“…Đến bấy giờ tôi sẽ biết như Chúa đã biết tôi vậy” (1 Cor. 13:12)
Là Cơ đốc nhân, việc chúng ta tự hỏi liệu chúng ta có biết những người thân yêu của mình trên thiên đàng là điều khá bình thường và dễ hiểu. Mặc dù không có câu kinh thánh nào đề cập cụ thể đến chủ đề này, nhưng có một số dòng lý luận theo Kinh thánh sẽ đưa chúng ta đến một kết luận tích cực.
Trước hết, các môn đồ đã nhận ra Chúa Giê-xu trong thân thể đã phục sinh, vinh hiển của Ngài. Ngoại hình của Chúa không thay đổi. Không có gì nhầm lẫn rằng đó là “chính Chúa Giê-xu”. Điều này cho thấy rằng chúng ta cũng sẽ có những đặc điểm nổi bật của riêng mình trên thiên đàng, mặc dù ở hình thức được vinh hóa. Không có gợi ý rằng tất cả chúng ta sẽ giống nhau. Khi có nói trong 1 Giăng 3: 2 rằng chúng ta sẽ giống Chúa Jêsus, điều đó có nghĩa là giống như Ngài về mặt đạo đức, tức là mãi mãi không phạm tội và có những hậu quả của nó. Nhưng chắc chắn chúng ta sẽ không giống Ngài về ngoại hình để bị nhầm lẫn với Ngài. Không bao giờ!
Thứ hai, không có lý do gì để tin rằng chúng ta sẽ biết ít hơn ở trên trời so với những gì chúng ta biết ở dưới đây. Chúng ta nhận ra nhau ở đây; Tại sao người ta nghĩ cách lạ kỳ rằng chúng ta cần nhận ra nhau ở trên đó? Nếu chúng ta biết thì như bây giờ chúng ta đã biết, điều đó phải mang tính quyết định.
Phao-lô mong được biết mặt những người Tê-sa-lô-ni-ca ở trên trời. Ông ấy nói rằng họ sẽ là niềm hy vọng, niềm vui và mão miện của sự vui mừng của ông (1 Tê. 2:19).
Trong Kinh thánh có những chỉ dẫn cho thấy mọi tín nhân đã được ban cho và sẽ được ban cho khả năng xác định những người mà họ chưa từng gặp trước đây. Phi-e-rơ, Gia-cơ và Giăng đã nhận ra Môi-se và Ê-li trên núi hiến hình (Math 17: 4).
Người giàu ở âm phủ (hades) đã nhận ra tổ phụ Áp-ra-ham (Lu. 16: 24). Chúa Giê-su nói với người Do Thái rằng họ sẽ thấy Áp-ra-ham, Y-sác, Gia-cốp và tất cả các nhà tiên tri trong Vương quốc của Đức Chúa Trời (Lu. 13:28). Chúng ta được yêu cầu kết bạn thông qua sự quản lý tiền của mình cách khôn ngoan để những người bạn này sẽ chào đón chúng ta đến nơi ở vĩnh cửu (giả định rằng họ sẽ công nhận chúng ta là ân nhân của họ) (Lu. 16: 9).
Nhưng một lời cảnh báo nên được thêm vào! Trong khi có vẻ như rõ ràng rằng chúng ta sẽ biết những người thân yêu của mình trên thiên đường, chúng ta sẽ không biết họ trong những mối quan hệ tương tự đã tồn tại trên trái đất. Ví dụ, quan hệ vợ chồng sẽ không còn hiệu lực. Đó dường như là ý nghĩa rõ ràng của lời Đấng Cứu Rỗi trong Ma-thi-ơ 22:30, “… trong sự sống lại, họ không kết hôn, cũng không được kết hôn”