Khi dân chúng chết, sự chết của họ được ghi chép. Nếu bạn có thể lưu tâm đọc qua các bản ghi chép như vậy, bạn sẽ đọc về ai đó chết vì đau tim, đau thận, ung thư hay tai nạn. Thế giới chỉ biết các loại sự chết như vậy. Nhưng Kinh thánh chép loại sự chết khác.
Hai ngàn năm trước, Chúa Jêsus Christ, vị Thầy thuốc lớn mà đã chữa lành mọi loại bệnh tật bằng quyền năng Ngài, đã đưa ra lời cảnh cáo rất nghiêm khắc đối với các người Do thái chế giễu, vô tín và tự xưng nghĩa, Chúa Jesus lại phán cùng chúng rằng: “Ta đi, các ngươi sẽ tìm Ta, và các ngươi sẽ chết trong tội lỗi mình”( Giăng 8:21). Sự chết mà Jêsus cảnh cáo là sự chết của một tội nhân chưa được tha thứ tội lỗi. Bên kia sự chết đó, linh hồn anh ta mà không bao giờ có thể chết, sẽ đi đến sự tối tăm đời đời, chịu cực hình trong lửa và buồn khổ. Há đây không phải là loại sự chết rất kinh sợ hay sao? Bạn ơi, đây có phải là loại sự chết bạn đang bước đến chăng? Đây là kết cuộc sầu khổ của mọi người không có Jêsus Christ, Cứu Chúa các tội nhân.
Theo lời thú nhận của hoàng đế lớn, David, được ghi chép trong Thi thiên 51, ông nói cùng chúng ta bằng tấm lòng tan vỡ, về lý do ông sa ngã lớn lao vào tội lỗi khi ông phạm cả tội tà dâm và sát nhân. Ông gào lên, “mẹ tôi đã hoài thai tôi trong tội lỗi”( Thi thiên 51:5). Khi Ađam và Êva, thuỷ tổ loài người phạm tội, không vâng lời Đức Chúa Trời trong vườn Êđen, tội lỗi đã vào trong họ và thế giới. Kết quả họ có bản chất hoàn toàn trái ngược bản chất của Đức Chúa Trời. Họ trở nên các người dự phần bản chất bất kỉnh, mà đã được truyền từ thế hệ nầy đến thế hệ tiếp theo cho mọi người sinh ra trong thế giới. Rồi David nói thêm: “kìa tôi sinh ra trong sự gian ác” (51:5). Tiến trình tội lỗi không thể tránh khỏi là dường nào! Theo sự trình bày không sai lầm của Kinh thánh, dù là lời chế giễu, người Pharisi có nói về mọi người được sinh ra trong thế giới nầy rằng, “ngươi hoàn toàn sinh ra trong tội lỗi”( Giăng 9:34).
Hỡi độc giả, bạn có thể trốn thoát việc “chết trong tội lỗi”, nhưng không có một ai đã thoát khỏi việc được sinh ra trong tội lỗi bao giờ. Lịch sử tối tăm nầy của con người tiếp tục, thậm chí sau khi được sinh ra, vì cớ chúng ta đọc trong Kinh thánh: “Loài người là chi mà lại thanh sạch? Kẻ do người nữ sinh ra là gì, mà lại là công bình? Kìa Đức Chúa Trời không tin cậy thánh đồ Ngài, đến nỗi các từng trời cũng chẳng trong sạch trước mắt Ngài thay: phương chi một người gớm ghiếc và hư nát, kẻ hay uống gian ác như nước!”( Gióp 15:14-16). Nên tiếp tục trong tình trạng nầy tất nhiên con người “phải chết trong các tội lỗi”.
