1 Giăng 3:8 chép, ‘Kẻ nào thực hành tội lỗi là thuộc về ma quỉ, vì ma quỉ phạm tội từ ban đầu.”.Sự sống sa ngã của con người thuộc về ma quỉ, sự sống của người ấy là sự sống của tội lỗi, và anh ta phạm tội theo thói quen từ ban đầu. Tội lỗi là bản chất của anh và việc phạm tội là tính cách của anh.
1 Giăng 3:10 tiếp tục, “Nhờ điều nầy mà con cái của Đức Chúa Trời và con cái của ma quỉ được tỏ ra:”. Thực hành tội lỗi hay không, tức là sống trong tội lỗi hay không , thì không phải là sự việc của cách cư xử. Đó là sự việc chúng ta là con cái của ai—con cái của Đức Chúa Trời hay con cái ma quỉ. Đây là sự việc sự sống. Là các hậu tự của A-đam, loài người là con cái do ma quỉ sinh ra, kẻ ác, sở hữu sự sống của ma quỉ và sống trong tội lỗi cách tự động và theo thói quen. Thực hành tội lỗi là sự sống của họ.
Giăng 8:44, “Các ngươi ra từ cha các ngươi là ma quỉ, và các ngươi muốn làm theo tư dục của cha các ngươi. Từ ban đầu nó là kẻ giết người, chẳng đứng trong lẽ thật, vì trong nó không có lẽ thật đâu. Khi nó nói dối, thì tự mình nó nói, vì nó vốn là kẻ nói dối, cũng là cha của sự ấy”. Vì cớ Ma quỉ là cha các tội nhân, các tội nhân là con cái ma quỉ. Ma quỉ là con rắn đời xưa (Khải 12:9; 20:2), các tội nhân cũng là “dòng giống rắn độc- loài rắn, dòng dõi rắn độc” (Mathio 3:7; 23;33). Do đó họ cần Chúa Jesus được treo lên thay cho họ trong hình thức con rắn trên thập tự giá (Giăng 3:14--Ví như Môi-se treo con rắn lên nơi đồng vắng thể nào, thì Con người cũng cần phải chịu treo lên thể ấy). Ma quỉ là người cha ác độc, hắn đã sinh ra con cái ô tội. Những đứa con tội lỗi nầy là những kẻ theo ma quỉ. Sự sống của ma quỉ, hoạt động như tội lỗi trong con người, bắt con người làm nô lệ cho tội lỗi.
Trong sự sa ngã, sự sống của chúng ta là sự sống tội lỗi. Rô ma 7:14 chép, “nhưng tôi lại thuộc xác thịt, bị bán cho tội lỗi”. Tội lỗi là người mua, chúng ta đã được bán cho nó.
Rô ma 7:17 chép, “nay chẳng còn phải là tôi làm điều đó nữa, bèn là tội lỗi ở trong tôi”. Chữ “ở” ở đây theo nghĩa đen là “ xây nhà”, vì động từ nầy là gốc rễ của chữ “cái nhà”. Vì vậy câu nầy không nói tội lỗi chỉ ở suông trong chúng ta, nhưng tội lỗi đó lập nhà trong chúng ta. Vì lý do nầy, chúng ta không còn làm điều ác nữa, vì chúng ta không muốn làm, nhưng tội lỗi lập nhà bên trong chúng ta, nó gây ta phạm tội.
Rô ma 7:20 chép, “nay chẳng còn phải là tôi làm điều đó nữa, bèn là tội lỗi ở trong tôi”. Câu nầy là bằng chứng thêm nữa rằng sự sống của chúng ta trong sự sa ngã là sự sống ô tội, một sự sống thuộc về ma quỉ, thuộc satan.