Khi ai đó thể hiện sức nhẫn nại tuyệt vời qua tất cả các loại thử thách, phiền toái hoặc khiêu khích, chúng ta nói rằng người đó đã có “sự nhẫn nại của Gióp” . Một thành ngữ được áp dụng cho những người kiên trì lớn lao khi đối mặt với những khó khăn quá lớn. Thành ngữ này có nguồn gốc từ Gia-cơ 5: 10 -11: “Hỡi anh em, hãy lấy các tiên tri đã nhơn danh Chúa mà nói làm gương mẫu về sự chịu khổ và kiên nhẫn. Kìa, chúng ta gọi kẻ đã nhẫn nại kia là có phước. Anh em đã nghe về sự nhẫn nại của Gióp, cũng đã thấy sự kết cuộc của Chúa ban cho người, thể nào Chúa đầy lòng từ bi thương xót”.
Trong số nhiều ví dụ về sự kiên nhẫn của Cựu Ước, Gióp được chọn làm minh họa chính. Anh ấy là tấm gương của một người kiên nhẫn. Có nhiều lý do tại sao điều này phải là trường hợp của Gióp.
Sự kiên nhẫn của ông Gióp nổi bật bởi vì câu chuyện về ông Gióp là cực kỳ có nhiều đau khổ mà anh ấy phải chịu đựng. Ông Gióp mất tất cả con cái và sự giàu có của anh ta trong một ngày. Sau đó, anh ta được bao phủ trong những vết loét đau đớn, và vợ anh ta không có lời nâng đỡ anh ta , cô đã khuyến khích anh ta từ bỏ, nguyền rủa Chúa và chết (Gióp 2: 9). Khi Gióp có ba người bạn đến an ủi anh ta, họ thậm chí không thể nhận ra anh ta từ xa (Gióp 2:12). Thêm vào nỗi đau của Gióp, bạn bè của anh ta đã buộc tội anh ta đã làm sai quấy và đổ lỗi cho những rắc rối của anh ta trong trái tim không ăn năn của anh ta. Thông qua tất cả, Gióp kiên nhẫn chịu đựng (Gióp 2:10).
Gia-cơ đã sử dụng ông Gióp như một ví dụ điển hình cho sự kiên nhẫn trong đau khổ vì những gì có thể có trong kho dành cho độc giả của Gia-cơ. Vào thời điểm thư của Gia-cơ được viết ra, Ê-tiên đã bị giết như là vị tử đạo Cơ Đốc giáo đầu tiên (Công vụ 6 -7). Các Cơ Đốc nhân gốc Do Thái đã chạy trốn khỏi Jerusalem để được an toàn (Công vụ 8: 1). Sau-lơ đã bắt các Cơ Đốc nhân ở Giê-ru-sa-lem (Công vụ 9). Đến Công vụ 12 (khoảng năm 42 sau Công nguyên), sứ đồ Gia-cơ (không phải là tác giả của thư tín Gia cơ) đã bị giết và Phi-e-rơ hầu như không thoát khỏi cái chết.Gia-cơ đã viết thư tín của mình vào khoảng giữa 44 và 49; đó là một thời kỳ khó khăn, và hội thánh đầu tiên phải đối mặt với nhiều cuộc đàn áp. Các tín đồ đang cần sức nhẫn nại.
Với nhiều hình thức đau khổ mà những Cơ đốc nhân đầu tiên này phải đối mặt, điều quan trọng cần được nhắc nhở là họ, giống như Gióp, đã không làm gì để đáng phải chịu sự đau khổ của họ mà phải kiên nhẫn chịu đựng vì Đấng Christ. Giống như Gióp phải đối mặt với nhiều cuộc đấu tranh, họ sẽ phải đối mặt với khó khăn khi sống vì Chúa. Đây là một trong những chủ đề chính của Gia-cơ (1: 2 -4, 12 -15; 5: 7-13).
Tuy nhiên, ngày nay, sự kiên nhẫn của Gióp phục vụ như một nguồn cảm hứng cho các Cơ đốc nhân phải đối mặt với thời gian đấu tranh và đau khổ. Bất kể điều gì xảy ra, chúng ta được kêu gọi làm theo gương mẫu của Gióp khi chúng ta kiên nhẫn chịu đựng phục vụ và thờ phượng Chúa, nhớ rằng Chúa của chúng ta là một Đấng đầy lòng trắc ẩn và thương xót (Gia-cơ 5:11