Cảm tạ Đức Chúa Trời về sự chết khác được ghi chép trong Kinh thánh, “hết thảy những người đó đều chết trong niềm tin” (Hebơrơ 11:13). Đây là cái chết vinh diệu và hi vọng biết bao! Đức Chúa Trời không thể làm gì về sự việc bạn sinh ra trong tội lỗi. Nhưng đích thực Ngài muốn cứu bạn không chết trong các tội lỗi mình chung với các hậu quả đáng sợ của nó. Hỡi độc giả, bạn cũng có thể chết trong niềm tin chung với ánh sáng, sự sống và vinh quang đời đời ở phía bên kia.
Để có cái chết vinh diệu nầy, bạn cần được tái sinh. Chúa Jêsus phán cùng dân Do thái, “các ngươi ra từ dưới, ta ra từ trên…nên ta đã bảo rằng các ngươi sẽ chết trong các tội lỗi mình” (Giăng 8:23-24). Điều nầy có nghĩa chúng ta cần được sinh từ trên cao đến nỗi chúng ta không chết trong tội lỗi mình. Chúa Jêsus phán cùng Nicôđem, “nếu người nào chẳng được tái sinh thì không thể thấy được nước Đức Chúa Trời” (Giăng 3:3). Trong thơ tín của mình, ông Phierơ viết rằng ta “ được tái sinh chẳng phải bởi hạt giống hay hư nát, nhưng bởi hạt giống chẳng hay hư nát, là bởi Lời Đức Chúa Trời, là lời vẫn sống và còn lại đời đời” (1 Phierơ 1:23). Còn ông Gia cơ nói, “Ngài theo ý chỉ mình, dùng lời của lẽ thật mà sanh sản chúng ta” (Gia cơ 1;18). Điều nầy xảy ra khi một người nghe lời Đức Chúa Trời và bị lời ấy thuyết phục cách sâu xa. Lời Đức Chúa Trời bày tỏ cho người rằng anh là một tội nhân không thể thoát khỏi việc chết trong các tội lỗi. Cùng lời như vậy bày tỏ cho người rằng trong tình yêu và lòng trắc ẩn của mình, Đức Chúa Trời đã can thiệp bằng cách sai Con Ngài, là Jêsus Christ, trở nên Đấng gánh vác tội lỗi. “Sáng ngày sau, Giăng thấy Jêsus đến cùng mình thì nói rằng: Kìa, Chiên Con của Đức Chúa Trời là Đấng cất tội lỗi của thế giới đi” (Giăng 1:29). Chúa Jêsus đã đổ huyết mình để tha thứ các tội lỗi chúng ta. “Vì nếu chúng ta thừa nhận tội mình, Ngài…ắt tha tội cho chúng ta và làm cho chúng ta sạch mọi sự bất nghĩa” (1 Giăng 1:9). Cùng lời như vậy Phierơ rao giảng cho quần chúng hỏi ông, “ hỡi anh em, chúng tôi phải làm chi? Phierơ đáp rằng, “hãy ăn năn, ai nấy phải nhơn Danh Jêsus Christ chịu báp têm, để các tội mình được tha” (Sứ đồ 2:37,38). Đây là thế nào trong tình yêu mình, Đức Chúa Trời đã can thiệp vì chúng ta bằng cách ban lời của lẽ thật, đến nỗi chúng ta có thể ăn năn các tội lỗi mình, đặt niềm tin mình nơi Chúa Jêsus. “ Làm chứng cho cả người Do Thái lẫn Hi lạp về sự ăn năn đối với Đức Chúa Trời, và đức tin đến Chúa chúng ta là Jêsus Christ” (Sứ đồ 20:21). Đây là cách chúng ta được sinh từ trên cao hay tái sinh qua lời của lẽ thật. Con người mà do phụ nữ sinh ra phải chết trong tội lỗi và sẽ đi đến sự kết án đời đời, nhưng người mà được tái sinh sẽ “chết trong niềm tin” và tiếp nhận sự sống cùng vinh quang trường tồn. Hỡi độc giả, hi vọng của bạn là gì? Bạn cần tiếp nhận Chúa Jêsus vào lòng đển được cứu khỏi tội lỗi và qua đời trong niềm tin nơi Ngài./.