2 Ti-mô-thê 4: 16-17, "Khi ta binh vực mình lần thứ nhứt, chẳng có ai giúp đỡ; hết thảy đều lìa bỏ ta. Nguyền xin điều đó đừng đổ tội về họ! Nhưng Chúa đã giúp đỡ ta và thêm sức cho ta, hầu cho Tin lành bởi ta được rao truyền đầy dẫy, để hết thảy dân ngoại đều nghe; ta lại đã được cứu khỏi hàm sư tử"
Có bạn bè là điều rất quý giá và đẹp đẽ. Nhưng chúng ta cũng biết rằng tình bạn của chúng ta không hoàn hảo. Đôi khi chúng ta phải cảm nhận điều này một cách rõ ràng: chúng ta bị thất vọng bởi bạn bè của chúng ta. Khi điều này xảy ra trong những ngày khốn cùng, nó đặc biệt đau đớn.
Ông Gióp có ba người bạn. Khi đau buồn ập đến với anh, họ từ xa đến để an ủi anh. Họ khóc thương Gióp và ngồi trước mặt ông không nói một lời trong suốt bảy ngày. Nhưng sau khi Gióp bắt đầu nói về nỗi đau khổ của mình, họ đã trả lời ông theo cách khiến ông vô cùng đau lòng. Những lời buộc tội của ba ông bạn đến với anh ta đến nỗi cuối cùng anh ta phải nói: "Bạn bè của tôi là những kẻ nhạo báng tôi" (Gióp 16:20).
Khi Đa-vít chạy trốn khỏi Sau-lơ, xung quanh ông là một vòng tròn những người bạn trung thành, những người luôn sát cánh bên ông. Nhưng sau đó Đa-vít đã thất bại, và kết quả là các thành viên trong gia đình bạn bè của anh đã bị bắt làm tù binh. Bây giờ họ nói về việc ném đá Đa-vít.
Và điều đó xảy ra với Chúa của chúng ta như thế nào? Người đã gọi các môn đệ là bạn bè của mình phải thấy rằng họ đã bỏ mặc Ngài khi Chúa bị bắt làm tù binh. Vào thời điểm quan trọng đó, họ đã trốn đi và đơn giản là để lại Thầy của họ đang đứng một mình.
Có lẽ trong số độc giả ở đây có người bị bạn bè làm cho thất vọng. Làm gì bây giờ? Sự cam chịu, cay đắng? Không, những Cơ đốc nhân chúng ta có một Đấng sẽ không bao giờ làm chúng ta thất vọng! Đây cũng là kinh nghiệm của sứ đồ Phao-lô. Khi anh ta phải trả lời trước tòa an sê sa, không ai đứng bên cạnh anh ta - nhưng anh ta đã có thể cảm nghiệm được sự gần gũi và giúp đỡ của Chúa. Chúng tôi cũng muốn dựa vào Chúa thành tín này!
Gerrid Setzer