"CẢ KINH THÁNH LÀ BỞI ĐỨC CHÚA TRỜI SOI DẪN ... HẦU CHO NGƯỜI THUỘC VỀ ĐỨC CHÚA TRỜI ĐƯỢC TRỌN VẸN VÀ SẮM SẴN ĐỂ LÀM MỌI VIỆC LÀNH"
II Timothy 3:16a, 17
  

HỘI TRUYỀN GIÁO PHÚC ÂM VIỆT NAM
(Vietnamese Full Gospel Missions)
TRƯỜNG KINH THÁNH TẠI GIA
(Home Bible School) www.HomeBibleSchoolVietnam.com

Học Báo:
"SỨ GIẢ TÌNH YÊU"

(The Love Ambassadors)
P.O.Box 565, Westminster, CA 92684-USA
Email: VNFGMissions@Yahoo.com

TIẾNG NÓI CHÂN LÝ
(The Voice of Truth)
www.TiengNoiChanLy.com
HỘI THÁNH PHÚC ÂM VIỆT NAM
tại Westminster
(Vietnamese Full Gospel Church)
14381 Magnolia Ave. Westminster, CA 92683-USA
ĐỘC QUYỀN PHIÊN DỊCH VÀ PHỔ DỤNG
© 1979, 1996 GLOBAL YOUTH EVANGELISM
P.O. Box 1019, Orland, CA 95963 - USA
(Giữ bản quyền. Cấm in sao lại từng phần hay toàn bản dưới mọi hình thức hoặc bằng mọi phương tiện).

  

