"CẢ KINH THÁNH LÀ BỞI ĐỨC CHÚA TRỜI SOI DẪN ... HẦU CHO NGƯỜI THUỘC VỀ ĐỨC CHÚA TRỜI ĐƯỢC TRỌN VẸN VÀ SẮM SẴN ĐỂ LÀM MỌI VIỆC LÀNH"
II Timothy 3:16a, 17
  

HỘI TRUYỀN GIÁO PHÚC ÂM VIỆT NAM
(Vietnamese Full Gospel Missions)
TRƯỜNG KINH THÁNH TẠI GIA
(Home Bible School) www.HomeBibleSchoolVietnam.com

Học Báo:
"SỨ GIẢ TÌNH YÊU"

(The Love Ambassadors)
P.O.Box 565, Westminster, CA 92684-USA
Email: VNFGMissions@Yahoo.com

TIẾNG NÓI CHÂN LÝ
(The Voice of Truth)
www.TiengNoiChanLy.com
HỘI THÁNH PHÚC ÂM VIỆT NAM
tại Westminster
(Vietnamese Full Gospel Church)
14381 Magnolia Ave. Westminster, CA 92683-USA
ĐỘC QUYỀN PHIÊN DỊCH VÀ PHỔ DỤNG
© 1979, 1996 GLOBAL YOUTH EVANGELISM
P.O. Box 1019, Orland, CA 95963 - USA
(Giữ bản quyền. Cấm in sao lại từng phần hay toàn bản dưới mọi hình thức hoặc bằng mọi phương tiện).

  

THỐNG KÊ

Đã truy cập:6854600
Đang truy cập:156

Theo bước chân của những nhà thông thái (3)

 

Ma-thi-ơ 2:

--Sự Thay đổi của bạn

Sa-lô-môn đã từng nói rằng đường lối của người công chính giống như ánh ban mai rực rỡ, cứ chiếu sáng đến giữa trưa thì càng rạng rỡ. Chúng ta có thể áp dụng cùng một từ ngữ cho dấu chân của các nhà thông thái. Đối với chúng ta, họ là ngọn hải đăng trong hành động và bước đi của họ, từ khi bắt đầu đến lúc kết thúc.

Trên tay, họ mang theo những món quà mà họ cho là xứng đáng với nhà Vua, trong khi mang chúng, từng bước, từng bước một đến gần thân vị vinh quang của Chúa. Họ bước đi bằng niềm tin và khi kết thúc cuộc hành trình, họ được phép nhìn lại. Đó là kết quả sự thay đổi của họ. Khi ngôi sao xuất hiện, họ nhìn thấy một lời mời và họ đã đến!

Đây là một nguyên tắc quan trọng mà chúng ta cũng tìm thấy ở Áp-ra-ham. Trong Sáng thế ký 12, mệnh lệnh của Chúa có chép: "Hãy ra khỏi xứ sở ngươi, ra khỏi họ hàng ngươi, ra khỏi nhà của cha ngươi, đến xứ Ta sẽ chỉ cho ngươi". Đó là công việc! "Và Áp-ra-ham đã đi." Đó là cuộc thực hiện! Cả Áp-ra-ham và các nhà thông thái đều vâng lời.

Cách Đức Chúa Trời cho họ thấy ý muốn của Ngài rất khác nhau nhưng ý muốn đó đều từ một nguồn mà đến. Đức Chúa Trời đã nói chuyện trực tiếp với Áp-ra-ham. Đức Chúa Trời đã nói chuyện với những người thông thái qua cõi sáng tạo, qua dân Israel tản mác của Ngài và ngôi sao. Nhưng trong cả hai trường hợp, thông điệp không bị hiểu nhầm. Đó là lý do để cả Áp-ra-ham và những người thông thái ra đi. Chúng ta không tìm thấy dấu vết nghi ngờ nào nơi Áp-ra-ham, cũng như không tìm thấy nơi các nhà thông thái. Tương tự như vậy, những phương tiện mà Đức Chúa Trời nói với chúng ta bằng hình thức khác với những phương tiện mà Ngài đã nói với Áp-ra-ham và với những nhà thông thái. Về phần rõ ràng, chắc chắn không ít. Về việc biết ý nghĩ của Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời có đủ sự khải thị cho các nhà thông thái và Áp-ra-ham, Ngài cũng đã ban cho chúng ta mọi thứ - tất cả sự thật được Đức Chúa Trời bày tỏ.

