Vua Ê-xê-chia- Tín Đồ Thoái Hóa-
-
2 Các vua 20:1-6-Trong những ngày ấy, Ê-xê-chia bị bịnh và gần chết. Tiên tri I-sa, con trai A-mốt, đến thăm vua và nói: “CHÚA phán rằng: Hãy sắp đặt việc nhà của ngươi, vì ngươi sẽ qua đời.Ngươi sẽ không qua khỏi cơn bịnh nầy đâu.” Nhưng Ê-xê-chia xây mặt vào tường và cầu nguyện với CHÚA: “Lạy CHÚA, con cầu khẩn Ngài, xin nhớ đến con, thể nào con đã bước đi cách trung tín và hết lòng trước mặt Ngài, và con đã làm những gì đẹp lòng Ngài.” Rồi Ê-xê-chia khóc lóc thảm thiết. Khi tiên tri I-sa ra đi chưa tới giữa sân thì có lời của CHÚA đến với ông: “Hãy trở lại và nói với Ê-xê-chia, thủ lãnh của dân Ta rằng: CHÚA là Đức Chúa Trời của Đa-vít, tổ phụ ngươi, phán rằng: Ta có nghe lời cầu nguyện ngươi. Ta có thấy nước mắt ngươi. Quả thật, Ta sẽ chữa lành ngươi. Ngày thứ ba ngươi sẽ đi lên đền thờ CHÚA được. Ta sẽ cho ngươi sống thêm mười lăm năm nữa.
2 Vua 20:16-19- Bấy giờ tiên tri I-sa nói với vua Ê-xê-chia: “Xin vua hãy nghe lời của CHÚA: Trong những ngày đến, khi tất cả những gì có trong cung điện của vua, và tất cả những gì tổ tiên của vua đã tích trữ cho đến ngày nay, sẽ bị mang qua Ba-by-lôn; chẳng còn vật chi chừa lại. CHÚA phán vậy. Một số con cái của vua, do chính vua sinh ra, cũng sẽ bị bắt đi. Chúng sẽ trở thành những hoạn quan trong cung điện của vua Ba-by-lôn.”
Ê-xê-chia bèn nói với tiên tri I-sa: “Lời của CHÚA do ông truyền quả là tốt vậy.” Vì vua nghĩ: “Không sao, miễn là trong đời ta có hòa bình và an ninh là được rồi.”
2 Sử kí 33:1-2 Vua Ma-na-se lên ngôi lúc mười hai tuổi; vua trị vì năm mươi lăm năm tại Giê-ru-sa-lem. Vua làm điều ác trước mắt CHÚA; theo những thói tục ghê tởm của các dân mà CHÚA đã đánh đuổi đi khỏi trước mặt con dân Y-sơ-ra-ên-
-
Ê-xê-chia dòng vua David, lên ngôi năm 25 tuổi. Sau khi trị vì được 14 năm, ông được 39 tuổi, Chúa sai tiên tri Esai báo tin cùng vua rằng công việc ông đã hoàn tất, ông đang bị bịnh và ông sẽ qua đời theo sự sắp đặt của Chúa.
Có hai việc lớn mà E xê chia đã làm, được Chúa đánh giá cao là:
- Phục hưng mặt thuộc linh cho xứ sở
Chúa dùng vua dẹp sạch đền thờ, phá hủy đền miếu, hình tượng tà thần trong xứ và tổ chức lễ vượt qua rất lớn, đem lại cuộc phục hưng thuộc linh cho nước Giu đa.
- Đánh tan đạo quân ngoại bang:
San-chê-ríp, vua Asiri đem 18 sư đoàn quân thiện chiến xâm lăng xứ Giu đa với chủ ý làm cỏ thành Giê ru sa lem. Vua E xê chia và triều đình hết lòng hạ mình xuống kêu cầu Chúa giải cứu. Chúa đã tiêu diệt quân địch trong một đêm. Các nhà giải kinh tin rằng đó là một trận dịch hạch cấp tính quét sạch 18 sư đoàn quân địch. Tác giả thi thiên 76:5 minh họa, “ Những kẻ gan dạ đã bị tước đoạt khí giới; Chúng chìm vào giấc ngủ đời đời; Mọi kẻ mạnh mẽ của chúng đều không nhấc nổi tay mình lên”.
