Người vô thần có thể được xếp vào năm loại khác nhau:
-
Loại thứ nhất có thể được gọi là những người vô thần hiện đại. Loại người này xem mình là người của thời đại mới. Họ tự cho mình suy nghĩ tân tiến hơn và có khả năng hơn người khác. Họ lảng tránh việc thừa nhận có Đức Chúa Trời vì sợ người khác chế giễu là mê tín; điều này sẽ làm tổn hại hình ảnh của họ. Thực ra, loại người này chỉ nói bằng miệng rằng không có Đức Chúa Trời nhưng chưa bao giờ nghiên cứu kĩ lưỡng xem thật sự có Đức Chúa Trời không.
-
Loại thứ hai có thể được gọi là những người vô thần tự lừa dối. Họ không tin có Đức Chúa Trời không phải vì họ đã chứng minh được điều đó nhưng vì họ có cách ăn ở hay cư xử tồi tệ kín giấu nào đó. Họ ước muốn không có Đức Chúa Trời, cũng như tên cướp ước muốn không có cảnh sát, học sinh ước muốn không có giám thị, tội phạm ước muốn không có luật pháp. Không phải vì họ thật sự tin vào một điều gì đó là không tồn tại mà vì cách ăn ở của họ làm họ không muốn tin. Khi một người nói với quý vị rằng không có Đức Chúa Trời, hãy nắm lấy tay người ấy và hỏi: “Bạn ơi, đạo đức của bạn như thế nào?” Tôi tin rằng nhiều người vô thần là không có đạo đức. Khi Đức Chúa Trời vắng bóng thì sự trái đạo đức sẽ hiện diện
Có lần, nhà truyền giáo, người Mỹ tên là Dewey đang rao giảng phúc âm thì có một sinh viên đến với ông và nói: “Tôi đã từng tin Đức Chúa Trời nhưng bây giờ thì không còn tin nữa”.
Ông Dewey hỏi: “Tại sao em không tin nữa?”
Cậu ấy trả lời: “Vì khi vào đại học, kiến thức của tôi được nâng cao rất nhiều do đọc sách và vì thế tôi đã loại bỏ Đức Chúa Trời”.
“Xin đừng lừa dối tôi”, ông Dewey nói, “Tôi cũng tốt nghiệp đại học và thậm chí cũng đã lấy bằng tiến sĩ. Tôi đã đọc khá nhiều sách nhưng chưa bao giờ tôi loại bỏ Đức Chúa Trời. Em phải có một lí do đặc biệt nào đó để không còn tin Đức Chúa Trời nữa. Tôi xin hỏi, đạo đức của em như thế nào đến nỗi em không tin còn Đức Chúa Trời nữa?”
Sinh viên này thật thà trả lời: “tôi thừa nhận rằng đạo đức của tôi bây giờ tệ hơn trước”.
“Tôi không cần lí luận với em hay đưa ra nhiều bằng chứng rằng có Đức Chúa Trời”, ông Dewey đáp lại: “Hãy xa lánh những việc xấu, và một khi đạo đức của em được nâng cao thì chắc Đức Chúa Trời sẽ đến”.
Đây là sự thật. Nhiều người không tin Đức Chúa Trời không phải bì bất cứ lí do quan trọng nào mà vì có vô số tội ngăn cản họ tin Ngài.
Những người này giống như đà điểu Châu Phi. Đà điểu Châu Phi là một loại chim khổng lồ không biết bay. Chuyện kể rằng nếu có ai đuổi loại chim này, khi đó chạy mệt và không có chỗ nào để trốn, nó liền dùng chân đào một cái lỗ dưới đất và vùi đầu xuống, cho rằng không thấy kẻ thù là an toàn! Ngay cả một đứa bé cũng biết rằng kẻ săn bắt nó vẫn còn đó và thân thể to đùng của nó vẫn đang lồ lộ! Nhưng ai nghĩ trong lòng rằng tốt nhất là không có Đức Chúa Trời thì giống như loại đà điểu này. Quý vị có thể tin loại suy nghĩ này không? Thế thì thực sự có phải là không có Đức Chúa Trời không?
-
Loại thứ ba là những người vô thần không chịu thừa nhận rằng mình có thể sai lầm. Ngoài việc nhất định không có Đức Chúa Trời, nhóm người này không đưa ra lí do nào khác. Miệng họ ngoan cố; một khi đã nói điều đó, họ không bao giờ thay đổi. Một khi đã nói, họ không bao giờ rút lại. Ngay cả khi quý vị dành ba ngày, ba đêm để giải thích rõ với người ấy rằng có Đức Chúa Trời, chính người ấy cũng biết mình sai, nhưng họ vẫn cứng cỏi, vẫn còn lời để nói và không chịu phục. Họ kiên quyết tin nơi chính mình, không bao giờ chịu khiêm nhường và cẩn thận xem xét những điều người khác nói là có lí hay không, có đáng tin hay không. Lí lẽ của họ được quyết định một cách áp đặt, tùy tiện, và chỉ để thắng cuộc tranh luận
-
Loại thứ tư là những người vô thần chuyên nghiệp. Do địa vị của họ nên những người này không thể tin có Đức Chúa Trời. Vì mang danh là một khoa học gia, hay mang tiếng là một nhà giáo dục, đi đầu trong việc lên án sự mê tín, làm thế nào họ có thể chấp nhận ý tưởng là có Đức Chúa Trời? Nhưng nếu họ thật sự chạm đến lòng họ và tự tra vấn, chắc chắn họ không dám tuyên bố cách tự tin rằng không có Đức Chúa Trời!
-
Loại thứ năm có thể được gọi là những người vô thân có lí trí. Những người này biết lẽ phải hơn, với một thái độ đúng đắn hơn. Khi quý vị đưa những lí lẽ và sự kiện, họ sẵn sàng lắng nghe. Nhưng loại người vô thần như vậy thì có được bao nhiêu? Rất ít! Thật ra, không ai có thể thật sự nói rằng họ đã nghiên cứu kĩ vấn đề này và kết luận rằng không có Đức Chúa Trời. Quý vị có thể chỉ cho tôi một người như thế không? Người đó có thể chứng minh cách chắn chắn rằng Đức Chúa Trời chưa bao giờ hiện hữu trong quá khứ hay hiện tai không? Thật ra, nếu một người nghiên cứu kĩ lưỡng, họ sẽ trở thành người hữu thần! Vì Đức Chúa Trời rằng: “Ai tìm thì gặp, ai gõ thì được mở cho” (Mat 7:8)