều Cơ-đốc nhân trung bình ngày nay nhận ra. Nói chung, ngay cả những người Báp-tít, người tin rất mạnh vào nhu cầu báp-têm, cũng có rất ít hiểu biết về ý nghĩa thực sự và tầm quan trọng của việc chịu báp têm trong nước.
Để tôi nói rõ. Đầu tiên, bạn không được báp têm vào Chúa Jesus Christ bởi vì bạn là tội nhân. Đây không phải là báp têm sự ăn năn. Chúng ta thấy điều này từ báp-têm của Chúa Jêsus.
“Lúc ấy, Đức Chúa Jêsus từ miền Ga-li-lê đến với Giăng tại sông Giô-đanh để được ông làm báp-têm. Nhưng Giăng cố ngăn cản Ngài, và thưa rằng: “Chính tôi mới cần Ngài làm báp-têm cho, sao Ngài lại đến với tôi?” (Ma thi ơ 3: 13–14).
Vào lúc đó, Giăng không biết Chúa Jesus là Đấng Mê-si-a. Trong phúc âm của Giăng, có nói rằng Giăng Báp-tít không biết Chúa Jêsus cho đến khi Thánh Linh của Đức Chúa Trời ngự xuống trên Ngài và ở lại trên Ngài. (xem Giăng 1: 33–34). Đó là một chứng ngôn về cuộc đời của Chúa Jesus. Mặc dù Giăng không biết Ngài là Đấng Mê-si-a, ông vẫn nói với Chúa Jêsus: “Chính tôi mới cần Ngài làm báp-têm cho, sao Ngài lại đến với tôi?”
Nhưng Chúa Jêsus đã trả lời và nói với người rằng: “Bây giờ cứ làm đi, vì chúng ta cần phải hoàn tất mọi việc công chính”. Vậy, Giăng vâng lời Ngài. Khi được báp-têm xong, vừa lúc Đức Chúa Jêsus lên khỏi nước, thì kìa, các tầng trời mở ra, Ngài thấy Thánh Linh của Đức Chúa Trời ngự xuống như chim bồ câu đậu trên Ngài. Nầy, có tiếng từ trời phán: “Đây là Con yêu dấu của Ta, đẹp lòng Ta hoàn toàn” (Ma thi ơ 3: 15–17)
Trong phúc âm của Giăng, có nói chim bồ câu xuống và ở lại trên Chúa Jêsus (Giăng 1:32). Không thể nói là quá nhấn mạnh đến tầm quan trọng của Tân ước gắn liền với việc chịu báp têm trong nước. Chúng ta thấy trong cảnh tượng này cả ba thân vị của Đức Chúa Trời đều chứng thực báp têm đó.
Chúa Jêsus đã vượt qua nó, Đức Thánh Linh ngự xuống trên Ngài (và không giáng xuống Ngài cho đến khi Ngài chịu báp têm trong nước), và Đức Chúa Cha đã phán từ trời nói: “Đây là Con yêu dấu của Ta, đẹp lòng Ta hoàn toàn”. Tôi nói điều này với tất cả sự tôn kính, nhưng Đức Chúa Trời hạ cố ở phía sau để nhấn mạnh tầm quan trọng cực kì trong mắt của Ngài về việc chịu báp têm trong nước.
Điều quan trọng là phải hiểu rằng báp têm Cơ đốc không phải là một báp têm ăn năn, bởi vì Chúa Jêsus không có tội để ăn năn. Mặc dù Ngài chịu Giăng làm báp têm, Ngài không chịu báp têm bằng báp têm của Giăng. Mục đích là gì? Chúa Jesus nói chính điều đó: “Bây giờ cứ làm đi, vì chúng ta cần phải hoàn tất mọi việc công chính”(Ma-thi-ơ 3:15).
Chúa Jêsus đã không nói, “thật phù hợp cho Ta để làm trọn mọi sự công chính,” nhưng “cho chúng ta”. Ngài đồng nhất hóa chính mình với tất cả những ai sẽ theo Ngài qua nước báp-têm.
Khi Ngài nói, “thật phù hợp,” Ngài có ngụ ý là nó phù hợp hoặc làm trọn mọi sự công chính theo cách này. Khi bạn chịu báp-têm nhân danh Chúa Jêsus Christ như một người theo Chúa Jêsus, bạn không chịu báp têm bằng báp-têm sự ăn năn. Bạn đã ăn năn, nhưng đó không phải là lý do tại sao bạn chịu báp têm. Bạn được báp-têm để "thực hiện tất cả sự công bình" hoặc "làm trọn tất cả sự công bình".
Đây là một điểm quan trọng mà tôi muốn nhấn mạnh hơn nữa. Trong Rô-ma 5: 1, Phao-lô viết về chúng ta, như những tín đồ trong Chúa Jêsus: “Vậy, khi đã được xưng công chính bởi đức tin, chúng ta được hòa thuận với Đức Chúa Trời qua Chúa chúng ta là Đức Chúa Jêsus Christ”.
Phao-lô nói rằng qua đức tin của chúng ta trong Chúa Jêsus, chúng ta đã được xưng công chính. “Được xưng công chính” là một trong những thuật ngữ quan trọng nhất trong Tân Ước, nhưng nó thường không được hiểu rõ. Sự xưng nghĩa có một số ý nghĩa khác nhau: được tha bổng, được tuyên bố không có tội, được kể là công chính, hoặc trở nên công bình.
Nhờ đức tin của chúng ta trong Chúa Jêsus, chúng ta đã được tha bổng, chúng ta được tuyên bố là không có tội, chúng ta đã được kể là công chính và chúng ta đã được làm nên công bình.
Đó là lý do tại sao chúng ta nên chịu báp têm. Không phải vì chúng ta đã ăn năn tội lỗi của mình, mà bởi vì đó là cách để làm trọn sự công bình của chúng ta. Chúng ta đã có sự công bình --được quy cho chúng ta qua đức tin của chúng ta trong Chúa Jêsus. Báp-têm bằng nước là cách thích hợp để hoàn thành, hoặc làm trọn, hoặc thực hiện sự công bình đó
- Báp-Têm Cơ Đốc— Sự Cam Kết
Phép báp-têm Cơ Đốc là một sự đồng nhất hóa với Chúa Jêsus trong sự chết, chôn cất và phục sinh của Ngài. Phao-lô tuyên bố điều này trong Rô-ma: “Anh em không biết rằng tất cả chúng ta đều đã chịu báp-têm trong Đấng Christ Jêsus, tức là chịu báp-têm trong sự chết của Ngài sao? Vậy, bởi báp-têm, chúng ta đã được chôn vào trong sự chết với Ngài, để rồi như Đấng Christ nhờ vinh quang của Cha được sống lại từ cõi chết thể nào thì chúng ta cũng được sống trong đời mới thể ấy” ( Rôma 6: 3–4)
Chúng ta đã chết với Christ Jesus. Chúng ta được chôn trong ngôi mộ bằng nước với Ngài. Và sau đó ra khỏi ngôi mộ nước, chúng ta phục sinh với Ngài để bước đi trong sự mới mẻ của cuộc sống - một loại cuộc sống khác với cuộc sống của chúng ta trước đây.
