III. Lời khen ngợi ở Trên Trời
(Khải Huyền 19:1-6)
Khải Huyền 19:1-6 là sự tiếp nối của 18:24.
A. Khải Huyền 19:1
"Sau việc ấy tôi nghe dường như ở trên trời có tiếng lớn của quần chúng rất đông, kêu rằng:“Ha-lê-lu-gia! Sự cứu rỗi, vinh hiển, quyền năng đều thuộc về Đức Chúa Trời chúng ta."
"Sau việc này" có nghĩa là sau khi phá hủy Babylon hoàn toàn."Có tiếng lớn" bao gồm tất cả những người đã được cứu (không chỉ riêng được cứu trong thời kỳ ân sủng).
“Hallelujah” có nghĩa là "Ngợi khen Chúa" theo tiếng Hê bơ rơ. Tại sao "Hallelujah"? Bởi vì ơn cứu độ và vinh quang, quyền năng bây giờ đã đến.
VII. Vương quốc ngàn năm
(Khải Huyền 20:4-6)
A. Khải huyền 20:4
"Tôi đã thấy những ngôi, và những kẻ ngồi trên đó, họ được quyền xét đoán. Tôi cũng đã thấy hồn của những kẻ vì chứng cớ của Jêsus và lời Đức Chúa Trời mà bị chém, cùng những kẻ chẳng thờ lạy con thú hoặc hình tượng nó, chẳng nhận cái dấu hiệu trên trán và trên tay mình, chúng đều được sống và đồng trị vì với Đấng Christ một ngàn năm".
Ba loại người trị vì với Chúa.
(1) Các người đắc thắng, đó là, những người ngồi trên các ngai vàng (20:4 a). Nhận được thẩm quyền xét đoán ở đây có nghĩa là sở hữu vương quốc (Dan. 7:10, 18, 22). (Hôm nay, theo Kinh Thánh, không cơ đốc nhân nào làm việc như một thẩm phán, chánh án, hoặc vv.)
(2) Các vị tử đạo trong suốt hai ngàn năm qua. Đây là những hồn bên dưới bàn thờ trong khi mở ấn thứ năm. Họ đã chịu tử đạo vì chứng cớ của Chúa trong suốt hai ngàn năm qua. Người ta sống lại, không phải các linh.
(3) Các vị tử đạo trong đại nạn. Đây là những người không thờ phượng con thú và hình tượng của hắn, cũng không có dấu ấn của hắn trên trán hoặc bàn tay của họ.
"Họ được sống và đồng trị vì." Ở đây chúng ta phải chú ý đến hai điều:
(1) Những người này không sống lại tại thời điểm Khải Huyền 20:4. Sự sống lại của họ chỉ đơn thuần được đề cập ở đây như một lời tái bút. John đã không nhìn thấy sự sống lại của họ tại thời điểm này, ông chỉ nhìn thấy họ đang sống ở đây.
(2) Những người sống được đề cập ở đây không ám chỉ những người sống lại, mà những người được cất lên, bởi vì chúng ta không thể nói rằng chỉ có những người được sống lại từ kẻ chết sẽ trị vì với Chúa. Mặc dù có thể không có nhiều người được cất lên, tuy nhiên, họ cũng sẽ trị vì với Chúa.
Sự sống lại từ trong kẻ chết được đề cập trong 1 Các Vua 17:22, 2 Các Vua 13:21, và Khải Huyền 1:18.-- II Ti-mô-thê 2:11-12 nói về việc chết, sống và trị vì với Chúa.
B. Khải Huyền 20:5-6
"Ấy là sự sống lại thứ nhứt. Còn những kẻ chết khác chẳng được sống lại cho đến chừng một ngàn năm đã mãn. Phước và thánh thay cho kẻ có phần trong sự sống lại thứ nhứt! Sự chết thứ nhì không có quyền bính gì trên họ, song họ sẽ làm thầy tế lễ của Đức Chúa Trời và của Đấng Christ, cùng sẽ đồng làm vua với Ngài một ngàn năm".
