Con có ra chi Chúa chọn lựa,
Cùng Giô-suê một lứa như nhau,
Cho con thoát chết khổ sầu,
Trên sa mạc cháy dãi dầu nhiều năm.
.
Bạn con như thân nhân, quan chức,
Phái Giu-đa sung túc thể nào,
Thành người thiên cổ làm sao,
Trên đường lang bạt khổ sầu đồng hoang!
-
Họ từng ghét ganh, đàn áp mãi,
Khi hai con từng trải ơn Ngài,
Niềm tin khác hẳn họ thay,
Cô lập, chận đứng đường dài của con.
.
Sáu trăm ngàn đành chôn mồ chết,
Họ phản Ngài, khác biệt chúng con,
Tám lăm tuổi sức khỏe còn,
Con chinh phục núi Hếp-rôn lạ kì.
.
Gẫm bốn chục năm đi trên cát,
Lắm con người hằn học nhìn con,
Con còn sống, họ chẳng còn,
Ơn thương xót Chúa, hồn con phụng thờ.
Minh Khải-Giô suê 14:6-14.
(Trích tập thơ Khải Đạo).