Khi chúng ta chịu báp têm, nó bày tỏ rằng chúng ta đã kết thúc cuộc đời của chính mình. Chúng ta đã kết thúc việc làm mọi thứ bằng sức mạnh, sự công bình và quyền lực của chính mình. Từ bây giờ, chúng ta sẽ được đồng nhất hóa với Chúa Jesus.
Rô-ma 1: 4 thông báo cho chúng ta biết rằng Chúa Jêsus đã sống lại từ cõi chết bởi Đức Thánh Linh. Khi chúng ta ra khỏi ngôi mộ nước, đó là bước đi trong quyền năng của Đức Thánh Linh. Chúa Jêsus đã không dấy chính Ngài ra khỏi cõi chết - điều đó rất có ý nghĩa. Ngài được Đức Chúa Trời Cha làm cho sống lại từ cõi chết qua Đức Thánh Linh.
“Về Thần Linh thánh khiết, thì bởi sự sống lại của Ngài từ cõi chết, [Chúa Giê-xu] được tuyên xưng là Con Đức Chúa Trời quyền năng”: (Rô-ma 1: 4).
Hai tòa án khác nhau, một của người Do Thái và một của người La Mã, đã kết án Chúa Jêsus đến chết như một phạm nhân. Nhưng vào ngày thứ ba, khi ngôi mộ mở ra và Ngài được sống lại từ cõi chết, Đức Chúa Trời đã đảo ngược những quyết định đó. Ngài phán, “Đây là Con của Ta. Ngài hoàn toàn công bình. Và Ta mang Người trở lại cuộc sống bởi vì Người sẽ trở thành Tác giả của sự sống và sự tin kính cho tất cả những ai sẽ tin vào Người”.
Sự sống lại quan trọng như thế nào! Trong báp têm bằng nước, chúng ta phải hành động theo kinh nghiệm riêng của mình về thực tại của sự sống lại.
Nhiều năm trước, tôi là một giáo viên của các sinh viên châu Phi, để đào tạo họ làm giáo viên. Trong phần huấn luyện họ, tôi nói với họ: “Mọi người nhớ ba mươi phần trăm những gì họ nghe, sáu mươi phần trăm những gì họ nghe và thấy, và chín mươi phần trăm những gì họ nghe, thấy và làm. Vì vậy, đừng để học trò của bạn chỉ lắng nghe điều gì đó mà thôi. Yêu cầu họ tham gia vào việc làm điều gì đó để bày tỏ họ đã hiểu bài học”.
Đức Chúa Trời tuân theo cùng một nguyên tắc. Ngài không chỉ dạy dỗ chúng ta về lý thuyết. Ngài cho phép chúng ta thấy lẽ thật và Ngài cho phép chúng ta diễn lại những lẽ thật đó. Báp têm bằng nước là một sự diễn xuất - một sự diễn xuất tươi mới mỗi khi nó xảy ra -- về cái chết, chôn cất và phục sinh của Chúa Jesus Christ.
Trong hội thánh đầu tiên, các môn đồ mới không thể vào hội thánh trừ khi họ trải qua sự biểu hiện đức tin mà họ đã công bố. Nói “tôi tin” không đủ. Họ phải biểu lộ niềm tin của mình bằng cách chịu báp têm bằng nước.
- Báp-Têm- Một Bản Án Tử Hình
Một khi bạn đã được chôn cất và sống lại một lần nữa trong báp têm, cuộc sống của bạn không còn thuộc về bạn. Nếu bạn còn muốn tiếp tục sống cuộc sống của chính mình, bạn không nên chịu báp têm, bởi vì báp têm là bản án tử hình của bạn. Nhưng không chỉ là án tử hình của bạn; sau đó nó trở thành sự phục sinh của bạn. Khi bạn được sống lại, cuộc sống của bạn không còn thuộc về bạn nữa. Nó thuộc về Chúa. Báp-têm là cam kết của bạn đối với tư cách môn đồ.
Trong Ma-thi-ơ 28: 19–20, Chúa Jesus bảo các môn đồ của Ngài những gì họ phải làm trong việc rao giảng phúc âm của Ngài. Ngài nói: “Vậy, hãy đi (môn đồ hóa) khiến muôn dân trở nên môn đồ Ta, hãy nhân danh Đức Chúa Cha, Đức Chúa Con và Đức Thánh Linh làm báp-têm cho họ và dạy họ giữ mọi điều Ta đã truyền cho các con. Và nầy, Ta luôn ở với các con cho đến tận thế”.
Chúa Jesus nói, “hãy đi. . . và môn đồ hóa muôn dân”. Ngài không bao giờ bảo chúng ta hãy tạo ra các thành viên nhà thờ. Vấn đề lớn nhất trong hội thánh ngày nay là các tín hữu trong hội thánh không phải là môn đồ. Họ thực sự bóp méo sự thật mà chúng ta đang cố gắng tuyên bố. Nếu bạn không sẵn lòng trở thành môn đồ, bạn không có quyền chịu báp têm bởi vì đó là một cam kết đối với tư cách môn đồ.
Các môn đồ đã không dành nhiều thời gian để dạy những người cải đạo trước khi họ chịu báp têm. Nhưng một khi cam kết đã được thực hiện, họ đã dạy họ. Khi bạn dừng lại để suy nghĩ về điều đó, mô hình đó rất có ý nghĩa. Tại sao lại lãng phí thời gian dạy những người không cam kết? Hãy để họ chứng minh sự cam kết của họ trong lễ báp-têm và sau đó bắt đầu dạy họ những gì họ cần biết.
Tôi đã thấy sai lầm này trong một hội truyền giáo ở Đông Phi. Những giáo sĩ đã dành nhiều tuần lễ dạy dỗ các ứng viên báp têm, nhưng cuối cùng họ thường làm báp-têm cho người ngoại giáo! Họ có kiến thức trong đầu nhưng họ chưa bao giờ có kinh nghiệm bằng tấm lòng. Họ chưa bao giờ thực hiện một cam kết thực sự với Chúa Jesus.