THỐNG KÊ

Đã truy cập:6855186
Đang truy cập:199

Ba Túp Lều-


Math. 17: 1-8; Mác 9:1-8; Lu-ca 9: 28-36-
Hầu hết các bạn chắc chắn sẽ quen thuộc với cảnh tượng trên Núi Biến Hình, khi Chúa Giê-su được biến hình trước mắt các môn đồ của Ngài và Môi-se và Ê-li xuất hiện trong vinh quang để thảo luận về kết quả của Ngài, mà Ngài sẽ làm ứng nghiệm tại Giê-ru-sa-lem (Math 17: 1-8; Mác 9:1-8; Lu 9:28-36). Phi-e-rơ là một trong ba môn đồ có đặc ân chứng kiến ​​cảnh vinh quang này và chứng kiến ​​sự vĩ đại vinh hiển của Ngài (2 Phi 1: 16-18). Kinh hãi và choáng ngợp trước những gì đang diễn ra trước mắt - Con Người trong vinh quang của vương quốc Ngài và sự đồng hành của Môi-se và Ê-li - ông không còn biết phải nói gì.
Có lẽ mong muốn thành lập đế quốc này ngay lập tức, cùng với nỗi sợ rằng khung cảnh siêu phàm có thể kết thúc quá sớm, đã khiến Phi e-rơ đề xuất xây dựng ba túp lều. Chắc chắn rằng anh ta không nhận thức được nhiều về phạm vi và hậu quả của đề xuất của mình khi anh ta nói, “Lạy Chúa, thật tốt khi chúng ta ở đây. Nếu Chúa muốn, tôi sẽ làm ba lều ở đây, một cho Ngài, một cho Môi-se và một cho Ê-li ”(Math. 17,4). Nếu có thể Phi e rơ muốn lưu giữ vẻ đẹp và sự hùng vĩ của khoảnh khắc này và để kéo dài một thời gian.
Chúng ta không thể hiểu rõ về Phi e rơ sao? Chẳng phải đôi khi chúng ta có những suy nghĩ và cảm xúc giống như vây sao? Chẳng phải chúng ta thường mong muốn rằng những khoảnh khắc hạnh phúc trước mặt Chúa và đồng hành với các tín hữu có thể kéo dài thêm một chút nữa trước khi chúng ta phải “xuống núi” một lần nữa và bước vào “thung lũng của những hoàn cảnh và nhu cầu trần thế sao”? Chúng ta không muốn coi thường Phi e rơ vì chúng ta không tốt hơn. Thay vào đó, chúng ta hãy học những bài học mà Phi e rơ đã phải học!
--Một túp lều cho Chúa?
Phi-e-rơ nói về việc xây một túp lều cho Chúa. Chắc chắn anh ấy có ý đó một cách chân thành, nhưng anh ấy đã quên người đang nói chuyện với Môi-se và Ê-li là ai rồi sao? Phải chăng Phi-e-rơ đã quên rằng con người cao trọng này là Con yêu dấu của Cha, chính là Đức Chúa Trời, Đấng đã hạ mình để cho họ thấy sự vinh hiển trong tương lai của Ngài với tư cách là Con người? Người phàm trần nào có thể xây một ngôi nhà, chứ đừng nói đến một túp lều, đối với Con Người độc nhất vô nhị này, Đức Chúa Trời đã tỏ ra bằng xương bằng thịt? Trước lúc đó Sa-lô-môn phải thú nhận: “Nhưng thật ra Đức Chúa Trời có ngự trên đất nầy chăng? Kìa, các tầng trời, ngay cả trời của các tầng trời cũng không thể chứa Ngài được, huống chi đền thờ nầy mà con đã xây cất! ”(I Các Vua 8: 27)!
Con người hoàn toàn không có khả năng xây dựng một ngôi nhà cho Đức Chúa Trời. Chính Chúa Giêsu, Đấng đang xây dựng nhà của Ngài, tức là hội chúng, ngày nay (Math 16:18). Ai khác sẽ có thể làm điều đó? Tòa nhà của Chúa là hoàn hảo. Ngài không mắc sai lầm. Nhưng trong ân điển của Ngài, Ngài cũng cho phép chúng ta tham gia vào công việc này. Đấng ấy thậm chí còn muốn chúng ta giúp xây dựng cấu trúc này, nền tảng là chính Ngài (1 Cor. 3: 11)! Nhưng cách chúng ta xây dựng là tùy thuộc vào chúng ta. Phao-lô có thể nói: “Theo ân điển của Đức Chúa Trời đã ban cho tôi, như một người thợ xây dựng khôn ngoan, tôi đã đặt nền móng; nhưng người khác xây dựng trên nó; nhưng mỗi người hãy xem mình xây dựng trên nó như thế nào ”(1Cor 3:10).
--Ba túp lều riêng biệt?
Ngay cả ý nghĩ về ba túp lều riêng biệt cũng không phù hợp với sự dạy dỗ của Kinh thánh và không thể đứng nổi trước sự hiện diện của Chúa. Chúa chỉ có một ngôi nhà trên trái đất này, chỉ một ngôi đền, chỉ một hội chúng. Tất cả các tín hữu sống trên trái đất này tại một thời điểm nhất định tạo thành một hiệp nhất, một đền thờ thánh trong Chúa, trong đó mọi viên đá sống động được xây dựng thành nơi ở cho Đức Chúa Trời trong Thánh linh (Eph 2: 21, 22). Chính Đức Chúa Trời trong ngôi vị của Đức Thánh Linh ngự trong nhà này (1 Cô 3:16). Đức Chúa Trời không xây dựng các ngôi nhà hay nhiều đền thờ khác nhau trên trái đất này, bất cứ điều gì hơn một ngôi nhà, tức là làm cho Ngài có các hội đoàn hoặc cộng đồng khác nhau. Chúa chỉ có một ngôi nhà duy nhất, một cuộc cuộc nhóm họp mà thôi.
