Bão tố và tiếng thì thầm-
Gióp 38: 1; 1 Các Vua 19: 11-12
Gióp 38: 1: "Bấy giờ, từ giữa cơn gió trốt, Đức Chúa Trời đáp cùng Gióp rằng:..." Đức Chúa Trời phán với Gióp trong cơn bão. Đó hẳn là một cơn bão theo nghĩa đen đã thổi rất nhiều qua lỗ tai của Gióp và những người bạn của ông. Cơn bão này nhắc nhở Gióp về quyền năng và sức mạnh của Đức Chúa Trời.
Và điều đó rất cần thiết đối với Gióp, vì trong các bài phát biểu của mình, ông muốn đưa Đức Chúa Trời vĩ đại, vị quan xét xử của tất cả, tới bến. Gióp phải được làm cho ngậm miệng trước Đấng Công Chính.
Với Ê-li thì khác. Ông không chống lại Đức Chúa Trời, nhưng chống lại dân của Đức Chúa Trời trong I Các Vua 19. Ê-li-sê rất thích nhìn thấy một cơn cuồng phong của sự phán xét quét qua những người bất trung. Đức Chúa Trời lẽ ra đã có một khởi đầu mới với ông, người trung thành duy nhất, như Ngài đã ban cho Môi-se vài trăm năm trước đó (ở cùng một nơi!) ...
Nhưng khi cơn bão tố đến, Đức Chúa Trời không ở trong cơn bão (1 Các Vua 19, 11). Chúa đã tỏ mình ra trong tiếng thì thầm nhỏ nhẹ nói về ân điển của Đức Chúa Trời (I Các Vua 19:12). Chính ân điển đó đã hoạt động ở giữa dân chúng, và Ê-li rất cần ghi nhớ ân điển đó, kẻo lại tố cáo dân của Đức Chúa Trời.
Bạn có cãi nhau với Chúa không? Sau đó hãy nghĩ đến cơn bão. Bạn có cãi vã với dân của Đức Chúa Trời không? Rồi hãy nghĩ đến tiếng gió thì thầm nhẹ nhàng.