Rô-ma 9:11-13, “Khi hai con chưa sanh ra, chưa làm điều chi hoặc thiện hoặc ác - hầu cho chỉ định của Đức Chúa Trời theo sự lựa chọn cứ còn mãi, chẳng phải bởi việc làm, bèn là bởi Đấng kêu gọi - thì có lời phán cùng nàng rằng : "Đứa lớn sẽ hầu việc đứa nhỏ;" chính như có chép rằng: "Ta yêu Gia-cốp, nhưng ghét Ê-sau."
Hê-bơ-rơ 12:16-17, “kẻo có ai gian dâm hoặc phàm tục như Ê sau, chỉ vì một món ăn mà bán quyền trưởng nam chăng. 17 Vì anh em biết rằng đến sau người muốn thừa thọ phước kia, dẫu người rơi lụy nài xin thì cũng bị loại ra, bởi vì người không tìm được chỗ ăn năn”.
Ê-sau và Gia cốp là hai anh em song sinh, nhưng tánh tình hai người khác hằn nhau:
Ê-sau ham mê vật dục, phàm tục, ham mê ăn uống, và ham có đến ba bà vợ. Nhưng trong tánh thiên nhiên, ông là người lương thiện, dễ tha thứ, bao dung. Khinh dể những điều thuộc linh như quyền trưởng tử. Không có động cơ hướng về Chúa, còn phương pháp thì lương thiện.
Gia cốp là người bẩn thỉu, luôn luôn muốn chiếm đoạt, vồ chụp của cải người khác theo cách ám muội. Nhưng ông có một điểm mà Chúa yêu và chọn lựa ông từ trước sáng thế. Đó là ông yêu thích quyền trưởng nam thuộc linh và mọi sự thuộc linh. Động cơ hướng về Chúa thì tốt nhưng phương pháp thì gian ác, bỉ ổi.
Tôi hỏi các bạn một câu? Khi Gia cốp ra khỏi nhà đi đến Bê tên, ông đã được mấy tuổi mà lúc ấy ông chưa có vợ?
Khi gặp lại Giô-sép tại Ai cập thì Gia cốp 130 tuổi. Còn khi Giô sép lên làm tể tướng, ông 30 tuổi, nên cộng 7 năm được mùa và hai năm các anh ông mua lúa, thì Giô sép được 39 tuổi khi gặp lại cha mình. Lấy 130 trừ cho 39, ta sẽ có con số 91. Con số 91 là tuổi Gia cốp khi Giô-sép ra đời. Lấy 91 trừ cho 14 năm Gia cốp ở đợ, chúng ta sẽ có con số 77. Đó là tuổi của Gia cốp khi ông đến Bê tên và quê vợ.
Thời Gia cốp dân chúng sống 140 hay 180 tuổi là bình thường, nên tuổi 77 cũng tương đương tuổi 40 của ngày nay. Một thanh niên 40 tuổi chưa vợ ngày nay?.
Gia cốp không ham ăn hay ham có nhiều vợ, ông chỉ ham quyền trưởng nam. Vì thật ra ông chỉ yêu một cô Ra-chên xinh đẹp, mà vì bị La-ban lừa dối và vì hoàn cảnh o ép, ông phải có hai vợ và hai thiếp. Ngày lâm chung, ông chỉ nhớ thương và nhắc lại cái chết đau thương của nàng Ra chên yêu quí của ông mà thôi.
Tôi nói mọi điều trên đây để chỉ nêu lên một điều. Từ trước buổi sáng thế, Chúa biết trước rằng Gia cốp yêu thích quyền trưởng nam, yêu thích Chúa và mọi sự của Ngài. Do đó Ngài chọn lựa ông và thương yêu ông. Ngài sẽ gia công thử rèn, sửa trị tánh tình Gia cốp để trở nên Israel (vương tử của Đức Chúa Trời) vinh diệu.
Theo Hê-bơ-rơ 12: 16-17 trên đây, chúng ta thấy Ê-sau cũng là con cái của Chúa, một tín đồ phàm tục, tham dục. Tác giả thơ Hê-bơ-rơ đưa Ê-sau ra để cảnh cáo mọi tín đồ vật dục—hãy coi chừng kẻo anh em mất phần trong vương quốc của Đấng Christ. Vì không phải mọi tín đồ đều được vào nước 1000 năm sau đây đâu!
Bạn hãy thực lòng trả lời với Chúa: “Bạn là Ê-sau hay Gia Cốp?”.
Đó là hai loại tín đồ đang có trong các hội thánh ngày nay!
Barzillai--
-