"CẢ KINH THÁNH LÀ BỞI ĐỨC CHÚA TRỜI SOI DẪN ... HẦU CHO NGƯỜI THUỘC VỀ ĐỨC CHÚA TRỜI ĐƯỢC TRỌN VẸN VÀ SẮM SẴN ĐỂ LÀM MỌI VIỆC LÀNH"
II Timothy 3:16a, 17
  

HỘI TRUYỀN GIÁO PHÚC ÂM VIỆT NAM
(Vietnamese Full Gospel Missions)
TRƯỜNG KINH THÁNH TẠI GIA
(Home Bible School) www.HomeBibleSchoolVietnam.com

Học Báo:
"SỨ GIẢ TÌNH YÊU"

(The Love Ambassadors)
P.O.Box 565, Westminster, CA 92684-USA
Email: VNFGMissions@Yahoo.com

TIẾNG NÓI CHÂN LÝ
(The Voice of Truth)
www.TiengNoiChanLy.com
HỘI THÁNH PHÚC ÂM VIỆT NAM
tại Westminster
(Vietnamese Full Gospel Church)
14381 Magnolia Ave. Westminster, CA 92683-USA
ĐỘC QUYỀN PHIÊN DỊCH VÀ PHỔ DỤNG
© 1979, 1996 GLOBAL YOUTH EVANGELISM
P.O. Box 1019, Orland, CA 95963 - USA
(Giữ bản quyền. Cấm in sao lại từng phần hay toàn bản dưới mọi hình thức hoặc bằng mọi phương tiện).

  

