Tình yêu dành cho Đấng Christ là trắc nghiệm thực sự về sự thuộc linh của bất kỳ người nào—
-
Trước khi Chúa bị đóng đinh, Phi-e-rơ đã chối Chúa ba lần. Đây là đỉnh điểm của ba năm rưỡi thất vọng mà anh đã ở với Chúa, trong suốt thời gian đó anh đã chứng tỏ mình kiêu hãnh, tự quyết đoán và không cầu nguyện. Tuy nhiên, khi sắp giao phó cho Phi-e-rơ việc chăn chiên của Ngài, Chúa đã không đề cập đến bất kỳ điểm yếu nào trong số này. Ngài thậm chí không thách thức ông phải khiêm tốn và cầu nguyện trong tương lai và mạnh dạn làm chứng, đối mặt với sự bắt bớ nếu cần vì Chúa của ông. Không, Ngài đã không hỏi bất kỳ câu hỏi nào như vậy, mặc dù đây thực sự là những phẩm chất mà chúng ta nên tìm kiếm ở một người thuộc linh, và đặc biệt ở một người sẽ trở thành người lãnh đạo trong dân của Đức Chúa Trời.
Chúa Giê-su biết rằng một câu hỏi đơn giản là đủ. Nếu câu hỏi đó tìm thấy câu đáp ứng đúng, mọi thứ khác sẽ tự động theo sau. "Ngươi yêu ta hơn tất cả mọi thứ và tất cả những người khác không?" (Giăng 21: 15-17). Tình yêu dành cho Đấng Christ là trắc nghiệm thực sự của tình trạng thuộc linh của bất kỳ người nào. Nếu một người đã đạt được thứ hạng cao trong hội thánh, thậm chí có thể là địa vị của một giám mục, chúng ta đương nhiên cho rằng ông ta phải là một người thuộc linh. Không nhất thiết phải như vậy. Chính sự tân sinh và kết quả là tình yêu đối với Đấng Christ đã làm cho con người trở nên thuộc linh. Có thể ngày nay một giám mục của Giáo hội có thể không được sinh ra lần nữa. Sở hữu một bằng cấp thần học - hoặc một số điều khác – đều cũng không đảm bảo cho điều này. Không, ngay cả việc đi qua một chủng viện Tin lành lành mạnh cũng sẽ không khiến một người trở nên thuộc linh! Bạn có thể là công nhân Cơ đốc trọn thời gian hoặc mục tử của hội thánh, nhưng điều đó không khiến bạn trở thành người của Đức Chúa Trời. Tất cả bạn và tôi đều có thể nhầm lẫn khi cho rằng sự tham dự đều đặn trong các buổi họp, hoặc kiến thức sâu sắc về Kinh Thánh, hoặc lòng nhiệt thành không suy giảm trong việc rao Tin Mừng là dấu hiệu của đời thuộc linh cao.
Cách ăn mặc khác biệt và vẻ ngoài ngoan đạo cũng có thể đánh lừa chúng ta. Nhưng không có điều nào là có bất kỳ sự đáng kể nào. Trắc nghiệm về sự thuộc linh chân chính trước mặt Đức Chúa Trời là một điều duy nhất: mức độ tình yêu của bạn dành cho Ngài. Cuối cùng đó là điều gì đó có giữa bạn và Chúa của bạn. Ngài đặt câu hỏi: "con yêu Ta không?" và điều đó dành cho bạn tìm câu trả lời.
Khi Y-sác yêu Rê-bê-ca, điều anh mong muốn đổi lại không phải là sự phục vụ của cô mà là tình yêu của cô. Cũng giống như vậy, điều Chúa mong đợi ở chúng ta chủ yếu không phải là sự phục vụ của chúng ta mà là tình yêu của chúng ta. Nơi nào có tình yêu đích thực, sự phục vụ sẽ tự phát. Cùng đi theo đầy tớ của Áp-ra-ham, Rê-be-ca đã thực hiện một cuộc hành trình 600 dặm từ Lưỡng Hà đến Ca-na-an. Bạn cho rằng họ đã nói về điều gì cùng nhau trong suốt cuộc hành trình đó? Nếu cô ấy thực sự yêu Y-sác, chắc chắn Rê-bê-ca sẽ hỏi han ông đầy tớ ấy suốt chặng đường. Cô ấy sẽ đặt vô số câu hỏi liên quan đến Y-sác cho người bạn đồng hành và người hướng dẫn của cô ấy. Chỉ với một cơn đói như vậy, một tín đồ mà thực sự yêu mến Chúa Jêsus sẽ đọc Kinh thánh. Ngày qua ngày, anh ta sẽ mời gọi ĐứcThánh Linh mặc khải cho anh ta ngày càng nhiều hơn về vẻ đẹp của Chúa anh ta.
