Math 24: 46; Lu-ca 12: 37; Mác 13: 35
Chúa quan tâm sâu sắc đến tình trạng thuộc linh của chúng ta khi Ngài đến để đưa chúng ta lên thiên đàng.--tỉnh thức hay ngủ? Chúng ta đang làm việc hay chúng ta mơ mộng? Đó là một câu hỏi lớn.
Tất nhiên: khi Chúa đến và lòng thương xót của Ngài dẫn chúng ta đến sự sống vĩnh cửu, lên thiên đàng, thì tất cả các Cơ đốc nhân chân chính sẽ đi với Ngài. Chúa Giê-su Christ cũng sẽ kéo chúng ta ra khỏi một khu phố khét tiếng vào ngày đó, và đưa chúng ta vào vinh quang của Ngài.
Nhưng chúng ta có muốn điều đó không? Đây có phải là một câu trả lời cho tình yêu của Chúa? Há chúng ta không được Ngài nhận thấy như những người đã chờ đợi Chúa? Chúa rất coi trọng điều này và chúng ta cũng muốn làm như vậy. Và vì chúng ta không biết khi nào Chúa đến, chúng ta phải và nên tập trung trái tim của mình vào Đấng ấy mỗi ngày.
“Phước cho đầy-tớ đó, khi chủ đến thấy làm như vậy! bận rộn [phân phát thức ăn thuộc linh]” (Math 24: 46).
“Phước cho những đầy-tớ ấy, khi chủ về thấy họ thức canh!” (Lu-ca 12:37).
“E cho người về thình-lình, gặp các ngươi ngủ chăng” (Mác 13:35).