Phục truyền 8:1-7, “Luật điều ta truyền dạy ngươi hôm nay, các ngươi sẽ giữ trọn tất cả mà thi hành ngõ hầu các ngươi được sống, được nên đông đảo, và thành công chiếm được đất Yavê đã thề với cha ông các ngươi. Ngươi sẽ hồi tưởng lại tất cả con đường Yavê Thiên Chúa của ngươi đã dẫn ngươi đi, trong sa mạc, nay đã bốn mươi năm, với dụng ý là hạ ngươi xuống cùng để thử cho biết ngươi có gì nơi đáy lòng, xem ngươi có chịu giữ các lịnh truyền của Người hay chăng. Người đã hạ ngươi xuống, đã để ngươi phải chịu đói, rồi Người lại cho ngươi ăn manna, ngươi chưa từng biết và cha ông ngươi cũng không hề biết, để dạy cho ngươi biết là người ta không sống nhờ bánh mà thôi, nhưng người ta sống nhờ bằng mọi điều xuất ra từ mệng Yavê. Áo xống ngươi không ná nơi mình ngươi, chân ngươi đã không phỏng, nay đã bốn mươi năm. (Nhờ vậy) ngươi tự nhận biết nơi lòng như là một người biết sửa dạy con, thì Yavê Thiên Chúa của ngươi đã sửa dạy ngươi, 6 và ngươi sẽ giữ các lịnh truyền của Yavê Thiên Chúa của ngươi mà đi theo đường lối của Người và kính sợ Người. Ấy vì Yavê Thiên Chúa của ngươi sắp đem ngươi vào đất lành”.
-
Trên đường đồng vắng Chúa dẫn dắt,
Cuộc đời con trải bốn mươi năm,
Chúa là Cha sửa trị con tốt,
Tạ ơn Ngài lãnh đạo cao thâm.
-
Chúa hạ con xuống mất thể diện,
Đã trắc nghiệm thật rất gay go,
Bánh ma-na trời biết quý trọng,
Buộc phải ăn đở dạ, ấm lòng.
-
Chúa hạ con xuống để biết rõ,
Con là gì ở trong tấm lòng,
Hầu con nhìn nhận mình thế đó,
Sự biến đổi tâm tánh thành công.
-
Chúa bày tỏ cho con tỏ rõ,
Dầu bánh ăn cần nhất cho người,
Kinh văn từ miệng Chúa đã thở,
Là linh lương tuyệt đối muôn đời.
-
Chúa mở mắt cho con nhìn nhận,
Không cũ mòn y phục đi đường,
Bàn chân không sưng phồng trải bước,
Trên hành trình thiên định tinh tường.-
-
Đồng vắng là đường trắc nghiệm,
Đánh hạ, dạy dỗ con hiệu năng,
Chuẩn bị con vào miến đất hứa,
Nghỉ ngơi, vui hưởng Chúa vô vàn.
Lê Ngọc- 2020
Phục Truyền 8:1-7