Mathio 25:25-27, “Jêsus bèn gọi họ đến mà phán rằng: "Các ngươi biết rằng các vua chúa dân ngoại bang đều chủ trị họ, và các quan lớn đều cầm quyền trên họ. Song trong các ngươi thì không phải như vậy đâu; trái lại, hễ ai muốn làm lớn trong các ngươi thì phải làm tôi tớ (minister) của các ngươi, còn hễ ai trong các ngươi muốn làm đầu thì phải làm tôi mọi (slave) các ngươi”
Về một mặt Martin Luther nói, “nếu bạn không được Chúa kêu gọi, hãy chạy trốn chức vụ chăn chiên như trốn lửa địa ngục”. Nhưng mặt khác, Phao-lô nói, “Ví bằng có ai mong ước được chức giám mục, ấy là ao ước một việc tốt đẹp; lời đó đáng tin lắm” (1 Tim. 3:1). Tôi e sợ rằng còn nhiều thánh đồ chưa sáng tỏ về chức vụ chăn chiên nầy.
Chúa Jesus đã phán dạy về chức chăn chiên trong mấy câu Kinh thánh ghi trên đây. Có chức năng hai diện, có hai sự đòi hỏi trên người chăn chiên, nếu không đủ điều kiện, tôi khuyên bạn nên chạy trốn chức vụ đó đi:
1. “Phải làm tôi tớ các ngươi”:
Theo Tân ước Hi lạp, chữ “tôi tớ” ở đây là diakonos, Anh văn là minister—người cấp dưỡng, anh nuôi, người cung cấp. Nhiều người hiểu sai chữ minister đây là “chủ tọa”, là “quản nhiệm” hay “bộ trưởng” ngụ ý “nhân vật có quyền lực”.
Trong 1 Tim. 4:6, Phao-lô dặn con thuộc linh của mình là Ti-mô-thê, trước khi ông ra đi, là Timothe phải làm người cung cấp Jesus Christ cho hội thánh. Trong Giăng 21:15-17, Chúa cũng căn dặn Phi-e-rơ “” hãy cho chiên ta ăn”.
Bạn là người chăn chiên? Cám ơn Chúa. Nhưng bạn có khả năng nuôi dân Chúa bằng thức ăn tươi mới mà Chúa thường ban hằng ngày hoặc hằng tuần cho bạn qua việc đọc Kinh thánh trực tiếp không? Tác giả Kinh thánh là Chúa có nói gì với bạn mỗi ngày? Hay bạn dùng đồ hộp do các vĩ nhân khác sản xuất hàng lọat để nuôi bầy của Chúa.
Theo sự quan sát của tôi và một số người khác, rất ít có người có khả năng cấp dưỡng lời hằng sống tươi mới mà Chúa ban cho họ từ Kinh thánh vào mỗi tuần. Họ chỉ vay mượn, đọc sách, sưu tầm tư liệu giải kinh, rồi soạn lại thành bài giảng khô khan, nặng nề cho hội thánh nghe, như ma na quá cử, một bài giảng văn tự chết, mà họ không hề kinh nghiệm, vui hưởng trong đó. Đó là thảm trạng của bầy chiên đang chịu đựng ngày nay—không được nuôi bằng thức ăn tươi mới cập nhật theo Chúa.
2. “Phải làm nô lệ các ngươi”:
Chữ nô lệ (tôi mọi) đây là doulos, tiếng Anh là slave. Danh từ “tôi mọi” nầy đã trở thành cái mark thời thượng, một danh hiệu rỗng tuếch, để khoe khoang, để che đậy lối hành xử áp chế dân Chúa, của nhiều loại người ngày nay, trong hội thánh. Bạn hiểu chữ “tôi mọi” ra sao? Theo ý nghĩa của thời Phi-e-rơ sống, đó là hạng loại người không có quyền công dân, không có quyền lợi gì cả, sinh mạng nằm trong tay chủ, không được phép đòi hỏi bất cứ điều gì, quanh năm chỉ mãi miết hầu việc, phục dịch, hầu bàn…Bạn có sống nếp sống đó trước mặt hội thánh mà bạn chăn nuôi chưa? Tôi không tin có ai sống như vậy!?
Kết Luận:
Phi-e-rơ rất am hiểu lời từ miệng Chúa phán với ông và các sứ đồ khác trong Mathio 20:25-27, nên khi đã cao tuổi, ông còn nhắc nhở các bậc chăn chiên bằng những lời thấm thía, thực nghiệm như sau: “Hãy chăn bầy của Đức Chúa Trời ở giữa anh em, theo ý Đức Chúa Trời mà coi sóc, chẳng phải bởi ép buộc, bèn là bởi tình nguyện; cũng chẳng phải vì lợi đê hèn, bèn là vì sẵn lòng; cũng chẳng phải là chủ trị cơ nghiệp đã chia cho anh em, bèn để làm gương mẫu cho bầy. Khi Đấng chăn chiên trưởng hiện ra, thì anh em sẽ nhận được mão miện vinh hiển chẳng hề tàn héo. Cũng vậy, hỡi kẻ trẻ tuổi, hãy thuận phục kẻ lớn tuổi. Phải, hết thảy anh em hãy mặc lấy sự khiêm nhường mà hầu việc lẫn nhau, vì “Đức Chúa Trời chống trả kẻ kiêu ngạo, nhưng ban ơn cho kẻ khiêm nhường.”(1 Phi. 5: 2-5):- Có 5 điểm:
- Tình nguyện chăn bầy theo ý muốn Đức Chúa Trời.
- Không vì lợi lộc đê hèn—đừng tham ô nha bạn.
- Không chủ trị (vận dụng quyền lãnh chúa) trên cơ nghiệp của Chúa.
- Làm gương mẫu cho cả bầy, vì người chăn phải đi trước bầy chiên.
- Người chăn trẻ tuổi phải thuận phục vị mục tử cao niên, chớ không lật đổ các bậc tiền bối.
Bạn ơi, bạn có đủ điều kiên như trên không?
Minh Khải-