- Những Yêu Cầu Cho Báp-Têm Cơ Đốc
Trước đó chúng ta đã nghiên cứu các yêu cầu về báp têm của Giăng. Bây giờ chúng ta sẽ xem xét các yêu cầu của báp-têm Cơ đốc. (Xem biểu đồ “Báp têm Tân Ước”, trang 4.)
Chúa Jesus đã nói, trước tiên, “hãy đi (môn đồ hóa) khiến muôn dân trở nên môn đồ Ta, …làm báp-têm cho họ . . .”. Một người muốn chịu báp têm, thì phải nghe Phúc âm của Chúa Jesus Christ và tin trước.
Phúc âm chỉ bao gồm ba sự kiện lịch sử: Chúa Jesus đã chết, Ngài được chôn cất, và Ngài sống lại (1 Cô-rinh-tô 15: 1–4). Nếu bạn tin điều đó, thì bạn được kể là công bình, và bạn được xưng nghĩa. Chúng ta không có quyền làm báp têm cho những người không chịu đối mặt với những sự kiện đơn giản của phúc âm như trên.
- Yêu Cầu Thứ Hai
Yêu cầu thứ hai là ăn năn. Vào ngày lễ Ngũ tuần, chúng ta đọc câu trả lời của Phi-e-rơ khi đám đông bị thuyết phục, nhưng chưa hoán cải, nói với ông: “Thưa các anh em, chúng tôi sẽ làm gì?” Câu trả lời ngay lập tức của Phi-e-rơ là “ hãy ăn năn”. Hãy nhớ rằng chúng ta đã khám phá trong bài học trước rằng ăn năn luôn là bước đầu tiên trong bất kỳ chuyển động nào hướng tới Đức Chúa Trời.
“Hãy ăn năn, mỗi người phải nhân danh Đức Chúa Jêsus nhận báp-têm để được tha tội mình, rồi sẽ nhận lãnh quà tặng là Đức Thánh Linh” (Công Vụ 2:38).
Đây là chương trình của Đức Chúa Trời gồm tóm trong một câu: ăn năn, chịu báp têm và tiếp nhận Đức Thánh Linh. Tại sao chúng ta nên chia nó ra và tách biệt sự ăn năn khỏi báp têm trong nhiều tuần hoặc vài tháng?
Khi tôi được cứu, tôi đã quá dốt nát về phúc âm đến nổi tôi nhận lãnh báp têm trong Thánh Linh cùng một lúc. Điều đó không xảy ra trong một nhà thờ, nhưng trong một căn phòng quân đội. Khi tôi chịu báp têm trong Đức Thánh Linh, tôi nhận được ận tứ tiếng mới và ân tứ giải thích tiếng mới cùng một lúc. Cảm ơn Đức Chúa Trời, tôi chưa được ở chung với các Cơ Đốc nhân mà đã từng nói rằng bạn phải chờ đợi để có được tất cả điều này.
Phi-e-rơ không bao giờ cho biết họ cần phải chờ đợi. Ông nói, trong thực tế, "Đó là một thỏa thuận trọn gói: ăn năn, chịu báp têm trong nước, và nhận ân tứ Đức Thánh Linh". Tôi biết bằng kinh nghiệm rằng nếu bạn trình bày phúc âm cho mọi người theo cách mà Phi-e-rơ đã làm và họ đáp ứng, bạn sẽ nhận được kết quả tương tự. Không mất nhiều thời gian. Không phải là một quá trình kéo dài. Đó là một cuộc biến động trong cùng một cách. Mọi người đang di chuyển từ một chiều hướng nầy sang một chiều hướng khác và cần được giải quyết khẩn cấp.
-Yêu Cầu Thứ Ba
Thứ ba, người đã tin là chịu phép báp têm liền.
Trong Mác 16: 15–16 Chúa Jesus nói với các môn đồ của Ngài: “Hãy đi khắp thế gian, giảng Tin Lành cho mọi người. Ai tin và chịu báp-têm sẽ được cứu”.
Bạn không đủ điều kiện để chịu phép báp têm nếu bạn không tin. "Ai tin và chịu phép báp têm sẽ được cứu"
Hãy để tôi chỉ ra rằng Chúa Jesus không bao giờ đưa ra một sự bảo đảm về sự cứu rỗi cho những người tin mà không chịu báp têm. Bạn có thể nói, “Tôi đã giải quyết điều này với Chúa”. Điều đó tùy thuộc vào bạn. Nhưng bạn không có sự bảo đảm đúng kinh thánh về sự cứu rỗi trừ khi bạn đã chịu báp têm như một tín hữu. Và bằng cách “chịu báp-têm,” tôi ngụ ý toàn bộ cơ thể của bạn chìm ngay dưới nước và bước lên một lần nữa - toàn bộ sự trầm mình.
- Yêu Cầu Thứ Tư
Điều kiện thứ tư được Phao-lô trình bày trong 1 Phi-e-rơ 3: 20–21. Đó là câu trả lời cho lương tâm tốt đối với Đức Chúa Trời. Trong phân đoạn này, Phi-e-rơ đã viết về những ngày của Nô-ê: Đã một lần Đức Chúa Trời trì hoãn [hoặc sự kiên nhẫn của Đức Chúa Trời] “chờ đợi trong thời Nô-ê, suốt thời gian chiếc tàu được đóng. Trong tàu chỉ một số ít, tổng số là tám người, được cứu khỏi nước” (câu 20).
Phi-e-rơ nói rằng Đức Chúa Trời sẽ không đổ cơn lũ lụt ra cho đến khi chiếc thuyền được chuẩn bị. Đức Chúa Trời đã kiên nhẫn chờ đợi cho đến khi chiếc thuyền đã sẵn sàng. Chỉ sau đó Ngài sẽ xả lũ. Văn kiện cho chúng ta biết từ tất cả những người trên trái đất chỉ có tám người được cứu, đó là một suy nghĩ rất trang trọng. Các học giả đã tính toán rằng dân số trái đất vào thời của Nô-ê có lẽ ít nhất là hai triệu. Trong số hai triệu người, chỉ có tám người được cứu.
