Có hai địa danh trong Sáng thế kí mà ngữ căn của cả hai đều có từ ngữ tương đương là thánh khiết và hiến dâng, thánh thiện -( holiness và sacredness)
1. A-ra-rát-
Sáng thế kí 8:4 chép về địa danh אֲרָרַט, phiên âm là 'ărâraṭ. Chữ nầy có nghĩa là Holy Land (Qadesh- eretz).
2. Ca-đe-
Sáng 14:7, “Rồi họ quay về Suối Phán Xét, tức Ca-đe”- Phục 1:2, “Từ núi Hô-rếp đến Ca-đe Ba-nê-a bằng đường núi Sê-i-rơ phải mất mười một ngày đường”- Ca-đe là địa danh nổi bật chi phối cuộc hành trình lang thang 38 năm của dân Israel trong sa mạc sau khi họ ra khỏi Ai-cập. Ca đe cũng là địa danh mà Áp-ra ham trong cuộc truy đuổi 4 vua của phe Babylon để giải cứu Lót, Áp ra ham có trải qua nơi đó. Ca đe cũng có một tên khác nữa là Suối Phán Xét. Theo tiếng Hebrew là Cađe. Sáng 14:7 Môi se viết là קָדֵשׁ phiên âm là qâdêsh, nghĩa là sanctuary, nơi thánh. Phục truyền 1:2 cũng dùng chữ qâdêsh như vậy.
3. Tiếng Trung Hoa:
Chữ 聖, tiếng nôm là thánh (holy). Chữ nầy gồm có 3 chữ là nhĩ (tai) ở trên bên trái, còn ở trên bên phải là chữ khẩu (miệng), và ở dưới là chữ vương (vua). Người thánh là người có thể cai trị tai nghe và môi miệng của mình. Trong Kinh thánh Cựu ước tiếng Hebrew, thì chữ “thánh” xuất hiện lần đầu tiên tại Sáng thế kí 2:3 là qâdash. Bản Kinh thánh Hoa văn dịch là 聖, thánh.
Nô-ê đã lên tới A-ra-rát, Đất thánh. Áp-ra-ham đã trải qua Ca-đe (đất thánh), nhưng các hậu tự của ông là dân Israel đã thất bại tại Ca-đe. Lỗ tai họ đã nghe lời báo cáo xấu, lời phao vu của 10 thám tử, rồi môi miệng họ không được chế ngự nên đã phát biểu nhưng lời ngông cuồng vô tín, phản loạn cùng Chúa. Kết quả họ bị lưu dày đi lang thang và chết dần trong sa mạc suốt 38 năm dài.
Phục truyền chép 1-27-28, “Anh em lằm bằm trong trại và nói: ‘Đức Giê-hô-va ghét chúng ta nên mới đem chúng ta ra khỏi Ai Cập và phó chúng ta vào tay dân A-mô-rít để tiêu diệt chúng ta. Chúng ta sẽ đi đâu? Những anh em mà chúng ta sai đi do thám đã làm cho chúng ta nản lòng nhụt chí khi nói rằng: Dân đó lực lưỡng và cao lớn hơn chúng ta. Các thành thì rộng lớn, tường lũy thì cao tận trời. Ngoài ra chúng tôi còn thấy con cháu của dân A-na-kim ở đó nữa.
Tóm lại người thánh là người biệt riêng, thánh hiến cho Chúa. Người làm chủ chế ngự được cái lỗ tai của mình, không nghe lời nói dối của sa-tan, và chế ngự được môi miệng mình cách trọn vẹn là người thánh đồ. --Chữ "thánh" trong Hoa văn nói lên ý nghĩa của câu chuyện Ca-đe của Israel về sự nghe và sự nói năng không kiểm chế của họ.
MK16-2-2022
.