“Trong đời vua Sa-lô-môn, người ta chẳng kể bạc là chi. Vì đoàn tàu Ta-rê-si của vua mỗi ba năm một lần vượt biển với đoàn tàu của Hi-ram, đem về vàng, bạc, ngà voi, con khỉ, và con công.” (1 Vua 10:22).
“Đức Giê-hô-va phán: Nầy, ta nghịch cùng những kẻ lấy chiêm bao giả dối mà nói tiên tri, thuật lại và lấy lời dối trá khoe khoang mà làm cho dân ta lầm lạc, nhưng ta không sai và cũng không bảo chúng nó; chúng nó cũng không làm ích gì cho dân nầy hết, Đức Giê-hô-va phán vậy”. Gie 23:32 32
Tiến sĩ Walter L. Wilson ghi lại, “ - Ngày kia tôi đã trông thấy một quang cảnh bất thường tại miền nam tiểu bang Missouri (Hoa kỳ). Một con công và một con gà tây trống đi nghênh ngang tới và lui, đang khi chúng xòe đuôi ra hết mức. Chúng tìm cách làm khéo hơn con kia, đang khi phô diễn cái đuôi đẹp đẽ của mình. Chúng thao diễn tới và lui một hồi lâu, đi sát bên nhau trên sân trại. Đang khi tôi quá thích thú quan sát chúng, thình lình tôi thấy con công cụp lông đuôi lại và nhanh nhẹn chạy xuống phía vườn cây ăn trái, rồi biến mất giữa đám cây cối. Khi hỏi tra, người chủ trại bảo cùng tôi rằng, thình lình con công nhìn xuống chân mình, mà bàn chân vốn rất xấu xí. Nó quá xấu hỗ nên chạy trốn để ẩn mình và sau hai ba ngày, nó mới trở về nhà. Có lẽ chúng ta sẽ bớt lối đi nghênh ngang và bớt kiêu ngạo, khi chúng ta đã quan sát kỹ các khiếm khuyết trong bước đi và đường lối của mình, thay vì tự khoe khoang trên kẻ khác”.
Chúa ban cho con công đẹp đẽ có cặp giò xấu xí sần sùi để chặn bớt tính ưa khoe khoang khoác lác của chúng ta. “Đức Giê-hô-va phán như vầy: Người khôn chớ khoe sự khôn mình; người mạnh chớ khoe sự mạnh mình; người giàu chớ khoe sự giàu mình; Nhưng kẻ nào khoe, hãy khoe về trí khôn mình biết ta là Đức Giê-hô-va, là Đấng làm ra sự thương xót, chánh trực, và công bình trên đất; vì ta ưa thích những sự ấy, Đức Giê-hô-va phán vậy” (Giê. 9:23-24)