Phi-e-rơ tiếp tục: “Báp-têm ngày nay là biểu tượng[hình bóng đối chiếu) của điều đó để cứu anh em; báp-têm không phải là sự cất bỏ ô uế khỏi thân thể, mà là lời nguyện ước với Đức Chúa Trời từ một lương tâm trong sáng . . “ (câu 21)
Bản dịch mới của bản King James mà chúng tôi sử dụng trong bài học này nói rằng báp-têm là một "hình bóng đối chiếu". [There is also an antitype which now saves us—Cũng có một hình bóng đối chiếu mà bây giờ cứu chúng ta]. "Hình bóng" là một biểu hiệu hay hình ảnh đại diện cho một thực tế thuộc linh vô hình. Các hình bóng đối chiếu là việc ứng nghiệm tiêu biểu hoặc sự thật thuộc linh mà nó đại diện.
Thật đơn giản, nó có nghĩa báp têm là việc hoàn thành một biểu hiệu hay hình ảnh từ Cựu Ước, trong trường hợp này, là tàu Nô-ê. Cũng như chiếc tàu đã cứu Nô-ê và gia đình ông khỏi sự chết, Phi-e-rơ đang nói với chúng ta rằng báp têm cứu chúng ta. Nó không chỉ là sự tắm rửa để được sạch sẽ.
Sau đó, chúng ta thấy do điều kiện thứ tư: bạn có thể trả lời Đức Chúa Trời với một lương tâm tốt. Nói cách khác, bạn có thể nói, “Chúa ơi, con biết con là tội nhân. Con xin lôi. Con ăn năn. Con tin rằng Chúa Jesus đã chết vì con. Con tin rằng qua đức tin nơi Ngài, con được xưng công bình, được kể là công bình. Con đã làm tất cả những gì con có thể, Chúa ơi, trong tình trạng của con là tội nhân. Xin hãy chấp nhận con”.
Sau khi ăn năn và tin tưởng, bạn trả lời với Đức Chúa Trời với một lương tâm tốt trong hành động báp-têm. Bạn không thể làm nhiều hơn điều Đức Chúa Trời đòi hỏi. Nếu bạn đã làm tất cả những gì Đức Chúa Trời đòi hỏi, bạn đã trả lời với Chúa với một lương tâm tốt.
Để tóm tắt lại bốn điều kiện về việc được làm báp têm như một tín đồ:
1. Bạn phải được nghe phúc âm.
2. Bạn phải ăn năn.
3. Bạn phải tin phúc âm.
4. Bạn phải có một lương tâm tốt đối với Đức Chúa Trời.
Tôi không muốn tranh cãi theo bất kỳ cách nào, nhưng tôi nghĩ một thực tế rất rõ ràng:-- trẻ sơ sinh không có khả năng hoàn thành bất kỳ điều kiện nào trong bốn điều kiện đó. Không ai có thể phủ nhận điều đó. Đó là một thực tế đơn giản. Tôi không đưa ra tuyên bố này từ bất kỳ sự thuyết phục của giáo lý cụ thể nào, nhưng tôi tin rằng đó là lời chứng rõ ràng của Kinh Thánh.
- Lời Dạy Dỗ Về Báp-Têm
Dạy dỗ về báp têm không cần phải mất nhiều thời gian. Trong hội truyền giáo mà tôi đã từng được kết nối, họ mất sáu tuần để dạy những người cải đạo và sau đó làm báp-têm cho họ. Những gì họ làm nhiều lần là đã làm phép báp têm cho những người ngoại đạo. Người dân chưa bao giờ thực sự gặp Chúa, và cuộc sống của họ chưa bao giờ thay đổi.
Hãy nhìn vào những sự cố nhất định trong sách Công vụ nói về khoảng thời gian từ sự hoán cải đến lúc làm báp têm.
--Ngày Lễ Ngũ Tuần
Vào Ngày lễ Ngũ tuần, ba ngàn người đã chịu phép báp têm trong cùng một ngày họ nghe sứ điệp phúc âm.
Các sứ đồ không nói, “Bây giờ, chúng ta sẽ đợi. Và nếu bạn sinh bông trái trong sáu tuần, thì chúng tôi sẽ làm phép báp têm cho bạn”.
Họ cũng không nói,“Khi bạn đã học xong lớp học của tín hữu mới, bạn đã đáp ứng yêu cầu của chúng tôi về báp têm”.
Các sứ đồ làm báp têm người mới tin vì họ đã đáp ứng các điều kiện thích hợp: họ đã ăn năn, tin tưởng, và họ sẵn sàng cam kết. Chú ý, đó là một cam kết không được ưa chuộng.
-Hoạn Quan Ê-thi-ô-pi
Trong sách Công-vụ 8, chúng ta đọc rằng Phi-líp đã để lại một cuộc phục hưng rất thú vị ở Sa-ma-ri, bởi vì thiên thần đã sai ông ta đi, ông ta đang trên đường đến Ga- xa. Ông không biết tại sao mình lại ở đó, nhưng ông nhìn thấy một hoạn quan Ê-thi-ô-pi trong chiếc xe ngựa đang lớn tiếng đọc sách tiên tri Ê-sai. Vì vậy, Phi-lip đã đến gần ông ta và hỏi, "Ông hiểu lời mình đang đọc đó không?" (Xem Công vụ 8:30.)
Ông đọc đoạn này trong Ê-sai 53: 7:“Người đã bị dắt đi như chiên đến hàng làm thịt, Như chiên con câm lặng trước mặt kẻ hớt lông,” Vị hoạn quan hỏi một câu hỏi rất hợp lý trong câu 34: “Xin hỏi ông, nhà tiên tri đã nói điều nầy để chỉ về ai? Về chính mình hay về người nào khác?”. Công vụ 8:35 nói với chúng ta: “Phi-líp liền mở miệng, bắt đầu từ chỗ Kinh Thánh đó mà rao giảng Tin Lành về Đức Chúa Jêsus cho ông”
Phi líp là một nhà truyền giảng tin lành, và ông là một khuôn mẫu cho tất cả các nhà truyền giảng. Thông điệp của ông rất đơn giản, một thông điệp chỉ có một từ ngữ: Jesus. Ở Sa-ma-ri, ông rao giảng “Christ” và trên đường đến Ga-xa, ông rao giảng “Jêsus”.
Tôi yêu thích chức vụ của một nhà truyền giảng tin lành chân chính. Tôi không phải là nhà truyền giảng, nhưng mỗi lần tôi thấy một nhà truyền giảng thực sự hoạt động thì điều đó thật thú vị. Nhiệm vụ của nhà truyền giảng là giới thiệu tội nhân cho Đấng Cứu Rỗi; và sau khi đã làm điều đó, nhiệm vụ của ông ta đã hoàn thành.