THỐNG KÊ

Đã truy cập:6902570
Đang truy cập:250

Đa-ni-ên Chương 6-


Một hình thức tội ác khác xuất hiện bên cạnh đế quốc Babylon trong chương 6. Cá nhân vua Si-ru, đã có những suy nghĩ tốt hơn về Đức Chúa Trời, nhờ Đấng nầy mà họ thành công. Chúa đã trưng dụng Si-ru để tái lập tạm thời dân Ngài, hầu Đấng Mê-si-a phải đến và giới thiệu chính Ngài cho họ — là hử thách cuối cùng dành cho dân tộc yêu dấu của Ngài. Do đó, không phải Si-ru, người mà chúng ta tìm thấy ở đây là công cụ của tội ác, đã tìm cách tiêu diệt Đa-ni-ên — ý chí con người không bao giờ có thể trung thành với Đức Chúa Trời.
Ở đây, không phải là thờ hình tượng, cũng không phải là sự xúc phạm dành cho Đức Giê-hô-va, mà là sự tôn cao chính con người, người ấy sẽ loại bỏ mọi ý tưởng về Đức Chúa Trời, tức là con người không có Đức Chúa Trời. Đây là một trong những nét đặc trưng cho nơi sâu thẳm tấm long con người.
Con người nói chung rất hài lòng với một vị thần sẽ giúp anh ta thỏa mãn đam mê và ước muốn của mình — một vị thần phù hợp với mục đích của anh ta, là thống nhất đế chế và củng cố quyền lực của anh ta. Phần tôn giáo trong bản chất của con người hài lòng với những vị thần thuộc loại này và sẵn lòng thờ phượng các thần đó, mặc dù người thiết lập cac thần đó chỉ có thể làm điều đó về mặt chính trị. Thế giới đáng tội nghiệp thay! Đức Chúa Trời thật không phù hợp với lương tâm và ham muốn của họ. Kẻ thù của linh hồn chúng ta rất vui lòng nuôi dưỡng tính cách tôn giáo nầy trong bản chất của chúng ta.
Tôn giáo giả tạo sắp đặt các vị thần tương ứng với mong muốn của trái tim thiên nhiên, bất kể các thần có thể là gì; nhưng không bao giờ kêu gọi hiệp thông và không bao giờ hành động theo lương tâm. Họ có thể áp đặt các nghi lễ và sự tuân thủ, đối với những người đàn ông mặc veston này; nhưng họ không bao giờ có thể đưa lương tâm thức tỉnh vào mối quan hệ với chính họ. Điều mà con người sợ hãi, và điều mà con người mong muốn, là phạm vi ảnh hưởng của họ. Họ không tạo ra gì trong trái tim ngoài hành động của niềm vui và nỗi sợ hãi tự nhiên.
Nhưng, mặt khác, lòng kiêu hãnh của con người đôi khi giả định một nhân vật có thể thay đổi mọi thứ về mặt này. Con người sẽ tự mình làm Đức Chúa Trời và hành động theo ý muốn của mình, và loại bỏ mối quan hệ các đối thủ mà lòng kiêu hãnh của họ không thể chịu đựng được. Một sự vượt trội không thể tranh cãi, nếu Chúa tồn tại, là điều không thể chống lại đối với một người đứng một mình. Nên với họ, Chúa phải bị loại bỏ. Những kẻ thù của những người trung thành của Chúa tận dụng chính tính cách này. Sự độc ác thì ít sáng tạo hơn, trừ khi sự khôn khéo của nó được thể hiện ở điều này, rằng, trong việc tâng bốc thế lực cao hơn, nó không có vẻ gì là đáng trách, ngoại trừ những kẻ không tuân theo và coi thường lời của ông ta.
Cuộc thi tài với với chính Chúa, câu hỏi với loài người được quyết định với sự bất cẩn và ít đam mê hơn đối với họ. Niềm đam mê ít đồng hành với niềm kiêu hãnh hơn là với ý chí của con người. Con người, dù ở địa vị nào, cũng là nô lệ của những kẻ đã cống nạp cho mình sự xu nịnh của họ. Ý chí tự cao làm chủ của chính nó. Trong trường hợp này, bị lừa dối bởi sự phù phiếm của mình, nhà vua thấy mình bị ràng buộc bởi luật pháp, dường như được thiết lập để bảo vệ thần dân của mình khỏi tính thất thường của mình, dưới màu sắc gán cho đặc tính bất biến đối với ý chí và sự khôn ngoan của mình - một nhân vật chỉ thuộc về Đức Chúa Trời. Đa-ni-ên được đưa vào hang sư tử. Chúa gìn giữ ông ta. Ngài sẽ làm điều tương tự đối với dân sót Y-sơ-ra-ên vào cuối thời đại nầy. Sự phán xét mà những kẻ thù của Y-sơ-ra-ên tìm cách giáng cho những người trung thành trong dân tộc đó, sẽ được báo trả lại trên chính họ. Nhưng tác động của phán quyết này còn kéo dài hơn so với các trường hợp trước đây.
Nê-bu-cát-nết-sa cấm nói mọi điều ác nghịch Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, và ông tôn vinh Vua thiên đàng mà Ngài đã hạ ông xuống. Nhưng Đa-ri-út ra lệnh rằng mọi nơi phải công nhận Đức Chúa Trời của Đa-ni-ên và của Y-sơ-ra-ên, là Đức Chúa Trời hằng sống duy nhất, có vương quốc trường tồn, và Ngài đã thực sự giải cứu người tin cậy nơi Ngài. Trong lịch sử, dường như Đa-ri-út có một số cảm giác kính trọng đối với Đức Chúa Trời và với lòng mộ đạo của Đa-ni-ên. Đó không phải là Đức Chúa Trời của ông ta, mà là Đức Chúa Trời của Đa-ni-ên: vua vẫn tôn vinh Ngài, và thậm chí gọi Ngài là Đức Chúa Trời hằng sống.
Do đó, chúng ta thấy rằng việc thờ hình tượng, thói bất kỉnh, sự kiêu ngạo tự đề cao mình lên trên mọi thứ, là những đặc điểm của các đế quốc lớn mà Đa-ni-ên đặt ra trước chúng ta, và là nguyên nhân dẫn đến sự phán xét họ. Sự phán xét dẫn đến việc sở hữu Đức Chúa Trời của người Do Thái là Đức Chúa Trời hằng sống và giải cứu và là Đấng Tối Cao cai trị vương quốc của loài người. Các tính năng tương tự sẽ được tìm thấy trong những ngày cuối cùng. Điều này kết thúc phần đầu tiên của cuốn sách.
Bây giờ chúng ta đến với những thông tin liên lạc với chính Đa-ni-ên, không chỉ chứa đựng những nguyên tắc chung chung, mà còn bao gồm những chi tiết liên quan đến dân của Đức Chúa Trời và những người dân ngoại đã đàn áp họ — những chi tiết lịch sử, mặc dù đã được đưa ra từ trước theo cách tiên tri.
 
Chúa Jesus phán cùng họ rằng: Mùa gặt thì lớn song con gặt thì ít. Vậy, hãy cầu nguyện Chúa mùa gặt sai con gặt đi vào mùa của Ngài".

Luke 10: 2