Xin Chúa cho chúng ta thấy lại rằng mức lượng tình yêu của chúng ta dành cho Ngài là mức lượng thực sự của sự thuộc linh chúng ta. Và kẻo chúng ta tự lừa dối mình, chúng ta hãy nhớ đến thước đo mà chính Ngài đã cung cấp. Bằng chứng về tình yêu thương của chúng ta chỉ đơn giản là sự vâng lời của chúng ta (Giăng 14:15, 21, 23, 24).
Trong sách cuối cùng của Kinh thánh, lẽ thật long trọng này đã được xác nhận. Tại đó, Chúa khiển trách hội thánh tại Ê-phê-sô vì đã mất dấu những điều đầu tiên (Khải huyền 2: 1-5). Ở các khía cạnh khác, đó là một hội thánh đáng chú ý. Các tín đồ Đấng Christ ở đó đã làm việc với sự kiên nhẫn, họ ghét điều ác, họ đã vạch mặt những sứ đồ giả, họ đã kiên trì và chịu đựng vì Danh Chúa. Với cả tấm lòng và tâm hồn họ đã làm việc Chúa và không gì có thể khiến họ từ bỏ. Tuy nhiên, bất chấp tất cả những điều này Chúa đã có điều gì đó chống lại họ. Nó tạo thành một sự thiếu hụt nghiêm trọng đến mức đe dọa chính sự tồn tại của họ như một lời chứng cho Ngài. Ngài nói với họ rằng họ đã sa ngã, và nếu họ không ăn năn, thì Ngài sẽ rút khỏi họ sự xức dầu của Ngài, dấu hiệu Ngài chấp thuận chứng cớ của họ. Sự thiếu hụt trầm trọng này là gì? Chỉ là điều này, họ đã trở nên nguội lạnh trong tình yêu của họ dành cho Chúa của họ. Họ đã không đánh mất tình yêu đầu tiên của họ đối với Ngài, họ đã rời bỏ nó và chuyển đi đến sự yêu thích khác.
Họ đã trở nên quá bận rộn với các cuộc nhóm họp, các cuộc tĩnh tâm học đạo thêm và các đại hội (nếu chúng ta có thể nói như vậy) và trong các hình thức hoạt động Cơ đốc khác của họ, đến nỗi họ đã không còn nhìn thấy Đấng mà vì Ngài tất cả những thứ khác hiện hữu. Rõ ràng điều này cho thấy rằng Chúa quan tâm đến lòng sùng kính của chúng ta đối với Ngài hơn là mọi hoạt động của chúng ta. Ma quỷ, biết điều này, nên hắn sẽ làm hết sức mình lôi kéo chúng ta tham gia vào sự tham gia Cơ đốc thuộc loại này và loại khác đến mức chúng ta không còn thời gian để ở bên Chúa phước hạnh của chúng ta và do đó đánh mất lòng tận tụy của chúng ta đối với Ngài.
Chúa Giê-su đã cảnh báo chúng ta rằng trong những ngày cuối cùng, tội lỗi sẽ tràn lan trên thế giới đến nỗi nhiều người sẽ trở nên lạnh nhạt trong tình yêu thương của họ đối với Ngài (Mat 24:12). Bây giờ chúng ta đang sống trong những ngày đó. Trong phần lớn những người tự tuyên xưng là tín đồ của Chúa, nhiệt độ thuộc linh dưới mức đóng băng. Trừ khi bản thân chúng ta thường xuyên đề phòng, chúng ta sẽ thấy bầu không khí lạnh lẽo đó cũng xâm nhập vào bên trong chúng ta. Hỡi anh chị em của tôi trong Đấng Christ, cho dù anh em có mất đi mọi thứ khác, cũng đừng bỏ đi một điều này - tình yêu của anh em dành cho Chúa của anh em. Hãy gìn giữ nó như thứ mà bạn mong muốn bằng cả trái tim và bạn sẽ tìm kiếm nó trong tất cả những ngày còn lại trong đời mình.
"Điều vĩ đại nhất ... là tình yêu. Hãy theo đuổi tình yêu." (1 Cô 13:13, 14: 1).
Zac Poonen-