Cho nên chức vụ, công tác của Ê-xê-chia đã hoàn thành. Chúa muốn ông ra đi vào lòng Abraham an nghỉ giữa vinh quang cao trong sự hoàn thành ý muốn của Đức Chúa Trời., vào lúc tuổi gần 40. Con số 40, theo Kinh thánh là con số trưởng thành, sau khi chịu thử luyện.
E-xe-chia không chấp nhận ý muốn của Chúa và ích kỉ xin sống thêm, nên Chúa cho ông sống thêm 15 năm. Sau đó 3 năm, ông sinh ra Ma na se, và Manase là một vị vua cực kì gian ác cai trị Giu đa đến 52 năm. Nếu Ê-xê-chia chịu ra đi theo ý muốn của Chúa thì không có Manase lên ngôi, thì có lẽ em trai của ông sẽ kế vị.
Mười lăm năm trị vì thêm của Exechia là sự trị vì thoái hóa, khoe khoang, của cải đều cho người Ba by lôn biết, hà hiếp một số dân thánh. Lời phát biểu nầy của ông cho thấy tình trạng thuộc linh cực kì thoái hóa ích kỉ của ông: “Không sao, miễn là trong đời ta có hòa bình và an ninh là được rồi”. Ông chỉ muốn sống 15 năm đó cho sự vui hưởng bản thân.
-
Tuổi thọ Chúa ấn định cho Exechia là 40, còn 15 năm sống thêm sau nầy là những năm sống ích kỉ, không hữu ích gì cho Chúa và dân tộc, mà còn sinh nhiều điều nguy hại về sau cho nước Giu đa.
Abraham hưởng thọ 175, và mười mấy năm cuối đời, ông phô bày là một con người không tiết dục nên phải cưới vợ thứ ba và sinh ra nhiều dân tộc, về sau trở thành các kẻ thù của Israel, như các tiểu vương quốc Á-rập hiện nay. Tuổi già Y-sác là tuổi già còn ham mê ăn uống, nên dám sửa đổi ý muốn của Chúa, khi cố ý chúc phước cho Esau. Mười bảy năm tuổi già của Gia cốp tại Ai-cập, ông sống trong tình trạng thuộc linh không suy giảm. Tuổi già của Giô sép cũng là nguồn phước hạnh, an ủi đem lại hi vọng cho dân Israel về cuộc xuất hành vĩ đại sau nầy. Tuổi già David vừa không sa đọa, mà ông còn lo thu góp vật liệu và cổ động, dự bị kế hoạch xây đền thờ của Đức Chúa Trời. Tuổi già Salomon là tuổi già tỉnh ngộ kịp thời sau gần 40 năm trụy lạc. Tuổi già Mạc đô chê “được toàn thể đồng bào ông ngưỡng mộ, vì ông luôn luôn tìm cầu lợi ích cho dân tộc ông, và can thiệp vì hạnh phúc của hết thảy giống nòi ông”. Tuổi già Phao-lô đầy dẫy dấu hiệu trưởng thành già dặn, chịu nghèn nàn, cô đơn, nhưng ông không hề suy thoái thuộc linh.
Hỡi các bạn cao tuổi, trên 50!. Tuổi già của bạn ra sao? Các bạn đã trưỡng thành chưa? Tuổi 40 phải trưởng thành mới đúng. Các bạn có suy thoái như Y-sác, như Abraham, hay bạn đang sống như Gia cốp, Phao lô, Giô sép, Mạc đô chê?
Tôi thật rất buồn vì đọc qua lịch sử hội thánh trong hai thế kỉ vừa qua, tôi thấy tuổi già nhiều tôi tớ Chúa vẫn còn giữ được tình trạng thuộc linh già dặn, đắc thắng đến cuối cùng. Trái lại có một số vĩ nhân, thì tuổi già của họ là những năm tai hại. Họ sa ngã, suy thoái vì được tín đồ khen ngợi cách thái quá, nên phá hỏng công trình mà Chúa đã dùng họ dựng lên mấy chục năm trước, rồi trước khi qua đời họ lại chỉ đường sai lầm cho hội thánh tương lai, bắt ép hội thánh hứa nguyện đi vào đường lầm lạc, đến nỗi hội thánh ngày nay đã sa lầy, trở thành một hình thức cách tân tinh vi của Babylon, mẫu hội. Đáng tiếc lắm thay!
-
Tuyệt đỉnh thuộc linh năm bốn chục,
Ê-xê-chia không chịu nghỉ ngơi,
Cố tình xin sống thêm phỉ dạ,
Tuổi già thoái hóa hại nhiều đời.
Minh Khải.4-7-2016