Vì vậy, Đức Chúa Trời đã luôn luôn bày tỏ cho mọi tín nhân, những kế hoạch và suy nghĩ của Ngài liên quan đến sự cứu rỗi mà Ngài muốn ban cho, để họ có thể có được niềm an ủi mạnh mẽ khi nắm bắt được niềm hy vọng nằm trước mặt họ, điều mà họ (cũng như chúng ta) tin rằng có  mỏ neo vững chắc của tâm hồn. Áp-ra-ham đã được thúc đẩy bởi lời hứa phước hạnh để trở thành dân đông đảo, sẽ cư ngụ trong một vùng đất đầy sữa và mật ong, qua đó Đức Chúa Trời sẽ dang tay ban phước ngày đêm. Và ngay cả khi Đức Chúa Trời không cho ông ta một tấc đất trên đất nước này, và nếu vật sở hữu duy nhất của ông ta trên đất nước này là một nấm mồ, thứ mà ông ta cũng đã phải trả một giá quá cao để mua, thì anh ta vẫn không ngừng theo dõi thành phố mà Đức Chúa Trời xây dựng là, Jerusalem mới. Đó là niềm hy vọng và mong đợi hạnh phúc của ông ấy!

Những người thông thái cũng có hy vọng và kỳ vọng rất lớn khi họ quyết định thực hiện một cuộc hành trình dài đến Giê-ru-sa-lem. Đức Chúa Trời đã ban cho họ ngôi sao mang lại tin mừng cho họ: Vua dân Do Thái đã được sinh ra, dưới sự cai trị của ai, họ cũng sẽ được ban phước. Vì vậy, họ không tiếc nỗ lực và lên đường. Ngôi sao họ đã thấy ở đông phương khiến họ phải nắm lấy cho đến khi đến Giê-ru-sa-lem. Và khi ngôi sao này xuất hiện trở lại để đưa họ đến nơi có con trẻ, họ đã rất vui mừng vì điều đó. Chúa đã cho họ ngôi sao! Và với chúng ta, thì có những gì đã được trao cho chúng ta?

--TẤT CẢ!

Phi-e-rơ nói: "Vả, quyền năng thần thượng của Ngài đã ban cho chúng ta mọi sự quan hệ đến sự sống và sự kỉnh kiền, bởi sự thông biết Đấng đã lấy chính vinh hiển và mỹ đức của Ngài mà gọi chúng ta. Cũng bởi đó Ngài đã ban cho chúng ta lời hứa rất quí báu quá lớn" (2 Phi-e-rơ 1: 3,4). Ông muốn nhắc nhở chúng ta điều này chừng nào ông còn có thể còn sống (2 Phiero  1:12,13,16; 3,1). Sau đó, trong câu 19, ông nói với chúng ta rằng chúng ta đang sở hữu lời tiên tri mà mình nên ”để ý đến, như ngọn đèn soi sáng trong nơi tối tăm, cho đến chừng rạng đông và sao mai mọc lên trong lòng anh em”.

Vì vậy, không còn nghi ngờ gì nữa, khi Phi-e-rơ gọi “sao mai”, chính Chúa đã nói trong sách Khải Huyền: “Ta là Chúa Giê-su, là sao mai sáng chói” (Khải. 22:16). “Vâng, Ta sẽ đến mau chóng” (câu 20). Vào ngày mà Ngài xuất hiện như sao mai sáng chói, Ngài sẽ mang hội thánh của Ngài về nhà để chúng ta có thể thấy sự vinh hiển của Ngài mà Đức Chúa Trời đã ban cho Ngài. Đó là lời hứa của chúng ta. Góc nhìn của chúng ta. Hy vọng của chúng ta nằm ở phía trước.

--Ngôi sao của chúng ta!

Những người thông thái nhìn thấy trong ngôi sao nầy phản chiếu vinh quang của vị Vua mà họ đang đi đường đến để chào mừng. Sự tỏa sáng của vinh quang Đức Chúa Trời đã thấu vào tận nơi sâu thẳm trái tim họ và đó là lý do chính đáng để họ ấp ủ những kỳ vọng cao cả, trong đó họ không hề thất vọng. Nếu điều nầy là chắc chắn, thì chúng ta sẽ không phải thất vọng về những hi vọng của mình. Không thể nào. Cho dù kỳ vọng của chúng ta có táo bạo đến đâu, thì sau này chúng sẽ giống như một cái bóng của thực tế. Đó là một khối lượng vinh quang vô cùng hoa lệ, vĩnh cửu (2 Cô 4:18). Điều mắt chưa thấy, tai nghe và lòng người chẳngnghĩ đến, thì là điều Đức Chúa Trời đã sắm sẵn cho những ai yêu mến Ngài (1 Cô 2: 9).

Khi nhìn vào điều này, chúng ta sẽ giống như Nữ hoàng Sê-ba, vì khi nhìn thấy vinh quang của Sa-lô-môn (1 Các Vua 10), bà đã “mất vía” (hết hồn) và nói: “Song trước khi tôi chưa đến đây,và chưa thấy tận mắt những điều nầy, thì tôi chẳng tin; và kìa, người ta chẳng nói đến được phân nửa!

