Hê 2: 9, "Nhưng Đức Chúa Jêsus nầy, mà đã ở dưới các thiên-sứ một chút, chúng ta thấy Ngài, vì sự chết Ngài đã chịu được đội mão triều vinh-hiển tôn-trọng"
Khi Chúa Jêsus lên trời, các môn đồ theo dõi cho đến khi có một đám mây đưa Ngài "khuất tầm mắt" họ (Công vụ 1: 9). Những gì xảy ra tiếp theo trên thiên đàng đã khuất tầm nhìn của họ và cũng không kém phần sự thật. Đó là một khoảnh khắc tuyệt vời. Thiên đàng chấp nhận Ngài. Lần đầu tiên một người được ở trên trời về mặt vật lý. Do đó, nơi này sẵn sàng cho tất cả những ai một ngày nào đó sẽ theo Chúa về quê hương trên trời của Ngài . Chúa sẽ được Đức Chúa Trời đón về trời sau khi công việc hoàn thành (Hê. 5:10). Đức Chúa Trời đặt Ngài bên hữu (Thi.110 : 1-) và xức dầu vui mừng cho Ngài (Thi. 45: -8-). Ngài chế phục mọi sự dưới chân mình (Eph 1:22) và làm cho Ngài trở thành “Chúa và là Đấng Christ” (Công' 2:36).
Như tôi đã nói, chính mắt của các môn đệ không thấy cảnh tượng này trên thiên đàng. Nhưng con mắt đức tin nhìn thấy “Chúa Giê-su, hạ mình xuống dưới các thiên sứ một chút vì chịu sự chết đau khổ, được đăng quang vinh quang và vinh dự” (Hê-bơ-rơ 2: 9).
Nhưng điều làm tâm hồn chúng ta cảm động nhất là được nghe chính Chúa Giê-su nói về khoảnh khắc này. Không lâu trước khi lên đường đến đồi Gô-gô-tha, ông đã nói với các môn đệ: "Ta lìa thế giới mà về cùng Cha" (Giăng 16:28). Và với cha mình, Ngài nói trong lời cầu nguyện của mình: "Con về cùng Cha " (Giăng 17:13 Thật là một biểu hiện của niềm vui thần thượng trong những lời này. Chúa Jêsus trông đợi giây phút này biết bao. Chẳng phải Ngài cũng chịu đựng thập tự giá vì niềm vui đến trước mặt mình (Hệ 12: 2) sao? Và tất cả những ai yêu mến Người đều vui mừng nghĩ đến việc người con trở về với cha mình .Giang 14:28--Các ngươi từng nghe ta nói rằng: Ta đi, và ta trở lại cùng các ngươi. Nếu các ngươi yêu-mến ta, thì sẽ vui-mừng về điều ta đi đến cùng Cha, bởi vì Cha tôn-trọng hơn ta".