Lu-ca 9,3; Lu-ca 22: 35-36;
Ma-thi-ơ 17: 24-27. "Khi đến thành Ca-bê-na-um, những người thu thuế đền thờ đến hỏi Phi-e-rơ: “Thầy các anh có nộp thuế không?” Phi-e-rơ đáp: “Có.” Khi Phi-e-rơ vào nhà, Đức Chúa Jêsus hỏi người trước: “Si-môn ơi, con nghĩ sao? Các vua thế gian bắt ai làm sưu, đóng thuế? Các con trai mình hay người ngoài?” Phi-e-rơ thưa: “Người ngoài.” Ngài phán rằng: “Vậy thì các con trai được miễn. Nhưng để khỏi tạo cớ vấp phạm cho họ, con hãy ra biển câu cá, bắt lấy con cá nào mắc câu đầu tiên, mở miệng nó ra, sẽ thấy một đồng bạc. Hãy lấy đồng bạc ấy đóng thuế cho Ta với con!”
Chúa đã sai các môn đệ ra đi và bảo họ rằng, các con không được mang tiền theo mình (Math. 10:10; Mác 6: 8; Lu. 9:3). Họ nên tin cậy vào sự cung cấp và giúp đỡ của Đấng Mê-si.-a. Và quả thật họ chẳng thiếu thốn gì (Lu. 22: 35).
Kinh thánh cho thấy những trường hợp là họ không cần mang theo ví tiền, vì Chúa đã cung cấp cho họ:
Khi được yêu cầu nộp thuế đền thờ, Phi-e-rơ không phải lấy tiền của mình Ông tìm thấy đồng tiền trong miệng một con cá mà Chúa đang truyền lệnh con cá ấy vào cây cần câu của ông (Math. 17, 24-27).
Khi Phi-líp lo lắng về việc ai sẽ là người trả tiền mua đồ ăn cho đám đông, cuối cùng anh ấy thấy rằng không phải bỏ ra một xu nào. Chúa hóa năm cái bánh và hai con cá mà một cậu bé cung cấp -- một đám đông được cho ăn no nê (Giăng 6: 1-9).
Ngay cả khi ngày nay dù chúng ta có bổn phải đi khắp nơi mà không cần đem ví tiền theo (Lu. 22:36). Chúng ta cũng đừng quên rằng chúng ta đang giao thiệp với NHÀ QUÝ PHÁI giàu có, người biết rõ mọi vấn đề tài chính của chúng ta và ngày nay vẫn có câu trả lời” -- "Ngài có khả năng ban cho".