Phi-líp giới thiệu dân chúng với Đấng Christ ở Sa-ma-ri và tiếp tục di chuyển tới. Rất nhiều người cứ quây quần xung quanh vì đó là một cuộc nhóm họp rất thành công. Nhưng Phi-íip có những chỉ dẫn từ Đức Chúa Trời để tiếp tục và ông ta đã làm. Đó là một thử thách của sự vâng phục.
Tiếp tục câu chuyện của Phi-líp:
“Khi hai người đang đi, gặp chỗ có nước, hoạn quan nói: “Nầy,nước đây, có điều gì ngăn trở tôi nhận báp-têm chăng?” Ông bảo dừng xe lại, rồi cả hai đều xuống nước, và Phi-líp làm báp-têm cho hoạn quan.” ( câu 36, 38)
Văn kiện chỉ nói với chúng ta rằng Phi-líp giảng “Chúa Jêsus”. Nhưng trong sự giảng dạy về Chúa Jêsus, ông phải nói điều gì đó về báp-têm bởi vì hoạn quan đã chủ động đề xuất về báp têm, chứ không phải Phi- líp. Vị hoạn quan nói, “Nầy, nước đây, có điều gì ngăn trở tôi nhận báp-têm chăng?”
Phi-líp trả lời, “Được rồi, tôi sẽ làm.” Rồi cả hai cùng xuống nước. Xin lưu ý rằng mỗi khi báp têm của Cơ đốc nhân được mô tả trong Tân ước, thì người ta đi xuống nước và đi lên khỏi nước.
Sau đó Phi-líp có một trải nghiệm thú vị. Ông được Thánh Linh chuyển đi khỏi đó và hoạn quan không còn thấy ông ta nữa. Nhưng hoạn quan không lo lắng; ông ta cứ tiếp tục lên đường cách vui vẻ.
Vấn đề là, có thể chỉ có một hoặc hai giờ trôi qua kể từ khi hoạn quan lần đầu tiên nghe phúc âm cho đến khi ông chịu báp têm. Đó không phải là một thời gian dài chuẩn bị. Ông đã đáp ứng các yêu cầu và chịu báp têm.
-Người Nhà Của Cọt-nây
Trong sách Công-vụ 10, chúng ta đọc câu chuyện về phúc âm được giới thiệu cho dân ngoại, đó là một sự chuyển tiếp lớn cho các môn đồ Do Thái. Vì có một khải tượng từ Đức Chúa Trời, một đội trưởng người La Mã đã yêu cầu Phi-e-rơ đến nhà ông ta. Phi-e-rơ đã rất miễn cưỡng đến nhà một người ngoại bang vì nó chống lại những niềm tin tôn giáo của ông. Ông bắt đầu nói chuyện với họ về Chúa Jesus và một điều tuyệt vời đã xảy ra. Bài giảng của ông bị gián đoạn. Xin Đức Chúa Trời ban cho chúng ta nhiều bài giảng bị gián đoạn như vậy hơn nữa!
“Khi Phi-e-rơ còn đang nói thì Đức Thánh Linh giáng trên mọi người nghe đạo. Các tín hữu chịu cắt bì, là những người cùng đi với Phi-e-rơ, đều kinh ngạc vì quà tặng là Đức Thánh Linh cũng tuôn đổ trên các dân ngoại nữa. Các tín hữu đó nghe họ nói tiếng lạ và ca ngợi Đức Chúa Trời. Bấy giờ Phi-e-rơ nói: “Ai có thể từ chối báp-têm bằng nước cho những người đã nhận lãnh Đức Thánh Linh cũng như chúng ta chăng?” Vậy, ông truyền làm báp-têm cho họ nhân danh Đức Chúa Jêsus Christ” (Công Vụ 10: 44–48).
Chú ý, phép báp-têm của Đức Thánh Linh này là một sự nhận chìm. Họ được trầm mình từ trên cao - một sự nhận chìm như sự nhận chìm xuống dưới thác nước Niagara. Tại sao các môn đồ lại ngạc nhiên? Bởi vì “các tín hữu đó nghe họ nói tiếng lạ và ca ngợi Đức Chúa Trời”, đó là một dấu hiệu rõ ràng cho thấy người ngoại bang đã nhận Đức Thánh Linh như một dấu hiệu về sự chấp nhận của Đức Chúa Trời. Không ai có thể ít sẵn sàng hơn để tin rằng người ngoại bang có thể trở thành tín hữu hơn là Phi-e-rơ và bạn bè của ông. Nhưng khoảnh khắc họ nghe người mới tin nói tiếng lạ, họ nói, “Đây là điều đó. Họ cũng đã nhận được điều giống như chúng ta”.
Rồi Phi-e-rơ ra lệnh cho họ chịu phép báp têm trong nước. Ộng ta không chỉ đề xuất. Ông đã ra lệnh cho điều đó. Đó là một hành động vâng lời Chúa. Có lẽ là một giờ kể từ lần đầu tiên họ nói tiếng lạ cho đến khi họ chịu báp têm trong nước. Không có sự chậm trễ.
- Quan Cai Ngục Thành Phi-Líp
Trong Công Vụ 16: 22–40, chúng ta đọc rằng Phao-lô và Si-la đã bị ném vào nhà tù ở Phi-líp. Họ ở sâu trong nhà tù và có sự an ninh tối cao nhất, nhưng vào lúc nửa đêm, giờ tối nhất. Và họ đã làm gì? Họ hát và ca ngợi Chúa! Có chép rằng các tù nhân khác đang lắng nghe họ - họ chưa bao giờ thấy những người như Phao-lô và Si-la trong nhà tù đó trước đây.
Tại thời điểm đặc biệt đó, những lời ca ngợi của họ đã giải phóng quyền năng siêu nhiên của Đức Chúa Trời và toàn bộ nhà tù đã bị rung chuyển tận nền tảng của nó. Mỗi cánh cửa được mở ra và dây xích của mọi người rơi xuống. Người cai ngục sắp tự tử, vì theo hệ thống La mã, nếu bất kỳ tù nhân nào trốn thoát, anh ta sẽ phải trả lời bằng mạng sống của mình. Nhưng Phao-lô kêu: “Chớ làm hại mình! Chúng tôi đều còn cả đây!” Các câu 29–33 cho chúng ta biết:
“Viên cai ngục gọi lấy đèn và chạy nhanh vào trong ngục, run rẩy quỳ dưới chân Phao-lô và Si-la. Rồi ông đưa hai người ra ngoài và hỏi: “Thưa các ngài, tôi phải làm gì để được cứu?” Hai ông trả lời: “Hãy tin Chúa là Đức Chúa Jêsus thì ông và cả gia đình ông sẽ được cứu.” Hai sứ đồ truyền đạo Chúa cho ông và tất cả những người ở trong nhà ông nữa. Trong đêm ấy, vào chính giờ đó, viên cai ngục đem hai ông ra rửa các vết thương; rồi lập tức, ông và cả gia đình đều nhận báp-têm”.
