Khải Huyền 22:11
"Ai làm điều sai vẫn làm điều sai, và ai ô uế vẫn tự làm ô uế mình, và ai công bình vẫn thực hành sự công bình, và ai thánh vẫn được thánh hóa" (Khải Huyền 22:11)
Câu này được hiểu như thế nào? Đa số nhà giải kinh áp dụng tuyên bố này vào thời điểm sau khi hội thánh bắt đầu vào 7 năm cuối cùng. Đó là mô tả tiên tri về các điều kiện đạo đức trong thời gian 7 năm của tuần lễ cuối cùng.
Đó cũng là thời hiện tại trước khi vào 7 năm : ai muốn làm sai có thể cứ làm sai. Chúa sẽ không thay đổi điều đó. Và ai sống thánh thiện, hãy còn thánh thiện. Đức Chúa Trời không can thiệp một cách tỏ tường. Chúa không ép buộc ai cả. Cỏ dại và lúa mì bây giờ mọc cạnh nhau. Nhưng sẽ đến ngày hậu quả của những việc làm sẽ được nhìn thấy và sau đó mọi người sẽ được thưởng, như câu tiếp theo đã nói rõ (xem thêm Ma-la-chi 3:18).
Vì vậy, Khải Huyền 22: 6 đặt con người chịu trách nhiệm. Tất nhiên, Chúa không bao giờ muốn khuyến khích cái ác. Sứ đồ Phao-lô cũng không muốn điều này khi ông viết 1 Cô-rinh-tô 14:38: “Hễ ai dốt (bỏ qua), hãy dốt nát (bỏ qua)”.