Theo Ma-thi-ơ 18:20, chúng ta có một lời hứa rất đặc biệt là khi đến với nhau như một sự nhóm họp. "Vì nơi nào nhân danh ta mà được (bi) tụ họp hai hoặc ba người, thì có Ta ở giữa họ." Chúng ta không nhìn thấy Chúa Jêsus bằng con mắt thể chất của chúng ta bởi vì Ngài không có ở đó. Nhưng cá nhân Ngài có mặt. Điều này còn hơn cả việc Ngài ở bên chúng ta trong cuộc sống cá nhân của chúng ta và đồng bước đi với chúng ta, rằng Ngài không từ bỏ chúng ta và không rời bỏ chúng ta.
Giờ đây, lời hứa đó đi đôi với điều kiện là chúng ta được đến với nhau trên cơ sở lời Chúa phù hợp với sự mặc khải trọn vẹn về con người của Ngài. Ngài là trung tâm mà từ đó mọi thứ phát ra và mọi thứ tuôn chảy về đó. Giống như một nam châm hút mạt kim loại, chúng ta bị hút vào và thẳng hàng với thánh nam châm. Chúa có mọi thẩm quyền. Chúng ta có muốn thực hành điều này từ tấm lòng không? Gạt bỏ tất cả những gì thuộc về cá nhân, gạt bỏ mọi thứ không tương ứng với thân vỉ của Ngài? Thế thì thật tuyệt vời biết bao khi biết đến địa danh diễm phúc có một không hai trên trái đất này.
Trước hết, đó không phải là về chúng ta, mà là về NGÀI và quyền của Ngài. Nhưng Ngài sẽ đáp lại bằng những phước lành vô lượng. Và ngay cả khi chỉ có 2 hoặc 3 người ở một nơi. Bạn không có gì ít hơn sự hiện diện cá nhân của Ngài. Và khi 500 người cùng đến một nơi, họ không có gì hơn. Và chúng ta có thể đưa ra một biểu hiện rõ ràng tại địa phương như là hội chúng của Đức Chúa Trời mà Ngài đã có được bằng máu của chính mình. Đó là mục tiêu lớn của việc chúng ta đến với nhau.
Nơi này có giá trị gì trong mắt chúng ta. Chúng ta có ao ước được ở nơi Ngài đã hứa ban cho sự hiện diện của Ngài không? Chúng ta có làm mọi cách để ở đó nếu có thể không?
Khi các môn đồ và những người ở cùng họ đang tụ họp trong phòng cao vào buổi tối của ngày phục sinh, thì Chúa Giê-su đến đứng giữa và nói với họ: “Bình an cho anh em”. Chúng ta tìm thấy ở đây một kiểu tập hợp lại với nhau. Quý ông ở giữa, những người khác ở xung quanh Chúa, những người được bình an với Đức Chúa Trời, những người được cứu chuộc qua huyết của Ngài. Điều này gây ra niềm vui trong lòng họ. Tất cả đều hướng về Ngài. Và kết quả sau lần nhóm hợp này là gì?
Khi họ gặp Thô-ma, họ nói với anh ta, "Chúng tôi đã thấy Chúa" Điều này dẫy đầy trái tim của họ. Khi đến với nhau như một hội thánh, chúng ta nhìn Chúa qua con mắt đức tin của mình. Khi chúng ta cùng nhau bẻ bánh và suy nghĩ về sự đau khổ và cái chết của Ngài, thì NGÀI đứng trước tấm lòng chúng ta, chẳng hạn như Chiên Con của Đức Chúa Trời, như Đấng vô tội, như Người bị khinh miệt, như Người chân thật, như Tôi tớ trung thành, như của lễ chuộc tội lỗi - và và chuộc sự quá phạm, hoặc như của lễ thiêu. Đôi mắt của chúng ta hướng về Ngài - vâng NGÀI ở đó và ngày nay chúng ta vẫn có thể nói: Chúng ta đã thấy Chúa.
Và khi Ngài ở đó trực tiếp, Ngài cũng nói chuyện với chúng ta. Ngài đã làm điều đó với các môn đồ. Ngài đã làm điều đó trước đây với Ma-ri, sau đó cô đến với các môn đồ và loan báo cho họ "rằng cô đã thấy Chúa và Chúa đã nói điều này với cô. Ngài có một lời khích lệ, an ủi, khuyên nhủ chúng ta. Người nói chuyện. Ngay cả khi Ngài sử dụng một người anh em để nói với chúng ta luc ấy.
Dưới ánh sáng của Ngài, chúng ta hãy tự hỏi: Tôi đi dự các buổi nhóm với mong đợi nào? Điều gì đang ngăn cản tôi ở đó (ý tôi không phải là vì bệnh tật, bận chăm sóc trẻ em hay các nhiệm vụ công việc bắt buộc) và điều đó cho thấy điều gì về lòng biết ơn và đánh giá của tôi đối với Chúa Giê-su?
Hãy cùng chờ đón ngày chúng ta có thể quây quần bên NGÀI nha các bạn!