Xin lưu ý, “ông và cả gia đình ông”. Là người đứng đầu gia đình của mình, người cai ngục có quyền tin cho gia đình mình. Họ đã đủ tuổi để nghe lời của Chúa. Họ thậm chí không chờ đợi đến bình minh - họ đã chịu phép báp têm ngay lập tức.
Báp-têm bắng nước cho các Cơ Đốc nhân Tân Ước là một sự việc cấp bách. Họ không chờ đợi một buổi nhóm báp têm, vì cớ sự cứu rỗi hoàn toàn của họ phụ thuộc vào điều đó. “Ai tin và chịu phép báp têm sẽ được cứu” (Mác 16:16).
--Ý Nghĩa Thuộc Linh
Ý nghĩa thuộc linh của báp têm được trình bày trong Rô-ma 6.
“Anh em không biết rằng tất cả chúng ta đều đã chịu báp-têm trong Đấng Christ Jêsus, tức là chịu báp-têm trong sự chết của Ngài sao? Vậy, bởi báp-têm, chúng ta đã được chôn vào trong sự chết với Ngài, để rồi như Đấng Christ nhờ vinh quang của Cha được sống lại từ cõi chết thể nào thì chúng ta cũng được sống trong đời mới thể ấy” (Rôma 6: 3–4).
Mỗi lần Phao-lô nói, “Anh em không biết” thì tôi đã quan sát thấy phần lớn các Cơ Đốc nhân đương đại không biết. Điều đó là đáng chú ý.
Trong báp têm, chúng ta được đồng nhất hóa với Chúa Jesus trong sự chết, trong sự chôn cất và, cảm ơn Đức Chúa Trời, nếu chúng ta được chôn cất với Ngài, chúng ta cũng được sống lại với Ngài.
Phao-lô khẳng định lẽ thật này trong những câu tiếp theo: “Vì nếu chúng ta đã được hiệp nhất với Ngài trong sự chết giống như sự chết của Ngài, thì chắc chắn chúng ta cũng sẽ được hiệp nhất với Ngài trong sự sống lại giống như sự sống lại của Ngài. Chúng ta biết rằng con người cũ của chúng ta đã cùng bị đóng đinh vào thập tự giá với Ngài, để con người tội lỗi bị tiêu diệt, và chúng ta không còn làm nô lệ cho tội lỗi nữa” (câu 5–6).
Phao-lô đang nói về việc được chôn cất trong báp têm. Ông nói nếu chúng ta đã được chôn cất, thì chúng ta có thể yên tâm rằng mình cũng sẽ được phục sinh. Báp-têm minh họa một sự kiện là khi Chúa Jesus chết trên thập tự giá, bản chất tội lỗi, xác thịt, sự nổi loạn của chúng ta đã được hành quyết trong Ngài. Đây là một sự mặc khải mà mọi Cơ Đốc nhân đều tuyệt đối cần đến.
Có thể các tội lỗi của bạn đã được tha thứ rồi và bạn vẫn là một kẻ nổi loạn. Rất nhiều người làm điều đó. Họ đi nhà thờ, thú nhận tội lỗi của mình, nhận sự tha thứ, rồi họ bước ra và bắt đầu phạm tội khắp nơi. Đó không phải là mục đích của Đức Chúa Trời.
Một lý do tại sao điều này xảy ra là họ không biết sự kiện lịch sử rằng khi Chúa Jêsus chết trên thập tự giá, người cũ của chúng ta - kẻ nổi loạn trong mỗi người chúng ta - đã bị hành quyết. Không có giải pháp nào khác cho người nổi loạn; giải pháp duy nhất là hành quyết. Nhưng tin mừng là việc hành quyết đó đã diễn ra cách đây hơn hai nghìn năm, khi Chúa Jesus chết trên thập tự giá rồi.
- Tiến Trình Kể
Trong câu 11 Phao-lô áp dụng sự kiện này: “Vậy, anh em cũng phải kể mình đã chết đối với tội lỗi và đang sống cho Đức Chúa Trời trong Đấng Christ Jêsus”. Trong câu 11 Phao-lô nói: “Các bạn biết điều đó. Sau đó, bạn phải tính toán (kể) nó”. Bạn phải kể rằng bạn đã chết đối với tội lỗi nhưng sống với Đức Chúa Trời. "Kể" có nghĩa là đếm nó như là một thực tế hoàn thành. Tiến trình bên ngoài của việc tính toán (kể) đó là báp têm bằng nước. Bạn xuống mồ và đi lên khỏi ngôi mộ. Bạn để lại bản chất tội lỗi cũ ở phía sau trong mồ, và bạn bước ra như một tân tạo vật.
Có một phân đoạn quan trọng khác liên quan đến điều này ở Cô-lô-se 2. Phao-lô viết thư cho các Cơ đốc nhân và ông nói:
“Trong Ngài, anh em cũng nhận cắt bì, không phải do tay con người thực hiện, nhưng là sự cắt bì bởi Đấng Christ, tức là sự lột bỏ bản tính xác thịt của chúng ta” (Cô-lô-se 2:11)
Theo luật Do Thái, cắt bì đơn giản là loại bỏ một phần nhỏ xác thịt. Nhưng phép cắt bì của Cơ Đốc nhân thì cắt bỏ toàn bộ bản chất tội lỗi, xác thịt - toàn thân xác.
Khi một cơ thể đã chết, điều tiếp theo chúng ta cần làm là gì? Chôn vùi nó! Thật là kinh tởm khi để lại một xác chết nằm quanh đâu đó mà không được chôn cất.
Khi tôi còn ở với lực lượng quân đội Anh quốc ở Bắc Phi trong thế chiến II, chúng tôi không bao giờ để lại xác chết trên mặt đất; chúng tôi luôn chôn xuống đất. Nếu bạn đã chết, đừng nằm đó mà không chịu chôn cất. Hãy để cho ai đó chôn bạn trong báp-têm bằng nước để bạn có thể tận hưởng sự phục sinh của minh!