"Sự sống lại thứ nhứt" không nhất thiết phải là một sự sống lại chỉ một lần, cũng không ám chỉ đến bất kỳ sự phục sinh nói chung nào. Nó bao gồm tất cả các sự phục sinh "tốt nhất" xảy ra trước thiên hi niên.
Từ ngữ "này" trong câu 5, bao gồm hai điều được đề cập trong câu 4, có nghĩa là, việc sống và việc trị vì. Sự sống lại đầu tiên là sự phục sinh "tốt nhất". Sự sống lại tốt nhất có nghĩa là sống và trị vì. Bởi vì câu 4 có hai động từ "sống và trị vì," từ ngữ "này" trong câu 5, phải ám chỉ cuộc sống và trị vì. Điều này được gọi là sự sống lại đầu tiên. Sự sống lại này là một phần thưởng và là cả sự sống lại và sự trị vì với Chúa trải 1000 năm.
"Sự chết thứ hai" không chỉ đơn thuần có nghĩa là chết, đúng hơn, nó có nghĩa là đi đến một nơi nào đó để chịu đau khổ. Điều này trái ngược với sự phục sinh đầu tiên. Sự sống lại đầu tiên là có thể vui hưởng vinh quang. Không chỉ những tín hữu đó mà đã được sống lại từ cõi chết dự phần vào sự sống lại đầu tiên, nhưng tất cả những người sống mà được cất lên cũng vậy. Điều này bởi vì thời gian sự sống lại đầu tiên là thời gian cho việc khen thưởng, thời gian đền trả (Lu-ca 14:14; 20:34-36).
Trong Phi-líp 3:11 Paul đã không hi vọng được sống lại từ cõi chết (chắc chắn tất cả mọi người chết sẽ được sống lại), ông cũng không hi vọng cho sự phục sinh của linh (vì sự phục sinh của linh nhận được trong việc tái sinh). Thay vào đó, những gì Phao-lô hi vọng là nhận được "sự sống lại ngại hạng," đó là sự sống lại tốt nhất, được nói đến trong Khải Huyền 20:5, đó là, việc trị vì với Chúa.
Đọc Phi-líp 1:23-25 nói một lần nữa. Trong chương một Paul nói về cuộc sống, ông không muốn chết. Làm thế nào sau đó ông có thể nói về hi vọng được sống lại từ cõi chết trong chương ba? Trong Phi-líp 3:20-21 rõ ràng ông nói rằng ông đã chờ đợi Chúa trở lại. Như vậy, hi vọng của ông là trị vì với Chúa.
Trong Kinh Thánh, cụm từ sự sống lại từ kẻ chết bao gồm việc được sống lại từ kẻ chết, nhưng sâu xa hơn, nó cũng ám chỉ đến sự trị vì với Chúa.
Có hai cách diễn tả trong Kinh Thánh mà hơi khác nhau:
(1) "Sự sống lại từ kẻ chết" chỉ tỏ sự sống lại trước thiên hi niên và ám chỉ đến sự trị vì với Chúa 1000 năm.
(2) "Sự sống lại của người chết" cho thấy sự sống lại sau thiên hi niên.
"Phần còn lại của người chết" của tiến trình bao gồm những tội nhân chưa được cứu.
"Phước thay" trong Tân Ước có thể được dịch là "hạnh phúc." Những người được hạnh phúc ngày hôm nay không nhất thiết phải thánh thiện, trong khi những người thánh thiện là những người khó có thể được hạnh phúc ngày hôm nay.
