-
1. Theo 3 Giăng câu 12: "Mọi người đều làm chứng tốt cho Đê-mê-triu, và chính lẽ thật cũng chứng cho; chúng tôi cũng làm chứng riêng cho người, anh biết rằng lời chứng của chúng ta là hiệp với lẽ thật."; cho thấy ông Đê- mê-triu là người:
• Được nhiều người biết đến "mọi người".
• Được mọi người có lời chứng tốt — có tiếng tốt trong vòng các Hội Thánh thời bấy giờ.
• Được chính lẽ thật làm chứng — Có đời sống tốt, ăn ở phù hợp với Phúc âm.
• Điều đó cho thấy ông Đê-mê-triu này là một người chân thật và đáng tin cậy.
2. Theo Công vụ 19:21-41; cho thấy ông Đê-mê-triu này là:
• Thợ bạc.
• Chuyên làm những điện thờ nữ thần Đi-anh bằng bạc; thần tình yêu và thịnh vượng của người Hy-lạp. Công việc này đem lại rất nhiều lợi nhuận cho ông và những người thợ bạc tại đây (câu 25).
Trong khi đó, Sứ đồ Phao-lô ra sức truyền rao sự cứu rỗi của Chúa Giê-xu, nói cho mọi người biết các thần tượng làm bởi tay người không phải là thần. Ảnh hưởng của đạo Chúa khiến nhiều người tại thành Ê-phê-sô và cả cõi A-si ăn năn, từ bỏ thần tượng, và tin nhận Chúa Giê-xu (câu 26).
Nhận thức mối nguy cơ thất thu của mình, ông Đê-mê-triu tập trung những thợ bạc, chỉ cho họ thấy viễn cảnh bị thất nghiệp khi dân thành Ê-phê-sô nghe Sứ đồ Phao-lô giảng và tin nhận Chúa Giê-xu. Ông Đê-mê-triu dùng nhiều lời lẽ kích động, nên nhóm thợ bạc nổi giận và hô lớn: "Lớn thay là nữ thần Đi-anh của người Ê-phê-sô!"(câu 28). Họ xuống đường khiến cả thành rối loạn, rồi chạy ùa vào nhà hát, kéo theo ông Gai-út và ông A-ri-tạc là hai bạn của Sứ đồ Phao-lô. Không để hai bạn chịu liên lụy, Sứ đồ Phao-lô muốn đi ra trước dân chúng nhưng các môn đệ và vài lãnh đạo là bạn của Sứ đồ Phao-lô ở A-si can ngăn, họ sợ tính mạng ông bị đe dọa. Khi ông A-léc-xan-đơ ra hiệu để bào chữa, đám đông nhận ra ông là người Do Thái thì hô to suốt hai giờ đồng hồ: "Lớn thay là nữ thần Đi-anh của người Ê-phê-sô!" (câu 34). Cuối cùng, ông thư ký thành phố lên tiếng trấn an đám đông, ông khẳng định sự linh thiêng của vị nữ thần mà mọi người ở khắp Á châu đều biết. Ông tuyên bố: Ông Phao-lô và các bạn không trộm cắp vật thánh cũng không phạm thánh hay lộng ngôn với nữ thần (câu 37), nếu ông Đê-mê-triu và các thợ bạc muốn kiện cáo thì xuống tòa án gặp quan trấn thủ. Ông cảnh báo đám đông có thể bị truy tố về việc làm náo loạn. Sau đó ông giải tán họ.
Căn cứ vào 2 phân đoạn Kinh Thánh trên cho thấy 2 nhân vật này có lẽ là 2 người khác nhau, có cái tên giống nhau