“Vậy, hãy khôn ngoan như rắn, và vô hại (đơn sơ) như bồ câu.” (Mathio 10:16)
Một yếu tố quan trọng của sự khôn ngoan thực tế là sự tế nhị. Cơ đốc nhân nên học cách sống tế nhị. Điều này có nghĩa là anh ta nên phát triển một sự nhạy cảm tinh tế về những gì phải làm hoặc nói để tránh xúc phạm và củng cố mối quan hệ tốt đẹp. Người khéo léo đặt mình vào vị trí của người khác và tự hỏi bản thân, "Tôi muốn điều đó nói hoặc làm với tôi như thế nào?" Anh ấy tìm cách trở nên khéo lịch thiệp, ân cần, hòa nhã và sáng suốt.
Thật không may, đức tin Cơ đốc đã có phần của những tín đồ thiếu tế nhị. Một ví dụ điển hình là có một thợ cắt tóc Cơ Đốc nhân ở một thị trấn nhỏ miền Trung Tây Hoa kì . Một ngày nọ, khi một khách hàng không may mắn bước vào tiệm và yêu cầu cạo râu, người thợ cắt tóc đã cho anh ta ngồi, buộc tấm vải trắng thông thường quanh cổ anh ta và ngả lưng ghế ra sau. Trên trần nhà, khách hàng nhìn thấy dòng chữ "Bạn sẽ ở đâu trong cõi vĩnh cửu?" Người thợ cắt tóc cúi gằm mặt một cách phóng khoáng; rồi khi bắt đầu mài dao cạo, anh ta bắt đầu làm chứng truyền giáo của mình với câu hỏi, "Bạn đã chuẩn bị để gặp Chúa chưa?" Khách hàng bật ra khỏi ghế mang theo — tấm khăn choàng, bọt tuyết quanh mặt và tất cả — và đã không còn tin tức gì về người khách nữa kể từ đó.
Sau đó, có một sinh viên sốt sắng đã đi ra ngoài trời vào một đêm kia để thực hiện một số công việc truyền giáo cá nhân. Đi trên một con phố tối, anh nhìn thấy một cô gái trẻ đang đi phía trước anh trong bóng tối. Khi anh cố bắt kịp cô, cô bắt đầu chạy. Lo lắng, anh chạy theo cô. Khi cô ấy tăng gấp đôi tốc độ của mình, anh ấy cũng làm như vậy. Cuối cùng, cô ấy chạy đến hiên một ngôi nhà trong sự choáng váng và bắt đầu tìm chìa khóa trong túi xách. Khi anh chạy đến hiên nhà, cô sợ quá hét lên. Sau đó, anh mỉm cười đưa cho cô một tờ rơi phúc âm và rời đi. Ô hạnh phúc vì đã đến được với một tội nhân khác với Phúc âm!.
Cần có sự khéo léo tuyệt vời trong việc thăm hỏi người bệnh. Sẽ chẳng ích gì nếu bạn nói, “Trông bạn thực sự có vẻ ốm yếu quá” hoặc “Tôi biết một người có cùng khó khăn như bạrn — và anh ta đã chết”. Ai cần loại an ủi như vậy?
Và chúng ta nên tế nhị khi đến viếng tang quyến. Chúng ta không nên giống như người kia đã nói với góa phụ của một chính trị gia đã bị giết chết, --" Bạn ơi sự chết nầy cũng đã xảy ra nhiều chỗ rồi!"
Dường như Chúa ban phước cho những thánh đồ được lựa chọn của Ngài, luôn biết cách nói những lời nhã nhặn và thích hợp. Chúa dạy những người còn lại trong chúng ta cách trở thành những người lịch thiệp, khéo léo, thay vì nhữngngười vụng về không tế nhị.