Nhã ca 5:15, "Đôi chân chàng như cặp trụ cẩm thạch trắng, Đặt trên đế vàng ròng;
Chúng ta tìm thấy ngực (cái o) và đùi được nhắc đi nhắc lại trong cùng một nhịp thở với các con sinh. Chúng là một phần đặc biệt trong của Lễ Vượt Qua. Tại của lễ thiêu, chúng bị thiêu cháy hoàn toàn cho Đức Chúa Trời và trong của lễ bình an (thù ân), đùi và ngực được ban cho gia đình A-rôn, người sau đó đã giơ chúng qua lại như của lễ đưa qua đưa lại trước mặt Đức Chúa Trời. Từ đó chúng ta thấy rằng cả hai đều có giá trị đặc biệt đối với Đức Chúa Trời.
Từ một vị trí hoàn hảo và vững chắc (đường đi) với Chúa Jêsus, một con đường hoàn hảo và không lay chuyển (hai bắp đùi) đã xuất hiện. Bất chấp mọi sự phản đối của Satan và mọi người, bất chấp sự khó hiểu của những người thân cận nhất của NGài, bất chấp khó khăn của công việc mà Ngài phải hoàn thành, Ngài vẫn kiên quyết đi đến Gô-gô-tha. Cho dù có một người nói: “Chúa ơi, Đức Chúa Trời nào nỡ vậy! Sự đó hẳn chẳng xảy đến cho Chúa đâu”(Math 16:22), hay bị người khác chế giễu: “hãy tự cứu mình, xuống khỏi thập tự giá đi!”(Mác 15:30), Chúa Giê-su vẫn kiên quyết, ra đi, vác thập giá mình đến nơi. nơi họ đóng đinh Ngài và chịu đựng ở đó tất cả những gì cần thiết để cứu bạn và tôi
Hai chân làm bằng đá cẩm thạch tất nhiên cũng gợi nhớ đến hai cột trụ trong đền thờ Sa-lô-môn (I Các Vua 7:21). Chúng được đặt tên là Bô-ô (“trong Đấng ấy là sức mạnh”) và Gia-kin (“Đấng ấy sẽ vững chắc”). Cho dù đó là nhà của Đức Chúa Trời hay một số công việc khác của Đức Chúa Trời, chỉ một mình Đấng Christ ban cho mọi sự sự vững chắc. Quyền cai trị cũng đặt trên vai Ngài (Ês 9:5). Không có gì làm xáo trộn ngai vàng của Người, Người “còn mãi từ đời nọ qua đời kia” (Heb.1:8).
Những chiếc bệ (đế) vàng hoàn thiện bức tranh hoàn hảo này. Nó bắt đầu với cái đầu làm bằng vàng. Chúng ta đã thấy nó nói lên sự hoàn hảo của quyền cai trị. Nhưng trái ngược với bức tranh trong Đa-ni-ên 2, trong đó bàn chân một phần được làm bằng đất sét và một phần bằng sắt, còn bàn chân ở đây cũng được làm bằng vàng. Các đế chế dưới sự chịu trách nhiệm của con người, ngày càng trở nên suy yếu hơn theo thời gian, bị hủy hoại bởi sự kiêu ngạo và ý chí tự cường của con người. Tất cả chúng sẽ bị nghiền nát. Nhưng khi Đấng Christ cai trị, chỉ có sự hoàn hảo từ đầu đến cuối. “Uy quyền Ngài là uy quyền còn mãi mãi, nước Ngài từ đời nọ đến đời kia” (Đa. 3:34). Không có sự suy giảm trong lãnh vực này. Nếu triều đại của Ngài trên đất kết thúc, thì đó sẽ chỉ là thời gian do Đức Chúa Trời chỉ định đã trôi qua. Ngài sẽ trả lại vương quốc này cho Đức Chúa Trời của Ngài trong trạng thái hoàn hảo. Khi Đức Chúa Trời ngày càng thấy ít niềm vui trong chính quyền của loài người, thì niềm vui của Chúa sẽ nảy nở trong tay Ngài.
Cô dâu ở đây mô tả hình dáng con người khi nói về người mình yêu và nhắc nhở chúng ta rằng Đấng Christ đã hạ mình xuống và được tạo ra như một con người (Phi-líp 2: 7). Nhưng trong những “chất liệu” mà cô dâu nhìn thấy nơi Người Yêu, chúng ta liên tục tìm thấy những dấu hiệu cho thấy Chúa ở trong hình dạng của Đức Chúa Trời, vâng, Ngài là chính Đức Chúa Trời (Philip 2: 6). Đức Chúa Trời và con người trong một ngôi vị - đó là sự huyền nhiệm vĩnh viễn không thể dò thấu được về Con Đức Chúa Trời, Đấng Cứu Rỗi của chúng ta.