Tôi muốn biết Đấng Christ và trải nghiệm quyền năng vĩ đại đã khiến Ngài sống lại từ cõi chết. Tôi muốn chịu đau khổ với Ngài, chia sẻ sự chết của Ngài, để bằng cách này hay cách khác, tôi sẽ được trải nghiệm sự phục sinh từ cõi chết! (Phi-líp 3:10, 11 BDM)
Bạn không bao giờ chạm đến Chúa Jêsus trong sự chết của Ngài ở bất kỳ mức độ mới nào mà không biết đến một mức độ mới của Sự Sống Phục Sinh. Khi Chúa Jêsus, bởi Thánh Linh của Ngài, đưa chúng ta đến một mức độ sâu sắc hơn về ý nghĩa của sự chết Ngài, hãy để điều đó được xác nhận với chúng ta, một lần và mãi mãi, rằng chính điều đó là một mức độ mới của Sự Sống Phục Sinh. Hai điều này đi đôi với nhau, không thể khác được. Đó là chết để được Sự Sống. Đó là mất mát để được lợi. Sự Sống và lợi ích khác với sự chết và mất mát. Sự chết và mất mát đơn giản là tất cả những gì, sớm hay muộn, sẽ mất đi trong mọi trường hợp, và ngay cả khi nó còn tồn tại thì giá trị của nó vẫn rất đáng ngờ, nhưng Sự Sống và lợi ích là vĩnh cửu, và chứa đựng tất cả các giá trị của Đức Chúa Trời. Vì vậy, Phao-lô có thể, với một chút vui mừng, chào đón sự đồng hình đồng dạng với sự chết của Đấng Christ. Ông nói về điều đó không hề buồn bã như thể ông sắp mất tất cả. Không hề có bóng tối trên khuôn mặt, hay tiếng nấc trong giọng nói, khi ông nói về việc được biến đổi theo sự chết của Ngài. Đó là tiếng reo hò của một người chiến thắng. Có điều gì đó mà ông đang theo đuổi...
Ông đã biết đến quyền lực, sự nổi tiếng, danh tiếng, địa vị, của cải, và ông nói rằng kiến thức về Chúa Giê-su Christ vượt trội hơn tất cả những điều đó. Đó là kiến thức gì? Đó là kiến thức cụ thể về "Ngài, và quyền năng của sự phục sinh của Ngài." Tại sao? Bởi vì những gì điều đó dẫn đến, tất cả những khả năng của sự phục sinh đó - Sự sống và quyền năng, bởi vì kết quả cuối cùng của nó: bởi vì nơi mà nó có thể đưa ông đến, không gì khác hơn chính Ngôi của Chúa.