“Ngươi chớ thử Chúa Đức Chúa Trời ngươi (Mathio 4: 7)
Thử Chúa có nghĩa là gì? Đó có phải là điều gì đó mà chúng ta có thể bị mắc tội không?
Dân Y-sơ-ra-ên thử Chúa khi họ phàn nàn về việc thiếu nước trong đồng vắng (Xuất 17: 7). Khi nói, "Chúa có ở giữa chúng ta hay không?" họ nghi ngờ không chỉ về sự hiện diện thần thượng của Ngài, mà còn nghi ngờ sự chăm sóc quan phòng của Ngài dành cho họ.
Sa-tan đã cám dỗ Chúa khi thách thức Ngài nhảy xuống từ đỉnh của ddền thờ (Lu. 4: 9-12). Chúa Giê-xu sẽ thử Đức Chúa Trời là Cha nếu Ngài làm như vậy, bởi vì Ngài đã thực hiện một trò biểu diễn, một điều gì đó nằm ngoài ý muốn của Đức Chúa Cha.
Những người Pha-ri-si đã thử Chúa khi họ hỏi Ngài rằng việc cống nạp cho Sê-sa có hợp pháp không (Ma-thi-ơ 22: 15-18). Họ nghĩ rằng bất kể Ngài trả lời thế nào, Ngài sẽ xa lánh người La Mã hoặc những người Do Thái chống La Mã dữ dội.
Sa-phi-ra đã thử Linh của Chúa bằng cách giả vờ dâng hiến tổng số tiền thu được từ việc bán tài sản cho Chúa, trong khi thực sự cô ấy giữ lại một phần cho mình (Công vụ 5: 9).
Phi-e-rơ nói với hội đồng tại Giê-ru-sa-lem rằng họ sẽ thử Đức Chúa Trời khi đặt các tín đồ dân ngoại theo luật pháp, một cái ách mà chính dân tộc của họ đã không thể chịu nổi (Công 15:10).
Thử Đức Chúa Trời là “Các ngươi chớ thử Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi, như đã thử Ngài tại Ma-sa- Cũng có lời chép rằng: Ngươi đừng thử Chúa là Đức Chúa Trời ngươ" (xem Phục truyền 6:16; Ma-thi-ơ 4: 7) ”. Chúng ta thử Đức Chúa Trời khi chúng ta lằm bằm hoặc phàn nàn, bởi vì chúng ta nghi ngờ sự hiện diện, quyền năng hay sự nhân từ của Ngài. Chúng ta dám nói rằng Ngài không biết hoàn cảnh của chúng ta, Ngài không quan tâm hoặc Ngài không thể giải cứu chúng ta.
Chúng ta thử Đức Chúa Trời khi chúng ta không cần thiết phải phơi mình trước nguy hiểm và mong đợi Ngài giải cứu. Chúng ta thường xuyên đọc về những tín đồ lầm lạc, những người đã điều khiển rắn độc và kết quả là bị giết chết. Họ lập luận rằng Đức Chúa Trời đã hứa về sự an toàn trong Mác 16:18; "Họ sẽ bắt rắn." Nhưng điều này nhằm biện minh cho việc chúng ta thực hiện các phép lạ, trong khi chúng cần thực hiện ý muốn của Ngài trong và qua chúng ta.
Chúng ta thử Đức Chúa Trời khi chúng ta nói dối với Ngài, và chúng ta làm điều này khi chúng ta tuyên bố sự cống hiến, hy sinh và phó thác cao cả hơn những gì chúng ta dự định thực hiện. Cũng như những người Pha-ri-si đã thử Đấng Christ bởi sự giả hình của họ, thì chúng ta cũng thử Ngài bởi sự giả hình của chúng ta.
Cuối cùng, chúng ta thử Chúa bất cứ khi nào chúng ta tách mình ra khỏi phạm vi ý muốn của Ngài dành cho chúng ta và hành động theo ý muốn của bản thân.
Đó là một điều đáng kinh ngạc mà một con người ưa ao ước hoặc dám thử Đấng Tạo Hóa của mình, hoặc một tội nhân ưa xúc phạm Đấng Cứu Rỗi của mình!