Ma-thi-ơ 9: 9-10; Mác 2: 14-15; Lu-ca 5: 27-29
Chúg ta không đọc nhiều về môn đồ Lê-vi-Ma-thi-ơ. Nhưng việc so sánh ba bản tường trình về ông trong Ma-thi-ơ, Mác và Lu-ca cho thấy một tâm tính tuyệt vời nơi người môn đệ này.
Lu-ca nói khi Lê-vi được Chúa kêu gọi thì ông là người thu thuế, nhưng khi liệt kê các môn đồ trong danh sách ở Lu-ca 6: 14-16, ông bỏ chức danh công việc này. Lê-vi đã từ bỏ công việc của mình. Ông không còn là người thu thuế nữa mà là một môn đồ trọn thời gian của Chúa.
Nhưng khi Ma-thi-ơ viết về mình, ông tự gọi mình là “Ma-thi-ơ người thu thuế” khi liệt kê các môn đồ ở (Math. 10: 2-4). Anh không quên ơn Chúa đã gọi anh từ cơ quan thuê vụ để theo Chúa Giêsu.
Lu-ca cũng mô tả rằng Lê-vi đã làm một bữa ăn thịnh soạn cho Chúa Giêsu trong nhà của anh (Luca 5:29). Mác cũng nói rằng đó là nhà của Lê-vi, và nói thêm rằng nhiều người thu thuế và tội nhân được Lê-vi mời ăn tiệc sau đó đã đi theo Chúa Giêsu (Mác 2:15).
Nhưng khi chính Ma-thi-ơ tường thuật lại sự việc này, chúng ta không nghe thấy rằng chính anh là người đã làm ra bữa ăn này, cũng không phải đó là một bữa tiệc lớn. Cũng không có dấu hiệu nào cho thấy bữa ăn đó diễn ra trong nhà của anh ấy và anh ấy đã sắp xếp nó cho Chúa. Anh cũng không mô tả rằng nhiều khách mời đã theo Chúa Jêsus.
Vì vậy, Ma-thi-ơ không nói về những gì ông đã làm hoặc những kết quả mà chức vụ của ông đã mang lại. Anh ấy bỏ mọi thứ có thể tập trung vào con người của mình. Một thái độ đáng noi gương!
Tuy nhiên, Chúa rất thích để các tác giả phúc âm khác chia sẻ những chi tiết mà Ma-thi-ơ bỏ qua. Bằng cách này, Chúa đang tôn vinh môn đệ của mình, là con người đã chăm sóc bản thân mình rất ít.