Phao-lô tiếp tục ở trong Cô-lô-se 2, rằng sau khi lột bỏ thân thể xác thịt chúng ta phải được: chôn cất với Ngài trong báp têm, trong đó bạn cũng được sống lại với Ngài qua đức tin trong sự vận hành của Đức Chúa Trời, Đấng đã khiến Ngài từ cõi chết sống lại. “Anh em đã được chôn với Ngài trong báp-têm thì cũng được sống lại với Ngài bởi đức tin nơi quyền năng của Đức Chúa Trời, Đấng đã khiến Ngài sống lại từ cõi chết” (câu 12).
Báp-têm chỉ hành động cho những người tin. Chính nhờ đức tin của mình trong những gì Đức Chúa Trời sẽ làm mà chúng ta được sống lại. Nếu chúng ta không tin, nó không hoạt động. Đây là lý do tại sao Phao-lô nói trong Rô-ma mà chúng ta phải “kể”.
Đức tin, như chúng ta đã nghiên cứu, là tin điều gì đó là thật ngay cả khi bạn không thể nhìn thấy hoặc cảm thấy nó. Đó là đức tin của chúng ta trong “sự hành động của Đức Chúa Trời”, sẽ làm cho nó thành hiện thực trong kinh nghiệm của chúng ta.
--Những Sự Kiện Của Báp-Têm Cơ Đốc
Bây giờ chúng ta sẽ xem xét một số sự kiện quan trọng của báp-têm Cơ đốc. Thứ nhất, trong Ga-la-ti 3: “Người nào trong anh em đã được báp-têm để thuộc về Đấng Christ đều mặc lấy Đấng Christ” (câu 27)
Chúng ta chịu phép báp têm vào trong Đấng Christ. Chúng ta không chịu báp têm vào giáo phái hay nhà thờ. Đây là một lỗi lầm nghiêm trọng phổ biến trong nhiều hệ phái Cơ đốc giáo ngày nay.
Một lần nữa, tôi quay trở lại những ngày tôi còn ở Đông Phi. Hội truyền giáo lớn nhất ở đó sẽ không chấp nhận bất cứ ai là thành viên nếu không chịu phép báp têm vào trong hội truyền giáo của họ. Một người có thể đã được báp-têm hợp lệ như một tín hữu, nhưng nếu không báp têm trong hội truyền gíao đó, người đó phải chịu báp têm lần nữa. Đó là một lỗi lầm; đó là tôn giáo của loài người, giả vờ là thuộc linh.
Chúng ta không chịu báp-têm vào nhà thờ. Tạ ơn Chúa, chúng ta chịu báp têm vào trong Đấng Christ; và nó chỉ có hiệu quả qua đức tin. Trong đức tin của mình, chúng ta cần phải hiểu rằng cuộc sống mới của chúng ta được Đức Thánh Linh làm cho mạnh mẽ - đức tin trong “sự hành động của Đức Chúa Trời”. Chính Đức Thánh Linh khiến Chúa Jesus từ cõi chết sống lại cũng hành động trong chúng ta.
--NhữngVí Dụ Từ Cựu ước
Bức ảnh đầu tiên từ Cựu Ước là điều mà chúng ta đã xem xét trong 1 Phi-e-rơ 3: đó là chiếc tàu của Nô-ê. Phi-e-rơ nói rằng hình bóng đối chiếu của con tàu Nô-ê là báp têm trong nước.
Trước hết, thông điệp của tàu Nô-ê là sự phán xét đó đang đến. Chỉ có một cách để thoát khỏi sự phán xét là ở trong tàu. Lũ lụt đại diện cho sự phán xét của Đức Chúa Trời. Con tàu là một bức tranh về Chúa Jesus Christ. Trong con tàu, bạn có thể vượt qua vùng nước phán xét một cách an toàn. Bên ngoài con tàu bạn sẽ bị chết đuối. Không có lối thoát nào khác ngoài việc ở trong con tàu, là Chúa Jêsus Christ. Trong con tàu bạn vượt qua nước lụt cách an toàn, và bạn bước vào một cuộc sống mới hoàn toàn khác. Cuộc sống cũ đã bị cuốn trôi, cuộc sống mới đã mở ra cho bạn. Đó là hình ảnh của con tàu Nô-ê.
Bức ảnh thứ hai được tìm thấy trong 1 Cô-rinh-tô:
“Thưa anh em, tôi chẳng muốn anh em không biết rằng tất cả tổ phụ chúng ta đều đã được ở dưới đám mây; tất cả đều vượt qua biển; 2 tất cả đều được báp-têm trong đám mây và trong biển để theo Môi-se; …Mọi điều đó đã xảy ra để làm gương cho chúng ta [hoặc mẫu] (1 Cô-rinh-tô 10: 1–2, 6- Bản Truyền thống)
Phao-lô đang nói với chúng ta rằng mọi người Y-sơ-ra-ên trong cuộc di cư (sự giải thoát khỏi Ai Cập), đều trải qua hai kinh nghiệm. Đám mây giáng xuống từ trên cao, và do đó họ đã chịu phép báp têm trong đám mây. Họ cũng đi xuống nước của Biển Đỏ, đi qua nước, và thoát ra khỏi nước. Do đó, Phao-lô nói rằng họ đã chịu báp têm trong biển.
Ở đây chúng ta thấy báp têm gấp đôi này được ấn định cho mọi tín đồ. Đám mây giáng xuống trên bạn từ trên cao và bạn được đắm mình trong đám mây. Sau đó bạn đi xuống nước, đi qua nước, và đi lên khỏi nước. Khi dân Y-sơ-ra-ên lên khỏi nước, họ bắt đầu cuộc sống mới, với quy luật mới và nhà lãnh đạo mới. Mọi thứ khác bị bỏ lại phía sau. Lưu ý rằng đó là nước làm cắt đứt họ với người Ai Cập. Chúng ta cần phải hiểu rằng mặc dù người Y-sơ-ra-ên đã được cứu ở Ai Cập bằng đức tin trong huyết của chiên con rồi, nhưng kinh nghiệm đó không phân rẽ họ khỏi người Ai Cập. Chỉ có nước biển tách rời họ ra.
Theo cách như vậy, đó là báp têm phân chia chúng ta khỏi quyền lực và thẩm quyền cuộc sống cũ của chúng ta. Chúng ta có thể tin vào huyết của Chúa Jêsus và được cứu. Nhưng chúng ta không tách rời được cuộc sống cũ cho đến khi chúng ta chịu báp têm.
--Thoát Khỏi Cuộc Sống Cũ
Tôi đã thực sự gặp hàng nghìn người đã được thoát khỏi các ác linh. Bất cứ nơi nào có thể, tôi luôn nói với họ, “Nếu bạn muốn tiếp tực giữ sự giải thoát của mình, hãy chịu phép báp têm trong nước”. Báp-têm trong nước là sự cắt đứt khỏi quyền lực của cuộc sống cũ. Huyết chiên con cứu bạn ở Ai Cập nhưng nước phân rẽ bạn khỏi Ai Cập.