Nên những gì chưa được tiết lộ cho chúng ta sẽ là gì (điều đó vẫn còn được che giấu), nhưng chúng ta biết rằng chúng ta sẽ thấy Ngài vì Ngài là Ai. Giờ đây, Ngài đã mở cho chúng ta một khe hở của kho tàng, qua đó chúng ta có thể đoán được điều gì đó. Bây giờ chúng ta có thể nhìn qua một tấm kính màu, nhưng sau đó: "mặt đối mặt" với Ngài.

Ở đây, chúng ta sẽ luôn nhìn qua một khe nứt trên cửa, nhưng khi Ngài đến, cửa kho tàng sẽ mở rộng ra và chúng ta sẽ nghe thấy lời mời gọi: “Hãy vào trong niềm vui vẻ của Chúa các ngươi”.

Và mặc dù các nhà thông thái từ phương Đông không bao giờ có thể đọc được câu 1 Giăng 3: 3 " Hễ ai có hi vọng đó nơi Ngài, thì tự tẩy sạch mình cũng như Ngài  là tinh sạch ", họ cho chúng ta một ví dụ ở đây đáng để noi gương, bởi trở về đất nước của họ sau khi gặp Chúa Jêsus trên một con đường khác với con đường họ đã đi đến.

Cuối cùng là nhận xét về sự trở về của các nhà thông thái. Chúng ta được biết rằng họ đã nhận được sự chỉ dẫn thần thượng nên đi đường khác để trở về đất nước của họ. Họ đã gặp Đấng Christ là Vua, cúi đầu trước Ngài và thờ phượng Ngài. Bây giờ hãy phục tùng ý muốn của Đức Chúa Trời! Cuộc gặp gỡ của họ với Vua dân Do Thái đã đưa họ vào một “con đường khác”, mà chính Đức Chúa Trời đã chỉ cho họ. Nếu họ không tuân theo chỉ dẫn này và quay trở lại theo con đường cũ, thì ít nhất các nhà thông thái cũng đã chơi trúng lá bài của Vua Hê-rôt, kẻ chuyên giết người. Nhưng bây giờ họ đang giúp thực hiện các kế hoạch của Đức Chúa Trời, bởi vì không trở lại Hê-rốt, Giô-sép và Ma-ri đã có đủ thời gian để trốn sang Ai Cập với con của họ để những gì Chúa đã nói qua nhà tiên tri của Ngài sẽ được ứng nghiệm: “Ta đã gọi con trai Ta ra khỏi Ai Cập ”.

Đây là nơi ẩn chứa những bài học thực tế cho chúng ta. Ngay từ khi chúng ta gặp Đấng Christ, bước đi của chúng ta hẳn đã trở thành một vấn đề đặc biệt quan trọng. Đối với chúng ta, điều này thậm chí còn đúng hơn đối với những người thông thái. Đúng là bạn đã gặp Đấng Christ, nhà “Vua”; của chúng ta, Đấng Christ đã bị đóng đinh.

Họ gặp Ngài ở Bết-lê-hem, nơi Ngài đã bắt đầu công việc của mình; tuy nhiên, chúng ta gặp Chúa ở đồi Gô-gô-tha, nơi Ngài đã hoàn thành công việc qua sự ban cho huyết của Ngài. Tất cả những ai được xưng công nghĩa nhờ tin vào Ngài cũng được cứu chuộc khỏi quyền lực của Sa-tan. Bây giờ họ là nô lệ, không còn cho Sa-tan mà cho Đức Chúa Trời; không còn của tội lỗi, mà là của sự công nghĩa. Giống như những nhà thông thái, chúng ta nên “đi một con đường khác“, Hãy bước đi. Kinh thánh gọi điều này là: "phải bước đi trong đời sống mới" (Rô 6:4)! Đi chệch khỏi con đường mới luôn có nghĩa là: một mặt gây tổn hại cho chính nghĩa của Đức Chúa Trời và mặt khác làm tổn hại cho tâm hồn của chính mình! Sau đó, chúng ta cũng phục vụ Sa-tan như những nô lệ ngoan ngoãn. Thế giới gọi những người như vậy là: "Những kẻ phản bội!"

Lời cầu nguyện trong Thi thiên 139: 23-24 nên phát xuất từ tâm hồn chúng ta hàng ngày: “Đức Chúa Trời ơi, xin hãy tra xét tôi, và biết lòng tôi; Hãy thử thách tôi, và biết tư tưởng tôi;  Xin xem thử tôi có lối ác nào chăng, Xin dắt tôi vào con đường đời đời! ”.

 
Chúa Jesus phán cùng họ rằng: Mùa gặt thì lớn song con gặt thì ít. Vậy, hãy cầu nguyện Chúa mùa gặt sai con gặt đi vào mùa của Ngài".

Luke 10: 2