"CẢ KINH THÁNH LÀ BỞI ĐỨC CHÚA TRỜI SOI DẪN ... HẦU CHO NGƯỜI THUỘC VỀ ĐỨC CHÚA TRỜI ĐƯỢC TRỌN VẸN VÀ SẮM SẴN ĐỂ LÀM MỌI VIỆC LÀNH"
II Timothy 3:16a, 17
  

HỘI TRUYỀN GIÁO PHÚC ÂM VIỆT NAM
(Vietnamese Full Gospel Missions)
TRƯỜNG KINH THÁNH TẠI GIA
(Home Bible School) www.HomeBibleSchoolVietnam.com

Học Báo:
"SỨ GIẢ TÌNH YÊU"

(The Love Ambassadors)
P.O.Box 565, Westminster, CA 92684-USA
Email: VNFGMissions@Yahoo.com

TIẾNG NÓI CHÂN LÝ
(The Voice of Truth)
www.TiengNoiChanLy.com
HỘI THÁNH PHÚC ÂM VIỆT NAM
tại Westminster
(Vietnamese Full Gospel Church)
14381 Magnolia Ave. Westminster, CA 92683-USA
ĐỘC QUYỀN PHIÊN DỊCH VÀ PHỔ DỤNG
© 1979, 1996 GLOBAL YOUTH EVANGELISM
P.O. Box 1019, Orland, CA 95963 - USA
(Giữ bản quyền. Cấm in sao lại từng phần hay toàn bản dưới mọi hình thức hoặc bằng mọi phương tiện).

  

