"CẢ KINH THÁNH LÀ BỞI ĐỨC CHÚA TRỜI SOI DẪN ... HẦU CHO NGƯỜI THUỘC VỀ ĐỨC CHÚA TRỜI ĐƯỢC TRỌN VẸN VÀ SẮM SẴN ĐỂ LÀM MỌI VIỆC LÀNH"
II Timothy 3:16a, 17
  

HỘI TRUYỀN GIÁO PHÚC ÂM VIỆT NAM
(Vietnamese Full Gospel Missions)
TRƯỜNG KINH THÁNH TẠI GIA
(Home Bible School) www.HomeBibleSchoolVietnam.com

Học Báo:
"SỨ GIẢ TÌNH YÊU"

(The Love Ambassadors)
P.O.Box 565, Westminster, CA 92684-USA
Email: VNFGMissions@Yahoo.com

TIẾNG NÓI CHÂN LÝ
(The Voice of Truth)
www.TiengNoiChanLy.com
HỘI THÁNH PHÚC ÂM VIỆT NAM
tại Westminster
(Vietnamese Full Gospel Church)
14381 Magnolia Ave. Westminster, CA 92683-USA
ĐỘC QUYỀN PHIÊN DỊCH VÀ PHỔ DỤNG
© 1979, 1996 GLOBAL YOUTH EVANGELISM
P.O. Box 1019, Orland, CA 95963 - USA
(Giữ bản quyền. Cấm in sao lại từng phần hay toàn bản dưới mọi hình thức hoặc bằng mọi phương tiện).

  

THỐNG KÊ

Đã truy cập:6855047
Đang truy cập:133

Đảng Ni-cô-la là gì?

 
 
