Chúa Jêsus vừa phán về những đau khổ trước mắt. Sau đó, Giăng và Gia-cơ đến với Chúa cùng với mẹ của họ để xin Ngài về những chỗ ngồi danh dự trong vương quốc của Ngài, là ngồi ở hai bên ngai vàng. (Ngài đã phải chịu đựng nhiều như thế nào trước sự kém hiểu biết và ích kỷ của các môn đồ!) Sau đó, Chúa hỏi họ một câu hỏi ngược lại cách lạ lùng: "Các con có thể uống cái chén mà Ta sắp uống được không?"
Điều đó có ý nghĩa gì với hai người? Họ chỉ quan tâm đến vinh quang của vương quốc. Tuy nhiên, Chúa phải nói rõ với họ rằng con đường đến vinh quang phải đi qua đau khổ. Chính Ngài phải bị chế giễu, bị đày đọa và bị đóng đinh, đã phải “chịu đựng điều này và được vào trong vinh quang của Ngài”. Và bây giờ câu hỏi dành cho các môn đồ, những người rất háo hức với vinh quang là, "Vậy, các bạn có sẵn lòng chia sẻ với Ta con đường đau khổ và chịu đựng những gì Ta sẽ phải chịu không?"
Vì vậy, trước khi nghĩ đến phần thưởng, chúng ta hãy nhìn vào lòng trung thành của mình. Vì thước đo phần thưởng trong vương quốc được đo bằng thước đo lòng trung thành của chúng ta đối với sự phục vụ Ngài, điều này trên hết được thể hiện ở việc chúng ta sẵn sàng chia sẻ sự từ chối và đau khổ của Ngài và vì Ngài.
"Chúng tôi có thể," là câu trả lời đầy tự tin của các môn đệ. Nhưng sau đó, tất cả đều bỏ Chúa và chạy trốn. Làm sao họ biết được trái tim của mình, và làm sao họ biết được cái chén đó thực sự chứa đựng những gì! Theo một nghĩa nào đó, họ sẽ uống chén đó (Gia cơ bị giết, Giăng bị lưu đày). Nhưng tại Ghết-sê-ma-nê, chúng ta thấy rằng cái chén dành cho Chúa Giê-su này chứa đựng nhiều hơn sự đau khổ hai người đó sẽ chịu về sau. Ngài đã đến "để hiến mạng sống của mình làm giá chuộc cho nhiều người."
Không ai trong chúng ta có thể uống nổi những đau khổ chuộc tội lỗi trong cái chén này của Chúa. Nhưng chúng ta có thể chia sẻ nỗi đau khổ về mặt con người. Và chúng ta càng sẵn lòng làm điều này, chúng ta càng thu đạt được sự vĩ đại thực sự bao gồm việc trở thành tôi tớ của tất cả mọi người.