Xa-cha-ri 6:12, "Ngươi khá nói cùng người rằng: Đức Giê-hô-va vạn-quân có phán như vầy: Nầy, có một người tên là Chồi (Nhánh), sẽ nứt ra từ chỗ người, và người ấy sẽ xây đền-thờ Đức Giê-hô-va".
--Nhánh là con người-
Về “nhân vật” này, Chúa được công bố trong Xa-cha-ri 6:12. Chúng tôi đọc ở đó: "Đức Giê-hô-va vạn-quân có phán như vầy: Nầy, có một người tên là Chồi (Nhánh), sẽ nứt ra từ chỗ người, và người ấy sẽ xây đền-thờ Đức Giê-hô-va".
Chính Lu-ca là người viết phúc âm với sự nhấn mạnh đến nhân tính của Chúa Giê-xu. Có thể cho rằng Luca cho biết dòng dõi thực sự của Đức Giêsu thành Na-xa-rét qua cha vợ của Giô-sép là -Hê- li trong sổ gia phả của Ngàu (Lu-ca 3). Cái này có một vài nguyên nhân. Gia phả này liên quan đến A-đam, người đầu tiên xuất hiện từ bàn tay của Đức Chúa Trời.
Lu-ca đề cập đến những điều đặc biệt liên quan đến sự ra đời và tuổi trẻ của Chúa mà chúng ta không tìm thấy trong các tác giả khác. Thật kỳ lạ là Đức Chúa Trời đã dùng một bác sĩ như Lu-ca (Cô-lô-se 4:14) để viết Phúc âm, trong đó nhấn mạnh sự kiện Chúa Giê-su, Con Đức Chúa Trời, sinh ra là một người nam và do một người nữ và sau đó cũng từ một người hầu gái, sinh ra.
Chúa Giêsu là một nhân vật xuất phát từ trí tưởng tượng của tác giả này hay tác giả khác, Luca không cho phép qua cách diễn đạt lặp đi lặp lại "và điều đó đã xảy ra". Chúa Giê-xu Christ đã "viết" lịch sử trên trái đất này. Ngài đã sống, và nơi A-đam đầu tiên đã thất bại, Ngài sống hoàn toàn lệ thuộc vào Đức Chúa Trời của mình (lưu ý vị trí của lời cầu nguyện trong phúc âm này) và tôn vinh Đức Chúa Trời-
-
Chúa Giêsu Christ, Chồi-4--
Ê-sai 4: 2; Ê-sai 9: 5; Ê-sai 40: 9
Nhánh là Đức Chúa Trời-
Trong Cựu Ước, chúng ta không bắt gặp một lời tiên tri nào nói trực tiếp rằng Nhánh là Đức Chúa Trời. Tuy nhiên, một câu thánh kinh được sử dụng , đó là Ê-sai 4: 2:
"Trong ngày đó, chồi của Đức Giê-hô-va sẽ làm đồ trang-sức vinh-hiển của những kẻ sót lại trong Y-sơ-ra-ên,"
Theo nghĩa đen, không có gì được viết ở đây về thần tính của Chúa Jêsus. Là Đức Chúa Trời, Ngài là vĩnh cửu và như vậy Ngài không thể được coi là “Nhánh( Chồi)”.
Chẳng hạn, không sử dụng thuật ngữ “Chồi”, vị thần tính của Đấng Mê-si-a được chỉ rõ trong các bản văn sau: Ê-sai 9: 5 và 40: 9. Chính sứ đồ giăng đã mô tả Chúa là Con Đức Chúa Trời, như được thể hiện rõ trong lời của Giăng (Ga 20: 31) và từ nhiều đoạn khác trong Tin Mừng của ông (xem, trong số những đoạn khác: Giăng 1: 1; 5: 17, 18 ; 8: 58; 14 :9).
Trong phúc âm này, chúng ta bỏ sót một sổ đăng ký giới tính; Làm thế nào để một sổ gia phả cũng do Đức Chúa Trời Con ban cho? Do đó, Giăng 1 đã nói thẳng vềlòng của sự vĩnh cửu với những lời hùng vĩ: "Ban đầu có lời và lời ở cùng Đức Chúa Trời và Ngôi Lời là Đức Chúa Trời". Giăng cho chúng ta thấy Đấng Cứu Rỗi là Con Đức Chúa Trời, Đấng đã đến thế giới được tôn lên trên thập tự giá để cho ai tin Ngài được sự sống đời đời.
Nhưng cũng chính Giăng này, trong khi đồng hành với Chúa, muốn để lửa giáng xuống những người dân sa-ma-ri không muốn dâng chỗ trú ẩn cho Đấng Cứu Rỗi. Tuy nhiên, Đức Chúa Trời đã tạo điều kiện cho ông viết phúc âm của Chúa Giêsu Christ, Con Đức Chúa Trời , qua đó “ân điển và sự thật đã đến” (Giăng 1:17).
Chúa Giê-xu Christ là Đấng Mê-si, Tôi tớ, Con người, Con Đức Chúa Trời ... Một lời tiên tri duy nhất sẽ không công bằng với con người của Ngài. Không có đủ phúc âm để mô tả con người của Ngài. Đấng Cứu Rỗi của chúng ta vĩ đại biết bao!