THỐNG KÊ

Đã truy cập:7391980
Đang truy cập:20

TƯ CÁCH MÔN ĐỒ CỦA CHÚA-


Mathio 10
Đối với nhu cầu của môn đồ, họ cũng hoàn toàn phụ thuộc vào Ngài là Đấng đã sai họ đến. Em-ma-nu-ên đã ở đó. Nếu phép màu là bằng chứng cho thế giới về sức mạnh của Chủ nhân họ, thì thực tế là họ không thiếu thứ gì đối với tấm lòng của chính họ. Điều lệ đã bị bãi bỏ trong thời kỳ thi hành chức vụ của họ, sau khi Chúa Giê-su rời thế giới này (Lu-ca 22: 35-37). Điều mà khi Ngài ở đây (Ma-thi-ơ 10) truyền cho các môn đồ của Ngài xác nhận sự hiện diện của Ngài với tư cách là Đấng Mê-si, là chính Đức Giê-hô-va, trên trái đất.
Do đó, việc tiếp nhận các sứ giả của Ngài, hay từ chối, đã quyết định số phận những con người mà sứ giả được sai đến. Khi khước từ sứ giả, họ đã từ chối Chúa, vì Đức Chúa Trời ở cùng dân Ngài. Họ cần sự khôn ngoan của rắn, và thể hiện sự vô hại của chim bồ câu (kết hợp hiếm có các đức tính, chỉ có ở những con người, bởi Thánh Linh của Chúa, khôn ngoan đối với điều tốt và đơn giản liên quan đến điều ác).
Nếu họ cảnh giác loài người (làm chứng cách đáng buồn về những điều này), họ sẽ phải chịu đựng; như khi bị tra xét và đưa ra trước các hội đồng, các thống đốc và các vị vua. Tất cả những điều này sẽ trở thành một bằng chứng cho họ — một phương tiện thần thượng để trình bày phúc âm của vương quốc cho các vị vua và nhà cầm quyền, mà không làm thay đổi tính cách phúc âm hoặc phù hợp hoặc trộn lẫn thế giới, để nâng đỡ dân của Chúa bằng cách sử dụng sự vĩ đại giả tạo của nó. Hơn nữa, những hoàn cảnh như thế này khiến lời chứng của họ dễ thấy hơn nhiều so với việc kết hợp với những người vĩ đại vô tín trên trái đất .
Để thực hiện được điều này, họ phải nhận được quyền năng và sự hướng dẫn từ Linh của Cha họ, khiến những lời họ nói không phải là Lời của chính họ, mà là của Đấng đã cảm thúc họ. Ở đây, một lần nữa, mối quan hệ của họ với Chúa Cha, định tính chất rất rõ ràng cho bài giảng trên Núi, được coi là cơ sở cho khả năng của họ đối với công việc mà họ phải thực hiện. Chúng ta phải nhớ rằng lời chứng này chỉ dành cho Israel; chỉ có điều, lúc đó Israel đang ở dưới ách thống trị của dân ngoại kể từ thời Nê-bu-cát-nết-sa, nên lời chứng sẽ đến tai các nhà cầm quyền của họ.
Nhưng chứng cớ này sẽ kích động một phe đối lập có thể phá vỡ mọi mối quan hệ trong gia đình và đánh thức một lòng căm thù không thể tha mạng cho những người từng được yêu quý nhất. Người bất chấp tất cả mà kiên trì đến cùng sẽ được giải cứu. Tuy nhiên, trường hợp khẩn cấp. Họ không chống cự, nhưng nếu phe chống đối dùng hình thức bắt bớ, họ phải chạy trốn và rao giảng Tin Lành ở nơi khác, vì trước khi họ đi qua hết các thành phố của Israel, Con người sẽ đến. Họ phải rao truyền vương quốc .
Đức Giê-hô-va, Em-ma-nu-ên, ở đó, ở giữa dân Ngài, và những người đứng đầu dân chúng đã gọi chủ nhà là Bê-ên-xê-bun. Điều này đã không ngăn cản lời chứng của Ngài, nhưng mô tả rất rõ ràng những trường hợp mà lời chứng này được đưa ra. Ngài sai họ đi, cảnh báo họ về tình trạng này, để duy trì lời chứng cuối cùng này giữa những người yêu dấu của Ngài càng lâu càng tốt. Việc này đã xảy ra vào thời điểm đó, và nếu hoàn cảnh cho phép, họ có thể tiếp tục cho đến khi Con người đến thi hành án. Khi đó Chủ nhân của ngôi nhà sẽ đứng dậy đóng cửa lại.
“Ngày hôm nay” của Thi thiên 95 sẽ kết thúc. Israel đang sở hữu các thành phố của họ là đối tượng của lời chứng này, nó nhất thiết phải bị đình chỉ khi họ không còn ở trên miền đất của họ nữa. Lời chứng cho vương quốc tương lai, được các sứ đồ đưa ra tại Israel sau khi Chúa chết, là một thành tựu của sứ mệnh này. Cho đến khi lời chứng này được thực hiện trên đất Israel; vì vương quốc có thể được tuyên bố là đã được thành lập khi Em-ma-nu-ên còn trên đất; hoặc điều này có thể là do sự trở lại của Đấng Christ từ thiên đàng như Phi-e-rơ đã công bố trong Công vụ 3. Và điều này có thể xảy ra nếu dân Israel còn ở trong đất, thậm chí cho đến khi Đấng Christ trở lại. Vì vậy, lời chứng có thể được tiếp tục tại Israel, bất cứ khi nào họ ở lại đất của họ và các sứ giả thuộc linh cần thiết được Đức Chúa Trời sai đến.
Trong khi đó, các môn đồ phải chia sẻ địa vị của Đấng Christ. Nếu họ gọi chủ nhà là Bê-ên-xê-bun, thì họ còn bị mạ lị nhiều hơn, vì họ là người trong gia đình của Ngài. Nhưng họ không nên sợ hãi. Đó là phần cần thiết của những người đứng ở giữa dân chúng cho Đức Chúa Trời. Nhưng không có gì che giấu mà không được tiết lộ. Bản thân họ không giữ lại điều gì, nhưng phải công bố trên mái nhà tất cả những gì họ đã được dạy dỗ; vì mọi thứ nên được đưa ra ánh sáng; sự trung thành của họ đối với Đức Chúa Trời về mặt này, cũng như về mọi mặt khác.
Điều này, mặc dù gặp phải những âm mưu bí mật của kẻ thù, nhưng lại định tính chất đường lối của các môn đồ. Đức Chúa Trời, Đấng là ánh sáng, nhìn thấy trong bóng tối, như nhìn trong ánh sáng, sẽ đem tất cả ra ánh sáng, nhưng họ phải làm điều này về mặt đạo đức ngay bây giờ. Vì vậy, họ không được sợ hãi gì khi thực hiện công việc này, trừ khi đó là chính Đức Chúa Trời, Đấng phán xét công bình vào ngày cuối cùng. Hơn nữa, các sợi tóc trên đầu của họ đã được đếm rồi. Họ rất quý giá đối với Chúa Cha.
Cuối cùng, họ phải được thấm nhuần hoàn toàn niềm tin chắc rằng Chúa không đến ban hòa bình trên thế giới; không, mà đem sự chia rẽ, ngay cả trong lòng các gia đình. Nhưng Đấng Christ quý giá hơn cha hoặc mẹ, và thậm chí hơn cả mạng sống của con người. Ai muốn cứu mạng sống của mình khi làm chứng cho Đấng Christ, thì sẽ mất mạng sống đó; người đã đánh mất nó vì lợi ích của Chúa Giê-su Christ sẽ lấy lại.
Người muốn nhận lời chứng này, trong thân vị của các môn đồ, đã tiếp nhận Đấng Christ, và trong Đấng Christ, Đấng đã sai Ngài. Do đó, Đức Chúa Trời được thừa nhận trong con người của các nhân chứng của Ngài trên đất, sẽ ban cho ai đó được phần thưởng sau này, tùy theo lời chứng được đưa ra. Như vậy, khi công nhận lời chứng của Chúa, là Đấng vốn bị từ chối, chỉ bằng một cốc nước lạnh, người ban nó sẽ không bị mất phần thưởng của mình. Trong một thế giới đối nghịch, ai tin lời chứng của Đức Chúa Trời, và tiếp nhận (bất chấp thế giới) người làm chứng này, thật sự xưng nhận Đức Chúa Trời, cũng như tôi tớ Ngài. Đó là tất cả những gì chúng ta có thể làm. Sự từ chối của Đấng Christ đã làm cho Ngài trở thành một thử thách, một viên đá thử vàng.
 
Chúa Jesus phán cùng họ rằng: Mùa gặt thì lớn song con gặt thì ít. Vậy, hãy cầu nguyện Chúa mùa gặt sai con gặt đi vào mùa của Ngài".

Luke 10: 2