Sô-phô-ni 3:12 Ta sẽ để lại giữa các ngươi một dân nhu mì và khiêm nhường, và họ sẽ tin cậy vào danh Đức Giê-hô-va.
Đức Chúa Trời có một dân ở giữa một thế hệ tín nhân gian ác và ngoại tình. Họ là các thánh đồ của Ngài. Các thầy tế lễ của Ngài trong chức tế lễ hoàng gia. Họ khiêm nhường vì họ đã được hạ mình. Họ tin cậy vào danh Đức Giê-hô-va vì họ đã được thử thách trong ngọn lửa hoạn nạn. Họ đã bước qua những trận lụt. Nước không nhấn chìm họ và ngọn lửa không thiêu đốt họ. Vì giữa tất cả những điều đó có Chúa Giê-xu Christ, là Đấng họ tin cậy. Họ đã bị tan vỡ vì mục đích của Ngài. Họ hiểu sự từ chối. Tuy nhiên, dù thế nào đi nữa, tình yêu lẽ thật vẫn bùng cháy bên trong họ như một ngọn lửa dữ dội thiêu rụi mọi cặn bã, mọi xác thịt.
Trong câu trước, Sô-phô-ni 3:11, chúng ta thấy một nhóm người khác. Một nhóm người được định sẵn sẽ bị chính tay Chúa loại bỏ. Một dân tộc kiêu ngạo tự hào về “Núi Thánh” của Ngài. Những người kiêu ngạo ở nơi thánh này là ai? Những người sùng đạo. Matthew Henry nói về họ như sau “họ kiêu ngạo vì núi thánh, tự phụ về bản thân, khinh thường người khác và thậm chí coi thường cả phán quyết của Chúa. Lưu ý, các đặc quyền của Giáo hội, khi không được cải thiện đúng mức như đáng lẽ phải thế, thường trở thành vấn đề kiêu ngạo của con người và là nền tảng cho sự an toàn của họ. Nhưng sự kiêu ngạo đó là điều xúc phạm nhất đến Chúa, được nuôi dưỡng và hỗ trợ bởi sự giả vờ thánh thiện. Chúa sẽ im lặng và cất đi điều này”.
Trong câu 18, Chúa phán “Ta sẽ quy tụ những kẻ buồn rầu vì hội thánh được chỉ định”, và trong câu 19, Chúa phán “Ta sẽ cứu kẻ què và quy tụ những kẻ bị đuổi đi”. Ngài đang quy tụ những người nhu mì và khiêm nhường. Những ai gieo trong nước mắt sẽ gặt trong niềm vui. Con đường đến vinh quang thì hẹp và trải đầy nhiều đau khổ và buồn phiền. Chúa chúng ta đã đánh thức chính con đường này. Chúng ta há chẳng theo Ngài sao, hỡi các thánh đồ? Vì niềm vui được đặt trước mặt chúng ta, chúng ta sẽ theo nơi Ngài dẫn dắt sao? Mỗi giọt nước mắt rơi và mỗi người nam hay người nữ nào tan vỡ vì sự nghiệp của Ngài sẽ không bị lãng phí, mà họ sẽ thực sự sinh hoa trái. Chính những người tan vỡ và thống hối là những người mà Chúa phục hồi. Chính những giọt nước mắt của các thánh đồ tưới mát cho những cánh đồng mùa gặt.