--Ba trong cùng một túp lều?
Với ý định xây dựng một túp lều cho Môi-se, Ê-li và Chúa, mỗi người riêng biệt, Phi-e-rơ đã đặt Chúa - mặc dù trong vô thức - ngang hàng với những sinh vật yếu ớt và bất toàn. Dù chắc chắn là những tôi tớ có được Chúa ban ân tứ đặc biệt, họ cũng phải tái mặt và tái mặt trước sự vĩ đại và vĩ đại của Con Người ở giữa họ. Vào lúc các môn đồ bị đe dọa mất ý thức về sự độc nhất của con người của Chúa, thì chính Đức Chúa Trời là Cha đã làm chứng cho họ từ trên trời. Chỉ người này mới có thể nói năng: “Đây là con trai yêu dấu của ta mà Ta đã rất vui mừng; hãy nghe Người ”(Math. 17:5). Chỉ có người này luôn làm những gì đẹp lòng Cha và do đó đã tìm thấy niềm vui tuyệt đối của Ngài (Giăng 8:29).
Rõ ràng là Phi-e-rơ đã học được những bài học, vì sau này ông đã có thể viết: “Vì Ngài đã tiếp nhận sự tôn trọng và vinh quang từ Đức Chúa Trời là Cha, khi có tiếng từ Đấng Tôn Nghiêm Vinh Quang phán với Ngài: “Đây là Con yêu dấu của Ta, đẹp lòng Ta hoàn toàn.” 18Chính chúng tôi đã nghe tiếng ấy phán từ trời khi chúng tôi ở với Ngài trên núi thánh”. (2 Phi 1:17-18). Đức Chúa Trời luôn ghen tị với sự vinh hiển của Con Ngài. Cuối cùng khi các môn đệ nhìn quanh sau khi tiếng nói đã ngừng, họ không còn thấy ai nữa, mà chỉ có Chúa Giêsu ở với họ (Mác 9: 8--). Đúng vào lúc nghe Môi-se, người thông hiểu luật pháp và tiên tri Ê-li, nhưng bây giờ Chúa Con đã đến, Đấng đã mặc khải hoàn toàn về Chúa Cha. Bây giờ vấn đề là nhìn Đấng ấy và chỉ lắng nghe Ngài. Mọi người phải nhường bước trước Ngài, và Môi-se và Ê-li cũng biến mất. Đức Chúa Trời là Cha đảm bảo rằng cả tai và mắt của các môn đồ một lần nữa tập trung hoàn toàn vào Chúa Con.
Bất cứ điều gì những người có trách nhiệm của họ đã làm ra bên ngoài ngôi nhà này đều không thay đổi mục đích và nghị quyết của Đức Chúa Trời đối với hội thánh của Ngài. “Có một Thân Thể” là sự thật thần thượng, nó chứng minh tất cả các ý kiến ​​và sự cân nhắc của con người là vô hiệu. Ngay cả khi các tín đồ ngày nay đi theo những con đường khác nhau và sự hợp nhất của thân thể không còn có thể được nhận thức bên ngoài, điều này không thay đổi sự thật rằng trước mắt Đức Chúa Trời chỉ có một cộng đồng trên trái đất này, một hội chúng của Đức Chúa Trời hằng sống. Chính hội thánh của Ngài mà Ngài đã có được nhờ huyết của chính Ngài (Công vụ 20: 28). Một khi vào trong cõi đời đời, hội họp này sẽ là lều trại của Đức Chúa Trời ở với loài người (Khải 21: 3). Thật là một khung cảnh tuyệt vời!
Thật tốt và hữu ích nếu bạn luôn nhắc nhở bản thân về sự thật này. Bởi vì khi nhìn vào nhiều tên tuổi gíao phái và cộng đồng Cơ đốc giáo, người ta có thể nhanh chóng đánh mất sự thật của một thân thể, một hội đồng duy nhất. Và thay vì giúp xây nhà của Đức Chúa Trời, người ta bắt đầu xây những túp lều không đứng nổi trước mặt Đức Chúa Trời (1 Cô 1:12, 13). Xin Chúa ban ơn cho mỗi người chúng ta để luôn nhìn theo quan điểm của Chúa, vì trong con mắt chúng ta nên chỉ có một hội chúng!
Hãy để cho đôi mắt và đôi tai của chúng ta, vốn rất dễ bị phân tâm, luôn chăm chú vào Ngài! Chúng ta hãy nhìn Ngài, nhìn Ngài và lắng nghe Ngài! Nhiều vấn đề, nhiều câu hỏi tự nó sẽ được giải đáp. Rất nhiều vết thương sẽ lành lại. Đó là những gì Cơ đốc giáo cần hướng về. Hãy nhìn vào con người vinh hiển của Ngài và lắng nghe tiếng Ngài.
 
Chúa Jesus phán cùng họ rằng: Mùa gặt thì lớn song con gặt thì ít. Vậy, hãy cầu nguyện Chúa mùa gặt sai con gặt đi vào mùa của Ngài".

Luke 10: 2