Sự sống lại đầu tiên có ba loại phước lành:
(1) " Sự chết thứ nhì không có quyền bính gì trên họ," Cái chết thứ hai là hồ lửa. Những người không có phần trong sự sống lại đầu tiên sẽ phải đi qua những đau khổ của sự chết thứ hai. Một số cơ đốc nhân sẽ bị xử lý kỷ luật và bị trừng phạt trong tương lai (Ma-thi-ơ 18:34-35).-- I Tê-sa-lô-ni-ca 4:5-6 nói rằng những người làm sai trật với anh em của họ sẽ bị trừng phạt. Luca 12:4-5 khuyên người ta kính sợ Chúa bởi vì Ngài có quyền đưa một số người vào địa ngục. Chúng ta có thể thấy rằng địa ngục sẽ có thẩm quyền trên một số cơ đốc nhân. Trong Giăng 15:6, chúng ta có thể thấy rằng các nhành nhánh mà không cư ngụ trong Chúa (cây nho) sẽ nhận lãnh hình phạt.
Một số người có thể nói Kinh Thánh tuyên bố rằng khi một người được cứu ông sẽ không bao giờ bị hư mất, vậy tại sao ở đây nói một số cơ đốc nhân vẫn sẽ bị tổn thương bởi sự chết thứ hai (Khải Huyền 2:11)? Điều này bởi vì có một số câu có thể dễ dàng bị hiểu lầm. Chúng được liệt kê dưới đây:
(A) "Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, nếu ai giữ lời ta, thì đời đời hẳn chẳng hề thấy sự chết.” (Giăng 8:51-52). Trong văn bản gốc, đó là, "đời đời không nhìn thấy cái chết", "Anh ấy sẽ đời đời không có cách nào nếm sự chết" nên "Anh ấy sẽ đời đời không nếm cái chết".
(B) " Ta ban cho nó sự sống đời đời, nó hẳn chẳng hư mất bao giờ" trong Giăng 10:28, trong văn bản gốc, "Họ sẽ đời đời không bị hư mất."
(2) "Song họ sẽ làm thầy tế lễ của Đức Chúa Trời và của Đấng Christ". Ý nghĩa của một thầy tế lễ là một người đến gần với Đức Chúa Trời. Loại người này sẽ được đặc biệt gần gũi với Đức Chúa Trời, vì họ sẽ có một mối quan hệ thân mật với Ngài và với Đấng Christ. Hôm nay tất cả chúng ta là các thầy tế lễ, do đó, tất cả chúng ta đều có thể đến gần Đức Chúa Trời. Nhưng trong vương quốc ngàn năm, chỉ có những người đã có phần trong sự sống lại đầu tiên sẽ là các thầy tế lễ của Đức Chúa Trời và của Đấng Christ.
Aaron có thể là một thầy tế lễ chỉ vì cây gậy của ông nứt mụt. Cây gậy vừa chớm nở có nghĩa sự sống lại. Thầy tế lễ được chọn, được biểu hiện qua sự sống lại ( Dân. 17:6-10).
Toàn dân Y-sơ-ra-ên đã trở thành thầy tế lễ khi họ rời Ai Cập (Xuất. 19:6). Nhưng sau đó, do việc họ thờ phượng con bê vàng, một số thất bại, và Đức Chúa Trời đã chọn bộ tộc của Aaron làm các thầy tế lễ.
Tại đây các ngưới đắc thắng trở thành thầy tế lễ bởi vì vẫn cần phải cầu thay cho những người khác vào thời điểm này.
"Họ sẽ làm thầy tế lễ ...của Đấng Christ" bởi vì, vào thời gian này, Đấng Christ sẽ được tôn thờ cũng nhiều như chính Đức Chúa Trời được tôn thờ.
(3) "Cùng sẽ đồng trị vì với Ngài một ngàn năm." Trong Cựu Ước, không có vua nào có thể làm một thầy tế lễ, không có bất kỳ thầy tế lễ nào có thể làm một vị vua. Nhưng đây là một nhóm người vừa là các thầy tế lễ và là các vị vua. Là thầy tế lễ, họ đến gần Đức Chúa Trời, là vua, họ có quyền thống trị trên trái đất. Chỉ có những người đã chịu khổ có thể trị vì với Chúa và tận hưởng vinh quang với Ngài.
Câu này chỉ nói về thực tế của sự trị vì. Nó không nói cách các người đắc thắng trị vì ra sao, vì sự trị vì ở đây thì thuộc thiên, là ở trên trời
Watchman Nee