Kinh Thánh Thi Thiên 14:1-7
1 Kẻ ngu dại nói trong lòng rằng: chẳng có Đức Chúa Trời. Chúng nó đều bại hoại,đã làm những việc gớm ghiếc; Chẳng có ai làm điều lành.
2 Đức Giê-hô-va từ trên trời ngó xuống các con loài người, Đặng xem thử có ai khôn ngoan, Tìm kiếm Đức Chúa Trời chăng.
3 Chúng nó thay thảy đều bội nghịch, cùng nhau trở nên ô uế; chẳng có ai làm điều lành, Dầu một người cũng không.
4 Các kẻ làm ác há chẳng hiểu biết sao? Chúng nó ăn nuốt dân ta khác nào ăn bánh, và cũng chẳng kề cầu khẩn Đức Giê-hô-va.
5 Chúng nó bị cơn kinh khiếp áp bắt, Vì Đức Chúa Trời ở giữa dòng dõi kẻ công bình.
6 Các ngươi làm bại mưu kẻ khốn cùng, Bởi vì Đức Giê-hô-va là nơi nương náu của người.
7 Ôi! chớ chi từ Si-ôn sự cứu rỗi của Y-sơ-ra-ên đã đến! Khi Đức Giê-hô-va đem về những phu tù của dân sự Ngài, Thì Gia-cốp sẽ mừng rỡ vàY-sơ-ra-ên vui vẻ.
-
Từ “ngu dại” trong sách Thi Thiên và Châm ngôn không ám chỉ đến người thiếu thông minh. Ở đây chữ nầy thường được dùng để chỉ những ai suy đồi bại hoại về phương diện đạo đức. Tại sao kẻ ấy là người ngu dại? Bởi vì “Kẻ ngu dại nói trong lòng rằng chẳng có Đức Chúa Trời.”(Thi Thiên 14:1). Và hậu quả của sự ngu dại ấy là gì? “Chúng nó đều bại hoại, đã làm những việc gớm ghiếc, chẳng có ai làm điều lành.” (14:1). Đức Chúa Trời nhìn xuống và nói :”Có ai có tấm lòng trong sạch không?” Câu trả lời là không.
-
. (Châm ngôn 9:10). Khi một người không còn kính sợ Chúa, họ sẽ không có sự khôn ngoan về phương diện tâm linh lẫn các phương diện khác nữa. Kẻ ngu dại nói rằng:” Không có Đức Chúa Trời.” Đó là chủ nghĩa vô thần thực dụng. Ngày nay, hầu hết thiên hạ trên thế giới nàyđều sống theo triết lý : “Có thể có Chúa, nhưng tôi không quan tâm.” Đối với những người này, Đức Chúa Trời không có mặt trong tâm trí họ, bởi thế, Ngài cũng không hiện diện trên đời sống họ.
-
Từ “có” trong Thi Thiên 14:1 được in nghiêng. Các dịch giả Thánh Kinh đã thêm nó vào để làm cho câu được đầy đủ nghĩa. Chúng ta vẫn có thể đọc như thế này : Kẻ ngu dại nói trong lòng rằng “Không Đức Chúa Trời”. Họ không những nói rằng không có Đức Trời mà còn tuyên bố không với Ngài. Khi chúng ta nói không với Chúa, nghĩa là chúng ta nói với Chúa chúng ta biết rõ cuộc đời mình hơn Ngài biết và chúng ta có uy quyền hơn Ngài. Như vậy, chúng ta đã tự loại mình ra khỏi nguồn phước mà Ngài muốn ban tặng cho chúng ta.
-
Việc chối bỏ Đức Chúa Trời liên quan đến toàn bộ bản chất con người. “Kẻ ngu dại nói trong lòng rằng” (c.1). Ở đây, chúng ta bắt gặp lòng dạ của kẻ ngu dại. Trong câu 2, “Đức Chúa Trời ngó xuống” xem thử có người nào hiểu biết khôn ngoan không. Điều này liên quan đến tâm trí kẻ ngu dại. Trong câu 3, ”Chúng nó thay thảy đều bội nghịch, cùng nhau trở nên ô uế, … chẳng có ai làm điều lành, dầu một người cũng không.” Ở đây, chúng ta nhìn thấy ý chí, ý định của kẻ ngu dại. Thi Thiên 14:1-3 chỉ cho chúng ta thấy tấm lòng, tâm trí, đầu óc và ý chí đã bị tội lỗi chiếm hữu, bởi vì người ta cho rằng: “không có Đức Chúa Trời”. Nếu bạn muốn nhận được sự bình an, xin hãy thưa vâng với Chúa! Tất cả mọi lời hứa của Ngài đều được hiện diện đầy đủ trong Đức Chúa Jesus...(2 Cô-rinh-tô 1:20 - Vì chưng cũng như các lời hứa của Đức Chúa Trời đều là phải trong Ngài cả, ấy cũng bởi Ngài mà chúng tôi nói "A-men," làm sáng danh Đức Chúa Trời.)
-
Hễ bạn loại bỏ Chúa ra khỏi đời sống mình thì đó là việc làm ngu dại nhất! Nếu bạn làm như vậy, bạn sẽ tự cắt đứt nguồn sự sống và nguồn phước của mình! Đừng mắc phải sai lầm của kẻ ngu dại! Hãy trở lại với Chúa Cứu Thế và đầu phục quyền năng Ngài!
-
Lời cầu nguyện của bạn: Lạy Thiên Phụ Từ ái, tạ ơn Chúa cho con biết con được ở trong đền thánh của Ngài do con tin vào Chúa Cứu Thế Jesus! Con cầu xin Chúa cho tấm lòng của con, tâm trí của con và ý chí của con luôn được Chúa chiếm hữu để con luôn nói vâng với Chúa. Con cảm ơn Chúa! Con cầu nguyện trong danh thánh Chúa Jesus Christ! A-men!