Người Y-sơ-ra-ên được phân cách khỏi Ai cập bởi nước và đám mây. Có chép rằng họ đã chịu phép báp têm "theo Môi se" (1 Cô-rinh-tô 10: 2). Nói cách khác, điều này đặt họ dưới sự lãnh đạo của Môi-se.
Mặt khác, chúng ta không chịu phép báp têm vào trong Môi-se, nhưng chúng ta chịu phép báp têm vào trong Đấng Christ. Đấng Christ trở thành người lãnh đạo của chúng ta. Nhưng để bước vào Ngài theo đúng cách của kinh thánh, chúng ta phải vượt qua dưới đám mây và chúng ta phải đi qua nước. Đây là một bức tranh sinh động về năng lực của báp têm.
--Các Yếu Tố Của Đức Tin
Trong Thơ Hê-bơ-rơ, chúng ta được cho biết rằng báp têm này chỉ là bởi đức tin. “Bởi đức tin, dân Y-sơ-ra-ên vượt qua Biển Đỏ như đi trên đất khô, còn người Ai Cập cố đi qua, thì bị nhận chìm” (Hê-bơ-rơ 11:29).
Nếu bạn chịu phép báp têm như là người không tin, bạn sẽ đi xuống nước như một tội nhân khô khốc và bước lên một tội nhân ướt! Đó là sự thay đổi duy nhất diễn ra.
Tôi từng nghe lời chứng của một người vốn là một nghệ sĩ đơn ca, độc tấu trong hội thánh. Để hát trong hội thánh, ban lãnh đạo yêu cầu các ca sĩ phải chịu phép báp têm. Anh đồng ý với điều này. Ở đó anh ta là một tội nhân khô khan; anh ta đi xuống nước và trở lên như một tội nhân ướt áo. Đó là tất cả những gì đã xảy ra với anh vì không có đức tin liên quan. (Sau này, khi tiếp nhận Chúa Giê-xu, anh được tái báp têm).
Làm thế nào mà tất cả Y-sơ-ra-ên vượt qua Biển Đỏ? Bởi đức tin. Người Ai Cập bị chết đuối vì họ không có đức tin. Vì vậy, nếu bạn chịu báp-têm trong nước nhưng bạn không phải là tín đồ, tất cả những gì xảy ra là bạn sẽ chỉ bị ướt mà thôi. Bạn chỉ có thể đi qua với sự mới mẻ của cuộc sống bằng đức tin nơi Chúa Jêsus.
--Một Sự Việc Khẩn Cấp
Tính khẩn cấp của báp têm là một chủ đề rất nghiêm trọng, nghiêm trọng hơn nhiều so với hầu hết các giáo phái và hội thánh công nhận ngày nay.
Nhiều lần mọi người sẽ chịu thuyết phục và sẽ hỏi, "Điều gì sẽ xảy ra tiếp theo?"
Tôi nói, “Hãy chịu phép báp têm.”
"Khi nào?"
"Có thể sớm. Ngay bây giờ!"
Khi tôi sống ở Florida, đã có nhiều lần khi ai đó vừa mới gặp Chúa và tôi đưa họ xuống đại dương để báp-têm. Sau đó họ đã phải lái xe về nhà, đôi khi một khoảng đường dài, và không có thay đổi quần áo. Nhưng họ đã quyết tâm đến mức họ nói, "Được rồi; chúng tôi sẽ để quần áo ướt mà về nhà! ”. Họ thấy tầm quan trọng và tính khẩn cấp của phép báp têm.
Chúng ta cần phải định hướng lại trong hội thánh về sự suy nghĩ của mình về báp têm. Nó là một phần của sự cứu rỗi hoàn toàn. Tôi không nói rằng nếu bất cứ ai, như một tín đồ, không chịu phép báp têm thì họ sẽ không được cứu. Điều đó có giữa họ và Chúa. Nhưng tôi không có thẩm quyền để nói với họ rằng họ cũng sẽ được cứu. Chúa Jêsus phán: “Ai tin và chịu phép báp têm sẽ được cứu” (Mác 16:16).
Đó là ước muốn thật lòng của tôi khi bạn đọc tập sách này, bạn sẽ dừng lại và cho phép Đức Thánh Linh nói riêng với bạn về tầm quan trọng của việc nhận báp têm bằng nước.
Nếu bạn chịu báp têm như một người không tin, như là một phần nghi lễ của nhà thờ, hoặc nếu bạn cảm thấy được Đức Thánh Linh thuyết phục mà bạn cần phải nhận báp têm lần nữa để nhờ đức tin hoàn toàn hiểu rõ tầm quan trọng thực sự của nó, thì tôi thúc giục bạn tìm kiếm ai đó là người có thể làm báp têm cho bạn với một sự hiểu biết đầy đủ về ý nghĩa thuộc linh của nó.
Tuy nhiên, nếu bạn tin rằng bạn đã nhận được phép báp têm bằng nước như tôi đã mô tả từ Kinh Thánh, thì hãy thường xuyên vận dụng để kể rằng mình đã chết bởi đức tin, chôn cất và phục sinh với Chúa Jesus Christ, bước đi trong “sự mới mẻ của sự sống”.
“Ôi Chúa Jêsus Christ, Ngài là Đầu tất cả mọi sự cho Hội thánh, là Thân Thể của Ngài. Con mang đến cho Ngài cá nhân này mà đang đọc tập sách này. Chỉ có Ngài biết chính xác người nầy ở trong mối quan hệ nào với Ngài.
Chúa ơi, nếu cá nhân này thực sự được cứu và muốn trở thành môn đồ nhưng vẫn chưa được báp-têm trong nước, con cầu nguyện một cách nghiêm túc rằng Ngài sẽ đặt sự khẩn cấp trong tấm lòng của người này bởi Đức Thánh Linh để thực hiện bước vâng lời cần thiết đó. Chúa ơi, điều này có thể là vì vinh quang của Ngài và cho sự xây dựng Thân Thể của Ngài. Trong Danh của Ngài, con cầu nguyện. Amen.
Trong bài học tiếp theo của chúng ta, “Sự Nhận Chìm Trong Đức Thánh Linh”, chúng ta sẽ tiếp tục nghiên cứu về Giáo lí Báp têm bằng cách kiểm tra báp têm thứ ba của Tân Ước, báp têm trong Đức Thánh Linh . /.