Khải huyền 21: 1“Và tôi đã thấy một trời mới và đất mới; vì trời và đất đầu tiên đã biến mất, và biển không còn nữa”.
Đức Thánh Linh chỉ sử dụng một vài câu để mô tả tình trạng vĩnh cửu. Lý do cho điều này chắc chắn là với trí óc hạn chế của chúng ta, chúng ta thậm chí không thể bắt đầu nắm bắt được những điều vĩnh cửu trong tất cả sự vĩ đại và vinh quang của chúng. Nhưng có một điều mà tất cả chúng ta đều hiểu, Đức Thánh Linh đã tuyên bố ngay từ đầu: "... và biển không còn nữa".
Biển chiếm hơn 2/3 bề mặt trái đất, luôn đóng một vai trò quan trọng đối với cuộc sống của con người. Nó luôn là một "nguồn thực phẩm" quan trọng và cần thiết cho thương mại quốc tế và trao đổi hàng hóa. Cuộc sống trên trái đất ngày nay không thể có nếu không có biển. Nhưng biển sẽ không còn trên trái đất mới - vơi biển cũng có những thứ gì đó mà nó làm biểu hiệu cho.
--Cách biệt-
"Nó cũng chẳng phải ở bên kia biển, để ngươi nói rằng: Ai sẽ đi qua bên kia biển,đem nó về cho chúng tôi nghe, đặng chúng tôi làm theo?"(Phục truyền 30:13).
"Nhược bằng tôi lấy cánh hừng đông, Bay qua ở tại cuối cùng biển, Tại đó tay Chúa cũng sẽ dẫn dắt tôi, tay hữu Chúa sẽ nắm giữ tôi"( Thi. 139: 9, 10 )
Biển ngăn cách các đất nước và lục địa. Nó ngăn cách mọi người. Sự xa cách là một phần của cuộc sống hàng ngày của chúng ta, nhưng nó cũng định tính chất cho mối quan hệ của thể nhân với Đức Chúa Trời. Con người tự nhiên bị ngăn cách khỏi Đức Chúa Trời bởi tội lỗi (Ê-sai 59: 2). Và nếu anh ta không hướng về Chúa trong suốt cuộc đời của mình, anh ta sẽ bị xa cách Chúa vĩnh viễn trong hỏa ngục (Khải. 20:15). Nhưng biển sẽ không còn trên trái đất mới, nơi chỉ có con người được tái sinh mới cư trú. Ở đó sẽ không còn sự chia cắt nào nữa. Con người sẽ sống hiệp thông với nhau và với Đức Chúa Trời đến muôn đời.
--Bồn chồn
Song những kẻ ác giống như biển đương động, không yên lặng được, thì nước nó chảy ra bùn lầy" (Ê-sai 57: 20).
"Biển đương đau đớn, không yên lặng được"(Giê 49: 23)
Biển luôn chuyển động. Một lượn sóng đuổi theo lượn sóng kia và thủy triều thay đổi không ngừng. Biển không bao giờ nghỉ ngơi hoàn toàn. Kẻ ác giống như biển khơi không thể yên tỉnh. Con người thiên nhiên luôn đầy khắc khoải (Thi. 39: 7). Không, bình tịnh, bình an thực sự, không thể tìm thấy trên thế giới này. Nhưng một ngày nào đó sẽ đến khi biển không còn nữa. Những gì đã định tính chất cho thế giới này bao lâu nay - lo lắng và bất ổn - sẽ không còn tồn tại trên trái đất mới. Mọi người sẽ sống trong yên tĩnh hoàn toàn và hòa bình sâu sắc trên trái đất mới.
--Nghiện lợi nhuận
"Có người đi xuống tàu trong biển, Và làm việc nơi nước cả" (Thi. 107:23)
Cho đến ngày nay, biển có tầm quan trọng lớn như một tuyến đường giao thương, vận tải và giao thông. Chúng được mọi người sử dụng để kinh doanh. Trong điều này, chúng ta nhận ra một điều gì đó thuộc bản chất của con người tự nhiên. Mọi người luôn luôn muốn có được cái gì đó để làm giàu cho bản thân mình thông qua thương mại. Các hành động của con người tự nhiên được định tính chất bởi việc theo đuổi lợi nhuận và theo đuổi của cải. Khi chúng ta nghĩ về tất cả những bất hạnh và đau khổ mà cuộc truy đuổi này đã gây ra trong lịch sử nhân loại, chúng ta vui mừng nghĩ rằng sẽ không còn biển trên trái đất mới. Việc tìm kiếm lợi nhuận và theo đuổi sự giàu có sẽ không còn tồn tại trên trái đất mới.
Chúng ta có mong chờ trời mới và đất mới không?