HAI LOẠI SỰ CÔNG BÌNH-
Mathio 5:20, "Vì ta nói cùng các ngươi rằng, nếu sự công nghĩa của các ngươi chẳng trổi hơn sự công nghĩa của các văn sĩ và người Pha-ri-si, thì các ngươi hẳn không vào nước trời được."
Sự công bình của các thầy thông giáo rất hời hợt, họ nghĩ rằng Đức Chúa Trời hài lòng về họ chỉ vì họ nói nhiều về các điều răn và tuân giữ chỗ này chỗ kia. Nhưng chúng ta cần một đời sống công bình phát xuất từ bản chất mới mà chúng ta nhận được nhờ đức tin nơi Chúa Giê-su. Những ai sống một đời sống công bình thiết thực thực sự thì đang trên đường đến vương quốc thiên đàng.
Nếp sống công nghĩa của người Pha-ri-si là sự đóng kịch, là nổ lực của năng lực ý chí, ráng sức cư xử cho công bình đạo đức ở bề ngoài. Chúa kết tội nếp sống giả tạo đó như sau, ""Khốn thay cho các ngươi, thầy thông giáo và người Pha-ri-si, là bọn giả hình kia! Vì các ngươi giống như mồ mả tô trắng, bề ngoài coi đẹp, mà bề trong thì đầy xương người chết và mọi thứ ô uế" (Mathio 23:27).
Những lối cư xử công nghĩa của người tín nhân chân thật, là sự biểu lộ của sự sống và bản chất thần thường mà người đó đã nhận lãnh từ Chúa. Sứ đồ Phi e rơ nói, "Ngài đã ban cho chúng ta lời hứa rất quí báu quá lớn, hầu cho nhờ đó anh em được dự phần thần tánh, vì đã thoát khỏi sự hư nát của thế giới do tư dục mà ra. Chính vì cớ ấy anh em hãy ân cần mọi bề mà thêm cho đức tin mình đức hạnh, cho đức hạnh tri thức, cho tri thức tiết chế, cho tiết chế nhẫn nại, cho nhẫn nại kỉnh kiền, cho kỉnh kiền tình kính mến anh em, cho tình kính mến anh em lòng thương yêu"( 2 Phi e rơ 1:4-7)
Thần tánh của Chúa trong tín nhân sẽ nảy sinh những cách cư xữ như đức hạnh, tiết chế, kính mến anh em, thương yêu. Đây là nếp sống công nghĩa của dân vương quốc thiên đàng, trổi hơn sự công nghĩa giả tạo của dân Pha-ri-si.