1) Thái độ của Đấng Christ với Đảng Ni-cô-la:
Trong Khải Huyền 2, có hai câu Kinh Thánh nói đến đảng Ni-cô-la.
„Nhưng ngươi có điều nầy khá, là ngươi ghét những việc làm của đảng Ni-cô-la, mà Ta cũng ghét nữa“ (câu 6)
„Ngươi lại cũng có những kẻ theo sự dạy dỗ của đảng Ni-cô-la. Vậy, hãy ăn năn đi, nếu không,Ta sẽ đến với ngươi nhanh chóng, lấy thanh gươm ở miệng Ta mà giao chiến cùng chúng nó“ (câu 15-16).
Hai câu này là của chính Đấng Christ. Ngài không chỉ ghét đảng Ni-cô-la mà còn muốn dùng thanh gươm của miệng Ngài để giao chiến với họ nữa. Khải Huyền 19:12-15 có mô tả cảnh Đấng Chrirst cưỡi ngựa bạch ra chiến đấu với quân đội của Kẻ chống Đấng Christ và vua các nước, Ngài cũng dùng thanh gươm ở miệng Ngài: „Mắt Ngài như ngọn lửa… Ngài mặc áo nhúng trong huyết… Có một lưỡi gươm bén ở miệng Ngài ra, Ngài sẽ lấy nó mà đánh các dân... Ngài giày đạp thùng rượu cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời toàn năng“. Thật khủng khiếp! Vậy đảng Ni-cô-la là gì mà Đấng Christ phải nổi cơn thịnh nộ như vậy?
2) Nghĩa của đảng Ni-cô-la
Trong Kinh Thánh không có ai tên là Ni-cô-la cả. Chữ “Ni-cô-la” trong tiếng Hy Lạp bao gồm hai từ “Ni-cô” (cai trị) và “la” (dân). Nhóm Ni-cô-la là một nhóm người cai trị trên dân của Đức Chúa Trời, đó chính là hàng giáo phẩm. Câu Kinh Thánh này cho biết Chúa rất ghét hàng giáo phẩm, nghĩa là ghét hệ thống mục sư, linh mục. Tại sao Chúa ghét họ? Vì họ dám thay thế vị trí làm thầy, làm lãnh đạo, làm cha của Chúa và đã làm dân của Đức Chúa Trời bị lệ thuộc vào họ. Nếu bạn không tin điều này, bạn có thể đến gặp Chúa để hỏi.
3) Tội lỗi của đảng Ni-cô-la
Hàng giáo phẩm đã tạo nên một giai cấp trung gian giữa Đức Chúa Trời và dân của Ngài. Các linh mục, mục sư tự xem mình là thầy tế lễ, những người còn lại chỉ là dân thường thôi. Điều này trái hoàn toàn với Kinh Thánh. Trong Tân Ước, thì tất cả Cơ Đốc nhân đều là thầy tế lễ. Phi-e-rơ viết cho những tín đồ trong Hội Thánh: „anh em cũng như đá sống, được xây nên nhà thuộc linh, làm chức tế lễ thánh“ (1.Phi-e-rơ 2:5), „Nhưng anh em là .. chức thầy tế lễ nhà vua“ (câu 9). Có nghĩa là tất cả Cơ Đốc nhân phải là thầy tế lễ, phải phục vụ Đức Chúa Trời. Hơn nữa, Khải Huyền 1:6,5:9-10 cho chúng ta một định nghĩa về thầy tế lễ: Thầy tế lễ không phải là một người đi học thần học mà là người được chuộc bởi huyết của Đấng Christ, là tôi và bạn. Và chúng ta phải làm tròn nghĩa vụ và trách nhiệm của một thầy tế lễ: đứng trước Chúa, nghe tiếng Ngài, giảng Phúc Âm, làm báp-tem,.. Sách Công Vụ cho chúng ta thấy mọi tín đồ đều có thể làm tất cả công việc phục vụ Chúa chứ không chỉ các sứ đồ. Ví dụ An-na-nia đã nghe tiếng Chúa và đã gặp Phao-lô để làm báp-tem.
Ê-phê-sô 4:11-12 nói đến những sự phục vụ trong Hội Thánh, tiếc rằng từ phục vụ đã bị dịch sai thành từ „chức vụ“, từ „người chăn“ bị méo mó thành từ „mục sư“. Chúa ban các sứ đồ, người chăn,.. không nhằm mục đích để các tín đồ lệ thuộc hoàn toàn vào họ mà nhằm mục đích giúp đỡ các tín đồ phục vụ Chúa. Cái chuyện giai cấp hàng giáo phẩm „đóng phim“ từ tuần này sang tuần khác, còn tín đồ chỉ ngồi im nghe cả đời hoàn toàn không có trong Tân Ước. Kinh Thánh cho biết rằng cho Hội Thánh có nhiều người chăn. Khi tôi đến với Hội Thánh, thì các anh em khác chăn dắt tôi, dạy tôi các chạm được Chúa, đến với Chúa để nghe tiếng Ngài. Khi tự mình đến với Chúa rồi, tôi không phụ thuộc vào họ nữa mà tôi lại trở thành người chăn, giúp đỡ những người khác.
Các linh mục, mục sư đã tự nâng cao mình lên quá mức, xem mình là thầy, là cha của Cơ Đốc nhân. Thật ra trong Mt. 23:8, Chúa muốn tất cả Cơ Đốc nhân ngang hàng nhau, là anh em với nhau. Mục sư không chỉ bắt người ta gọi bằng thầy mà còn gọi bằng ông nữa, „ông mục sư“, vợ của mục sư thì được gọi một cách tôn kính là „bà mục sư“, con trai mục sư dù không dạy ai chữ nào cũng được gọi là „thầy“. Người lớn tuổi hơn mục sư cũng phải gọi như vậy. Vậy, đó có phải là anh em hay không? Trong 1.Cô-rinh-tô 1:12-17, 3:4-7, chúng ta có thể thấy thái độ của Phao-lô như thế nào khi người ta đề cao ông và nói ”Tôi thuộc về Phao-lô”. Phao-lô nói các sứ đồ chỉ là đầy tớ. Người trồng và người tưới chẳng là cái gì cả, chỉ có Đức Chúa Trời mới làm lớn lên. Không ai lại đi tôn kính đầy tớ.
Thay vì đến với người thầy Thánh Linh ở trong mỗi Cơ Đốc nhân, thì Cơ Đốc nhân lại bị lệ thuộc vào mục sư, linh mục. Thay vì đến với Chúa để hỏi thì người ta lại đến với mục sư, linh mục hoài. Giăng 14:26, Giăng 16:13, 1.Giăng 2:27, Ma-thi-ơ 23:8 cho biết rằng Thánh Linh phải là người thầy của chúng ta, dạy dỗ chúng ta mọi sự mà không ai dạy cả. Điều này phải là hiện thực của mỗi Cơ Đốc nhân.
Mục sư và linh mục còn phạm một tội nghiêm trọng nữa là tự xem mình là lãnh đạo của Hội Thánh. Ai là người lãnh đạo trong nhà thờ Tin Lành và Công Giáo? Thậm chí người ta còn lấy tên mục sư để gọi nhóm Tin Lành nữa, ví dụ “nhóm của mục sư X.”. Tôi từng chứng kiến cảnh khi mục sư bỏ đi, cả nhóm như rắn mất đầu, phải xin Chúa gửi cái đầu khác đến. Chúng ta có thể thấy rõ một điều là mục sư, linh mục quyết định mọi chuyện trong nhà thờ. Đó có phải là ý Đức Chúa Trời không? Cô-lô-se 1:18, Ê-phê-sô 5:23 cho chúng ta biết ý muốn của Đức Chúa Trời về người lãnh đạo của Hội Thánh: “Đấng Christ là đầu của thân thể, tức là đầu Hội thánh”. Chỉ có Đấng Christ mới đủ tư cách là người lãnh đạo Hội Thánh thôi. Nếu là Ngài thực sự là đầu Hội Thánh thì dù những người “quan trọng” bỏ đi, Hội Thánh cũng không bị rúng động và cũng không cần xin Chúa bổ nhiệm cái đầu khác đến. Giăng 10:16 cho biết rằng có nhiều chuồng chiên mà Chúa không phải là người chăn, và Chúa muốn mang chiên của Ngài về chuồng của Ngài, rồi chỉ có một bầy mà chính Ngài là người chăn.
4) Kết luận
Mỗi chúng ta cần được ánh sáng để nhận ra điều mà Chúa ghét, và chối bỏ hàng giáo phẩm. Mỗi chún g ta cần ý thức mình là thầy tế lễ của Đức Chúa Trời, có quyền đi gặp Ngài và phục vụ Ngài. Đừng để hàng giáo phẩm cướp quyền này khỏi chúng ta.
Trong Ma-thi-ơ 15:14, Chúa nói với hàng giáo phẩm: “Cứ để mặc họ; họ là những kẻ dẫn đường đui mù. Nếu người mù dẫn dắt người mù thì cả hai đều ngã xuống hố”. Nếu chúng ta chấp nhận và nghe theo hàng giáo phẩm thì chúng ta sẽ té xuống hố theo họ. Chỉ mình Chúa mới đủ tư cách là người dẫn đường của chúng ta mà thôi. Chúa muốn chúng ta theo Ngài vì chúng ta quen tiếng Ngài, quen biết Ngài và bước theo Ngài như trong Giăng 10.
 
 
Chúa Jesus phán cùng họ rằng: Mùa gặt thì lớn song con gặt thì ít. Vậy, hãy cầu nguyện Chúa mùa gặt sai con gặt đi vào mùa của Ngài".

Luke 10: 2