-
Blessed are the poor in spirit… —Matthew 5:3
Phúc thay cho ai nghèo khó trong tâm linh... –Ma-thi-ơ 5: 3
-
Bạn hãy cảnh giác với những suy nghĩ về Chúa chúng ta chỉ là một giáo sư. Nếu Giêsu Christ chỉ là một giáo sư, thì tất cả những gì Ngài có thể làm là làm cho tôi vỡ mộng bằng cách thiết lập một tiêu chuẩn trước mặt tôi, mà tôi không thể đạt được. Đỉnh điểm trong bài giảng trên núi được giới thiệu cho tôi là một lý tưởng cao cả mà tôi không thể nào với đến. Tôi sẽ hạnh phúc hơn nếu tôi không bao giờ biết điều đó. Những điều gì tốt mà tôi nghe được là những gì tôi không bao giờ có thể có được- --thí dụ "trong sạch trong tấm lòng" (Math. 5:

, hoặc những lời dạy tôi phải làm nhiều hơn nhiệm vụ của minh, hoặc là hoàn toàn tận hiến cho Đức Chúa Trời.
Tôi phải biết Giêsu Christ là Đấng Cứu Rỗi của tôi trước khi lời dạy dỗ của Ngài có bất kỳ ý nghĩa nào đối với tôi khác hơn là một lý tưởng cao cả mà chỉ đưa tôi đến sự tuyệt vọng, vì không thể thực hiện được lời Ngài dạy dỗ. Nhưng khi tôi được Linh của Đức Chúa Trời sinh ra một lần nữa, tôi biết rằng Giêsu Christ đã không đến chỉ để dạy dỗ- Ngài đã đến để làm cho tôi trở thành những gì Ngài dạy tôi nên làm. Sự cứu chuộc có nghĩa là Chúa Giêsu có thể đặt bên trong bất cứ ai đó, cùng bản chất mà đang cai trị cuộc sống riêng của Ngài, và tất cả các tiêu chuẩn của Đức Chúa Trời ban cho chúng ta được dựa trên bản chất đó.
Giáo huấn của Bài Giảng Trên Núi tạo ra một cảm giác tuyệt vọng trong con người thiên nhiên --chính xác với những gì Chúa Giêsu ngụ ý phải làm. Đang khi chúng ta có một số ý tưởng tự biện minh rằng mình có thể thực hiện lời dạy dỗ của Chúa chúng ta, Đức Chúa Trời sẽ cho phép chúng ta tiếp tục cho đến khi chúng ta phơi bày sự thiếu hiểu biết của mình bởi vấp phải một số trở ngại trong cách cư xử của chúng ta. Chỉ khi đó chúng ta sẵn sàng đến với Ngài như kẻ nghèo khổ và tiếp nhận được điều gì đó từ Ngài. "Phúc thay ai nghèo khó trong tâm linh...". Đây là nguyên tắc đầu tiên trong vương quốc của Đức Chúa Trời.
Nền tảng cơ bản của vương quốc Giêsu Christ là nghèo, không có tài sản; không đưa ra quyết định đối với Chúa Giêsu, nhưng có một cảm giác vô vọng tuyệt đối mà cuối cùng chúng ta cũng thừa nhận, “Chúa ơi, tôi thậm chí không thể bắt đầu làm điều đó". Sau đó, Chúa Giêsu nói: "Phúc cho các ngươi..." (Math. 5:11). Đây là cánh cửa vào vương quốc, thế mà thật quá lâu để chúng ta tin rằng mình đang thực sự nghèo nàn! Sự hiểu biết về cái đói nghèo của chúng ta là những gì mang chúng ta đến vị trí thích hợp, nơi Giêsu Christ hoàn thành công việc của Ngài trong chúng ta