"CẢ KINH THÁNH LÀ BỞI ĐỨC CHÚA TRỜI SOI DẪN ... HẦU CHO NGƯỜI THUỘC VỀ ĐỨC CHÚA TRỜI ĐƯỢC TRỌN VẸN VÀ SẮM SẴN ĐỂ LÀM MỌI VIỆC LÀNH"
II Timothy 3:16a, 17
  

HỘI TRUYỀN GIÁO PHÚC ÂM VIỆT NAM
(Vietnamese Full Gospel Missions)
TRƯỜNG KINH THÁNH TẠI GIA
(Home Bible School) www.HomeBibleSchoolVietnam.com

Học Báo:
"SỨ GIẢ TÌNH YÊU"

(The Love Ambassadors)
P.O.Box 565, Westminster, CA 92684-USA
Email: VNFGMissions@Yahoo.com

TIẾNG NÓI CHÂN LÝ
(The Voice of Truth)
www.TiengNoiChanLy.com
HỘI THÁNH PHÚC ÂM VIỆT NAM
tại Westminster
(Vietnamese Full Gospel Church)
14381 Magnolia Ave. Westminster, CA 92683-USA
ĐỘC QUYỀN PHIÊN DỊCH VÀ PHỔ DỤNG
© 1979, 1996 GLOBAL YOUTH EVANGELISM
P.O. Box 1019, Orland, CA 95963 - USA
(Giữ bản quyền. Cấm in sao lại từng phần hay toàn bản dưới mọi hình thức hoặc bằng mọi phương tiện).

  

THỐNG KÊ

Đã truy cập:6855077
Đang truy cập:163

Bụi Cây Giếng Giêng Và Núi Hô-rếp-

 



1 Các Vua 19: 1-21
Bụi cây và núi luật, Hô-rếp, gần nhau về mặt đạo đức. Đây là điều mà câu chuyện của Ê-li trong 1 Các Vua 19 dạy chúng ta. Ê-li muốn chết dưới gốc cây, vì nhận ra mình chẳng hơn gì tổ phụ mình (câu 4). Trên núi Hô-rếp , ông bày tỏ rằng mình giỏi hơn những người cùng thời. Ông nói ở đó, "Con cái Y-sơ-ra-ên đã bỏ giao ước của Ngài ... và chỉ còn lại một mình tôi" (câu 10).
Ê-li rất tự đắc. Điều này dẫn đến - tùy thuộc vào trạng thái tâm trí hoặc tính cách hiện tại - hoặc là "bụi cây của sự chán nản" hoặc "núi của sự kiêu ngạo".
Kiểu nghi ngờ, lo lắng trở nên chán nản vì tất cả những gì họ phát hiện ra là điểm yếu của mình và kết quả là họ trở nên chán nản. Mặt khác, kiểu người tự tin, hợp pháp, chỉ nhìn thấy điểm mạnh của minh và kết quả là họ tự nâng mình lên trên những người khác đồng thời.
Chúng tôi cần giao tiếp nhiều với Chúa Giê-su và luôn ghi nhớ Ngài. Tình yêu của Ngài sẽ cứu chúng ta khỏi sự từ chức, thôi việc và ánh sáng của Ngài cưu khỏi sự kiêu ngạo!
Gerrid Setze
 
Chúa Jesus phán cùng họ rằng: Mùa gặt thì lớn song con gặt thì ít. Vậy, hãy cầu nguyện Chúa mùa gặt sai con gặt đi vào mùa của Ngài".

Luke 10: 2