1 Vua 8:49, "Chúa ở trên trời, là nơi Chúa ngự".
Mathio 18: 10 b "các thiên sứ của chúng ở trên trời luôn thấy mặt Cha Ta là Đấng ở trên trời"
2 Corinhto 12:2 "Tôi biết một người trong Đấng Christ, cách đây mười bốn năm đã được cất lên đến tầng trời thứ ba".
Từ ngữ "thiên đàng" dịch từ tiếng Hê bơ rơ Cựu ước là shamayim và theo tiếng Hi lạp Tân ước là ouranos. Cả hai từ ngữ nầy có nghĩa bầu trời, vùng trời mở rộng và vùng trời bên noài các hành tinh.
1. Thiên đàng thuộc thể hay thuộc linh:
Trên thiên đàng có nhà vàng, nhà ngọc, đường sá bằng vàng không? Chúa Jesus nói, "Nếu Ta nói với các ngươi những điều thuộc về đất mà các ngươi còn không tin, huống chi Ta nói những điều thuộc về trời thì làm sao các ngươi tin được?" (Giăng 3:12). Sứ đồ Phao-lô nói, "Vì bản chất hay hư nát nầy phải mặc lấy bản chất không hay hư nát; bản chất hay chết nầy phải mặc lấy bản chất không hay chết" (1 Cor 15:53).
Thiên đàng không phải là chỗ ở mơ hồ, nhưng là cõi hiện thực, thuộc linh, có bản chất không hư nát, không chết. Các nhà khoa học đã tìm thấy một loại vật chất gọi là "chất kị vật chất". Nếu chất đó chạm vào vật chất hữu hình nầy sẽ phát ra tiếng nổ và tiêu diệt đi. Người Nga thành đạt môn trường cửu học, tìm hiểu và giao thông trong cõi âm, mà người ta gọi là ngoại cảm giác, mắt thường không thấy được. Thiên đàng là cõi thuộc linh, thuộc thể thuộc linh.
2. Thiên đàng ở đâu
Phao lô nói ông được Chúa đem vào thiên dàng là tầng trời thứ ba. Tầng trời thứ nhất chừng 500 km bao quanh địa cầu.Tầng trời thứ hai là không gian của thế giới liên hành tình của hàng ngàn thiên hà. Vũ trụ hữu hạn chớ không vô hạn như nhiều người nghĩ. Từ biên thùy vũ trụ đến trái đất ánh sáng có thể phải mất đến hàng tì năm ánh sáng. Tầng trời thứ ba là cõi siêu hình bên ngoài biên thùy vũ trụ.
Về mặt chỗ ở cụ thể thì thiên đàng ở tầng trời thứ ba, nhưng về mặt tình trạng, thiên đàng là cõi thuộc linh bao trùm cả vũ trụ, và hiện giờ thiên đàng gần gũi chúng ta trong Đức Thánh Linh. Đức Chúa Trời là Linh nên Ngài và chỗ ở của Ngài, thiên đàng rất gần với chúng ta. Nhờ hiệu năng sự cứu rỗi của Chúa, chúng ta gần gũi thiên đàng và các thiên sứ gần gũi để phục vụ chúng ta hằng giờ, hằng ngày. Đức Chúa Trời không cần di chuyển từ thiên đàng xa tít đến với chúng ta, Ngài là Đấng toàn tại. Bởi Linh của Ngài, bởi huyết Chúa Jesus, chúng ta có thể cảm nhận hiện diện Chúa và thiên đàng thường xuyên và hiện thực.
3. Quê hương yêu dấu
Hê bơ rơ 11:13-16 chép, "Tất cả những người ấy đều chết trong đức tin, chưa nhận lãnh những điều đã hứa cho mình; chỉ trông thấy và chào mừng những điều ấy từ đằng xa, xưng mình là kiều dân và lữ khách trên đất. Vì những người nói như thế, chứng tỏ rằng họ đang đi tìm một quê hương. Nếu họ đã nghĩ đến quê hương mà mình từ đó đi ra, thì họ cũng đã có cơ hội trở về. Nhưng họ mong ước một quê hương tốt hơn, tức là quê hương trên trời, nên Đức Chúa Trời không hổ thẹn mà xưng mình là Đức Chúa Trời của họ, vì Ngài đã chuẩn bị cho họ một thành".
Về mặt vật lí quê hương là nguyên quán, là đất tổ của một người. Tôi được sinh ra tại nguyên quán , nhưng con tôi được sinh ra một địa điểm cách xa đất tổ. Giăng 3:3 chép chúng ta có nguyên quán trên thiên đàng và được sinh ra trên đất: "Đức Chúa Jêsus đáp: “Thật, Ta bảo thật ngươi, nếu một người không được sinh lại, thì không thể thấy vương quốc Đức Chúa Trời"--Nguyên văn của chữ "sinh lại" là "be born from above"--sinh ra từ trên cao. Tín đồ có quốc tịch trên thiên đàng (Phi lip 3:21) được sinh ra trong trần gian, là lữ khách và kiều dân trên đất. Tín đồ đang trở về quê hương của mình là thiên đàng như ba cha con của Áp-ra ham trông mong." Nhưng chúng ta là công dân (quốc tịch chúng ta- citizenship) trên trời; từ nơi ấy, chúng ta trông đợi Chúa và Cứu Chúa là Đức Chúa Jêsus Christ" (Philip 3:20).
Trong Đức Thánh Linh và qua sự cứu rỗi, chúng ta được sinh ra trên mặt đất nhưng quê hương chúng ta là thiên đàng. Chúng ta là lữ khách, không thuộc về thế giới nầy, nhưng đang trên hành trình về quê hương yêu dấu là thành thánh trong thiên đàng.
4. Cư dân thiên đàng-
Mathio 13:48 chép. "Khi ấy, những người công chính sẽ tỏa sáng như mặt trời trong vương quốc của Cha mình"- Lu ca 19:17 chép -"Chủ bảo: ‘Hỡi đầy tớ ngay lành của ta, được lắm; vì ngươi đã trung tín trong việc rất nhỏ, ngươi sẽ được cai quản mười thành" .Khải thị 2:26-27- "Người nào thắng và giữ các công việc của Ta cho đến cuối cùng thì Ta sẽ ban cho người ấy thẩm quyền trên các nước-, người ấy sẽ cai trị các nước bằng một cây gậy sắt, và đập vỡ chúng như đồ gốm, cũng như Ta đã nhận thẩm quyền ấy từ Cha Ta".
Sau khi Chúa tái lâm, tín đồ có thân thể phục sinh vinh hiển, có khả năng cư trú trên thiên đàng. Khi ở trên thiên đàng thì các tín đồ là nô lệ, là đầy tớ ngày đêm thờ lạy Đức Chúa Trời-- Khải thị 22: 3-4- "và các đầy tớ Ngài sẽ phục vụ Ngài. Họ sẽ được thấy mặt Ngài, và danh Ngài sẽ ở trên trán họ. Đêm sẽ không còn nữa và người ta không còn cần đến ánh sáng đèn hay mặt trời, vì Chúa là Đức Chúa Trời sẽ chiếu sáng họ. Và họ sẽ trị vì đời đời".
Thiên đàng là nhà ở của tín đồ. Tín đồ dù còn được phân biệt là con trai con gái của Chúa, nhưng họ không lập gia đình. Thiên đàng là linh giới, tín đồ phải xuống trái đất để thay mặt Chúa trì vì trên các dân trên trái đất đến đời đời.
Minh Khải-