Giăng 11: 43-44;
Ma-thi-ơ 14: 19-21, "Ngài bèn truyền cho chúng ngồi xuống trên cỏ, đoạn, lấy năm cái bánh và hai con cá đó, ngửa mặt lên trời mà tạ ơn; rồi bẻ bánh ra đưa cho môn-đồ, môn-đồ phát cho dân-chúng. Ai nấy đều ăn no, còn bánh thừa lại thâu được đầy mười hai giỏ. Số người ăn ước chừng năm ngàn, không kể đàn-bà con-nít".
Tôi đã từng nghe câu nói sau đây: “Những gì chúng ta có thể làm, chúng ta phải làm. Những gì Chúa có thể làm, Ngài sẽ làm".
Và chắc chắn có điều gì đó xảy ra - mặc dù chúng ta không quên rằng Đức Chúa Trời kêu gọi ý chí và hoạt động trong chúng ta (Phi-líp 2:13).-- Vừa muốn và làm theo ý Chúa.
Hãy để tôi đưa ra cho bạn hai ví dụ từ cuộc đời của Chúa Giê-su để minh họa điều này:
Giăng 11: Chúa Jêsus làm cho La-xa-rơ sống lại từ kẻ chết. Chỉ có Đấng là sự sống lại và sự sống mới có thể làm được điều đó. Nhưng khi La-xa-rơ ra khỏi mộ, Chúa ra lệnh cởi bỏ tấm vải liệm cho anh ta. Đấng Christ đã không tự mình làm điều đó; những người khác có thể và nên làm điều đó.
Trong Ma-thi-ơ 14, chúng ta thấy rằng Chúa cung cấp đủ bánh ăn cho một đám đông lớn bằng năm cái bánh và hai con cá. Quả thật chỉ có Ngài mới có thể làm được điều đó! Nhưng các môn đồ có thể phân phát những ổ bánh mì - và họ đã làm như vậy.
Chúng ta không thể ban sự sống mới cho bất kỳ ai. Đó chỉ là quyền năng của Chúa. Nhưng chúng ta có thể và nên gieo hạt giống Lời mà Đức Chúa Trời có thể sử dụng để làm phép lạ cho sự tân sinh nảy ra. Nhưng câu hỏi đặt ra là: liệu chúng ta có làm như vậy không, chúng ta có sống đúng với trách nhiệm của mình không?