Sáng thế ký 6: 1-6, "Vả, khi loài người khởi thêm nhiều trên mặt đất, và khi loài người đã sanh được con gái rồi, các con trai của Đức Chúa Trời thấy con gái loài người tốt đẹp, bèn cưới người nào vừa lòng mình mà làm vợ. Đức Giê-hô-va phán rằng: Thần ta sẽ chẳng hằng ở trong loài người luôn; trong điều lầm lạc, loài người chỉ là xác thịt; đời người sẽ là một trăm hai mươi năm mà thôi. Đời đó và đời sau, có người cao lớn trên mặt đất, vì con trai Đức Chúa Trời ăn ở cùng con gái loài người mà sanh con cái; ấy những người mạnh dạn ngày xưa là tay anh hùng có danh. Đức Giê-hô-va thấy sự hung ác của loài người trên mặt đất rất nhiều, và các ý tưởng của lòng họ chỉ là xấu luôn; thì tự trách đã dựng nên loài người trên mặt đất, và buồn rầu trong lòng".
“Các con trai của Đức Chúa Trời” trong phân đoạn này ngụ ý những ai? Điều này có nghĩa là những người tin Chúa (hoặc "dòng Sết") đã kết giao với những người không tin (hoặc "dòng Ca-in") phải không?
--Quan điểm này có vấn đề:
Tại sao chỉ là những người đàn ông không chung thủy?
Có phải những người phụ nữ tin kính đều xấu xí để đàn ông (“các con trai của Đức Chúa Trời”) muốn lấy họ không?
Liệu con người thời đó có thể phân biệt được điều này giữa "người tin" và "người không tin" trong "giai đoạn đầu" sự mặc khải của Đức Chúa Trời không?
Vào thời điểm đó, có lời chỉ dẫn nào tương tự của Đức Chúa Trời cấm kết hôn giữa một số người nam và người nữ nào đó không?
Tại sao sự hợp nhất giữa những người tin và không tin (điều đáng buồn là vẫn tồn tại cho đến ngày nay) lại tạo ra những người khổng lồ?
Đó là về các thiên thần thì rõ ràng hơn:
Thành ngữ "các con trai của Đức Chúa Trời" (tức là cách diễn đạt này) trong Cựu Ước luôn dùng để chỉ các thiên thần (Sáng thế ký 6: 2,4; Gióp 1: 6; Gióp 2: 1; Gióp 38: 7).
Kinh thánh Tân ước nói về các thiên sứ đã không giữ tình trạng ban đầu mà rời khỏi nơi ở của mình (Giu-đe 6). Vì Giu-đe đang "nhắc nhở" các độc giả (câu 5) nên ông phải có một tài liệu tham khảo Cựu Ước. Và đó là nơi Sáng thế ký 6 hoàn toàn phù hợp. Người dân Sô-đôm đã phá vỡ ranh giới giữa con người và con thú và những thiên thần này đã phá vỡ ranh giới giữa thiên thần và con người.
Sứ đồ Phi-e-rơ cũng nói về các thiên thần đã phạm tội một cách đặc biệt và do đó - trái ngược với các thiên thần sa ngã khác chung với Lucifer (Khài. 12:4) - đã bị Đức Chúa Trời ném xuống vực sâu nhất. Ông ta đề cập đến điều này ngay trước khi quay sang Nô-ê và cơn lũ lụt (2 Phi 2: 4). Điều này phù hợp với tường thuật trong sách đầu tiên của Môi-se, nơi trước hết là "các con trai của Đức Chúa Trời" được nói đến và ngay sau đó là nói về Nô-ê và trận lụt (Sáng 6,8).
Tất nhiên điều bí ẩn là khi những sinh vật không phân biệt giới tính bị thu hút bởi "con gái của loài ngừi" và sau đó thậm chí tìm cơ hội để hợp nhất với họ. Nhưng Kinh thánh gợi ý suy nghĩ đó. Và chúng ta không có gì ngoài Kinh thánh về các thiên thần. Khi nói đến động vật, chúng ta có kiến thức khoa học, nhưng khi nói đến thiên thần, chúng ta chỉ có những gì đã được tiết lộ cho chúng ta. Đó là những gì chúng ta muốn bám vào và đó là những gì chúng ta muốn chiếm giữ bản thân mình.
Gerrid Setzer